K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 7

ko đc lên mạng tra nha

18 tháng 7

Trong câu đố này, mình chỉ biết làm được một nửa thôi. Bà cụ bảy mươi ba tuổi nha bạn vì bả bay là bảy ba.

ĐỀ 4: Văn bản MỒ CÔI XỬ KIỆNĐọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:          Ngày xưa có một chàng trai mồ côi cả cha lẫn mẹ nhưng rất hoạt bát, thông minh, người làng thường gọi chàng là Mồ Côi. Một viên quan thấy Mồ Côi nhanh trí liền đem chàng về ở trong phủ của mình. Trong những buổi xử kiện, quan đều cho Mồ Côi đi theo. Vì vậy, dần dần Mồ Côi cũng biết cách xử kiện....
Đọc tiếp

ĐỀ 4: Văn bản MỒ CÔI XỬ KIỆN

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:

          Ngày xưa có một chàng trai mồ côi cả cha lẫn mẹ nhưng rất hoạt bát, thông minh, người làng thường gọi chàng là Mồ Côi. Một viên quan thấy Mồ Côi nhanh trí liền đem chàng về ở trong phủ của mình. Trong những buổi xử kiện, quan đều cho Mồ Côi đi theo. Vì vậy, dần dần Mồ Côi cũng biết cách xử kiện. Chàng thường nghe ngóng cẩn thận, nói năng hòa nhã, và nhờ thông minh, chàng phân xử đâu ra đấy, làm viên quan rất tin dùng.

          Một hôm, có vợ chồng một chủ quán ở chợ kiện một ông cụ già. Chủ quán thưa rằng:

          - Hôm nay ở quán của chúng tôi bị ông cụ này vào quấy quả. Ông cụ vào quán, giở gói cơm nắm ra ăn; vừa ăn, cụ vừa nhìn chằm chằm vào thức ăn và hít rồi nuốt hết cả hương vị của những miếng thịt lợn quay, những con gà sống thiến luộc, những con vịt rán tẩm hương thơm phức của quán. Vì cụ hít hết mùi thơm của thức ăn nên quán tôi hôm nay không bán được cho ai nữa. Sau khi ăn xong nắm cơm, cụ đi ra và không trả tiền. Bất đắc dĩ tôi phải đưa ông cụ đến đây để nhờ quan lớn minh xét.

          Nghe vợ chồng chủ quán nói vậy, cụ già liền nói:

          - Tôi vào quán ngồi nhờ ăn miếng cơm nắm. Tôi không mua thịt, mua cơm của nhà hàng thì sao lại cứ nằng nặc đòi tiền tôi?

          Quan liền giao cho Mồ Côi xét xử. Mồ Côi quay sang hỏi chủ quán:

          - Có phải ông tố cáo ông cụ này hít mất hương thơm lợn quay, gà luộc, vịt rán của cửa hàng không?

          Chủ quán đáp:

          - Đúng thế ạ!

          Mồ Côi lại hỏi cụ già:

          - Cụ có nhận cụ đã hít hương thơm lợn quay, gà luộc, vịt rán của cửa hàng không?

          Cụ già đáp:

          - Tôi nhận rằng có.

          Mồ Côi nói:

          - Thế là rõ. Cụ đã hít hương thơm của cửa hàng, thì cụ phải bồi thường cho cửa hàng mới đúng lẽ. Vậy chủ quán muốn bồi thường bao nhiêu?

          - Hai đồng.

          - Nói như thế không có bằng cứ. Tôi muốn hỏi tất cả số thịt quay, gà luộc, vịt rán giá bao nhiêu?

          - Hai mươi đồng.

          Mồ Côi nói:

          - Đúng, như thế hãy còn là rẻ! Vậy cụ già, cụ hãy đi vay đâu hai mươi đồng để tôi phân xử cho.

          Nghe nói, ông cụ già giãy nảy, rơm rớm nước mắt nói:

          - Ô hay! Như vậy thì còn đâu là lẽ phải? Tôi có đụng chạm đến thức ăn của nhà hàng đâu mà phải bắt tôi trả ngần ấy tiền?

          - Cụ cứ đưa tiền đây để tôi phân xử.

          - Tôi chỉ có hai đồng bạc trắng đây mà thôi.

          - Cũng được.

          Mồ Côi thản nhiên cầm lấy hai đồng bạc bỏ vào một cái bát, rồi úp một cái bát khác lên, đưa cho cụ già và nói:

          - Cụ hãy cầm bát xóc lên cho đủ mười lần. Còn chủ quán, ông hãy chịu khó vểnh tai lên mà nghe.

          Hai người tuy chưa hiểu nhưng cũng cứ làm theo. Khi đồng bạc trong bát úp đã kêu lạch cạch đủ mười lần, Mồ Côi phán:

          - Ông cụ này đã hít hương thơm lợn quay, gà luộc, vịt rán của cửa hàng, mà những món ấy giá trị đến hai mươi đồng. Bây giờ chủ quán cũng được nghe đủ tiếng kêu của những đồng bạc rồi đấy. Thế là ông cụ đây đã trả cho ông đủ số. Như vậy là công bằng: Một bên “hít mùi thịt”, một bên “nghe tiếng bạc”.

          Nói xong, Mồ Côi trả lại hai đồng bạc trắng cho cụ già rồi tuyên bố kết thúc vụ kiện.

                                   (Dẫn theo “108 truyện cổ tích Việt Nam chọn lọc )

Bài tập 9 : Viết đoạn văn khoảng 8-10 câu nêu cảm nhận về một nhân vật mà em yêu thích trong văn bản trên.

2
18 tháng 7

Trong văn bản “Mồ côi xử kiện”, nhân vật mà em yêu thích nhất chính là cậu bé mồ côi – một cậu bé nhỏ tuổi nhưng lại sở hữu trí tuệ sắc bén và phẩm chất đáng quý. Sinh ra trong hoàn cảnh bất hạnh, không cha không mẹ, thế nhưng cậu không để số phận nghiệt ngã làm mình yếu đuối hay cam chịu. Ngược lại, cậu bé sống bản lĩnh, mạnh mẽ và đặc biệt giàu lòng nhân ái. Khi chứng kiến cảnh người ăn mày tội nghiệp bị vu oan, cậu không ngần ngại xin đứng ra xử kiện thay cho quan huyện. Đây là điều khiến em vô cùng cảm phục, bởi không phải ai cũng đủ dũng khí lên tiếng đòi lại công bằng cho người khác như cậu bé. Cách cậu phán xử cũng rất thông minh, sáng tạo và thuyết phục. Chỉ với một thử thách đơn giản – yêu cầu hai người tranh giành vật chứng kéo chiếc bánh đa và cái nón rách – cậu bé đã dễ dàng vạch mặt kẻ gian dối, trả lại sự công bằng cho người ăn mày lương thiện. Ẩn sau dáng vẻ nhỏ bé, cô độc của cậu bé là một trái tim ấm áp và trí tuệ sáng suốt. Nhân vật ấy khiến em hiểu rằng, công lý và sự thật không phụ thuộc vào tuổi tác hay quyền lực, mà nằm ở bản lĩnh và cái tâm trong sáng của mỗi con người. Em yêu mến cậu bé mồ côi không chỉ bởi sự thông minh mà còn bởi lòng chính trực, giàu tình thương và tinh thần sẵn sàng bảo vệ cái đúng đến cùng. Dù chỉ là một đứa trẻ mồ côi, cậu bé lại chính là ánh sáng của công lý giữa xã hội bất công. Sau khi đọc xong tác phẩm, hình ảnh cậu bé ấy vẫn luôn đọng lại trong em như biểu tượng đẹp đẽ về trí tuệ và lòng nhân ái.

19 tháng 7

thank you

18 tháng 7

đề bài là gì v bn?


18 tháng 7

bài văn nghị luận nhưng đề bài là gì cơ

17 tháng 7
  • Đầu xuôi đuôi lọt
    Nghĩa: Nếu việc bắt đầu thuận lợi thì sau đó mọi việc sẽ suôn sẻ.
  • Đầu voi đuôi chuột
    Nghĩa: Ban đầu hoành tráng nhưng kết thúc tệ hại, không tương xứng với sự khởi đầu.
  • Nóng đầu nóng óc
    Nghĩa: Rất tức giận, không giữ được bình tĩnh.
  • Cắt đứt tình đầu nghĩa cũ
    Nghĩa: Dứt khoát đoạn tuyệt với mối quan hệ tình cảm, tình nghĩa trước đây.
  • Đầu đường xó chợ
    Nghĩa: Nơi bẩn thỉu, thấp kém; cũng dùng chỉ người sống lang thang, không ổn định.
  • Đầu tắt mặt tối
    Nghĩa: Quá bận rộn, làm việc vất vả suốt ngày đêm.
  • Đầu óc rỗng tuếch
    Nghĩa: Không có kiến thức, suy nghĩ đơn giản, nông cạn.
  • Lấy đầu làm vốn
    Nghĩa: Dựa vào trí tuệ, sự thông minh để sống và làm việc (không cần tài sản vật chất ban đầu).
  • Đầu cơ trục lợi
    Nghĩa: Lợi dụng tình hình để thu lợi riêng một cách không chính đáng.
  • Đầu đá đầu đồng
    Nghĩa: Chỉ người cứng đầu, ngang ngạnh, không chịu nghe lời ai.
TUỔI THƠTrong giấc ngủ của conĐỏ ối trời hoa gạoNhớ mẹ nhớ bà những năm giông bãoMùi rơm rạ huây hoaiMùi bùn non ngây ngáiTuổi thơ con lấm láp bãi bồiCho chuồn ngô cắn rốnTưởng sông Hồng hẹp hơnThân chuối lạc đã vớt con lúc đuối.Trong giấc ngủ của conĐỏ rát trời đạn lửaThương mẹ thương bà những năm chiến tranhTất tả gánh gồng xuôi ngượcCháu con một đầu, nồi chảo một...
Đọc tiếp

TUỔI THƠ

Trong giấc ngủ của con

Đỏ ối trời hoa gạo

Nhớ mẹ nhớ bà những năm giông bão

Mùi rơm rạ huây hoai

Mùi bùn non ngây ngái

Tuổi thơ con lấm láp bãi bồi

Cho chuồn ngô cắn rốn

Tưởng sông Hồng hẹp hơn

Thân chuối lạc đã vớt con lúc đuối.

Trong giấc ngủ của con

Đỏ rát trời đạn lửa

Thương mẹ thương bà những năm chiến tranh

Tất tả gánh gồng xuôi ngược

Cháu con một đầu, nồi chảo một đầu

Con ngồi hát giữa chập chèng xoong chậu

Con đâu hay bà và mẹ khóc thầm

Tưởng khóc thế là chiến tranh mau hết

Nhưng bom đạn dường như không cần biết.

Trong giấc ngủ của con

Không có bà Tiên, cô Tấm

Chỉ có u u những hồi còi báo động

Và chiếc chạc xoan muốn được hóa nỏ thần

Chỉ là giấc mơ thôi nhưng bà, mẹ vẫn tin

Cái khao khát thơ ngây cũng giúp người lớn sống

Đất nước trường tồn từ chắt chiu hi vọng

Trong mỗi căn hầm

Có tiếng dế tuổi thơ con!

Câu 1. Nhận xét về cách sử dụng từ ngữ, hình ảnh trong đoạn thơ:

Chỉ là giấc mơ thôi nhưng bà, mẹ vẫn tin

Cái khao khát thơ ngây cũng giúp người lớn sống

Đất nước trường tồn từ chắt chiu hi vọng

Trong mỗi căn hầm

Có tiếng dế tuổi thơ con!

Câu 2. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ trong câu:

Con đâu hay bà và mẹ khóc thầm

Tưởng khóc thế là chiến tranh mau hết

Nhưng bom đạn dường như không cần biết.

Câu 3. Trình bày tình cảm cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ.

Câu 4. Những bài học mà em nhận được từ bài thơ.

1

câu 1:Đoạn thơ dùng từ ngữ, hình ảnh giản dị, gợi cảm, thể hiện:

  • Niềm tin, hy vọng của tuổi thơ (giấc mơ, khao khát).
  • Sự tích góp hy vọng của con người ("chắt chiu").
  • Sự đối lập giữa chiến tranh ("căn hầm") và sự sống bình yên ("tiếng dế").
  • Câu 2: Biện pháp nhân hóa ("bom đạn dường như không cần biết"):
  • Nhấn mạnh sự vô tri, tàn nhẫn của chiến tranh, không màng đến cảm xúc con người.
  • Gia tăng sự xót xa cho nỗi đau của mẹ và bà.
  • Khắc họa hiện thực chiến tranh khốc liệt.
  • câu 3: Nhân vật trữ tình thể hiện:
  • Yêu thương, biết ơn mẹ và bà.
  • Xót xa, đồng cảm với những hy sinh.
  • Niềm tin, hy vọng vào tương lai.
  • Tự hào về sức sống dân tộc.
  • Câu 4:Bài thơ mang đến bài học về:
  • Sự hy sinh của thế hệ trước.
  • Giá trị của hòa bình.
  • Sức mạnh của niềm tin và hy vọng.
  • Tầm quan trọng của tuổi thơ trong việc duy trì sự sống.
  • Lòng biết ơn và trân trọng quá khứ.


16 tháng 7

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

16 tháng 7

mik cũng thấy vậy

TUỔI THƠTrong giấc ngủ của conĐỏ ối trời hoa gạoNhớ mẹ nhớ bà những năm giông bãoMùi rơm rạ huây hoaiMùi bùn non ngây ngáiTuổi thơ con lấm láp bãi bồiCho chuồn ngô cắn rốnTưởng sông Hồng hẹp hơnThân chuối lạc đã vớt con lúc đuối.Trong giấc ngủ của conĐỏ rát trời đạn lửaThương mẹ thương bà những năm chiến tranhTất tả gánh gồng xuôi ngượcCháu con một đầu, nồi chảo một...
Đọc tiếp

TUỔI THƠ

Trong giấc ngủ của con

Đỏ ối trời hoa gạo

Nhớ mẹ nhớ bà những năm giông bão

Mùi rơm rạ huây hoai

Mùi bùn non ngây ngái

Tuổi thơ con lấm láp bãi bồi

Cho chuồn ngô cắn rốn

Tưởng sông Hồng hẹp hơn

Thân chuối lạc đã vớt con lúc đuối.

Trong giấc ngủ của con

Đỏ rát trời đạn lửa

Thương mẹ thương bà những năm chiến tranh

Tất tả gánh gồng xuôi ngược

Cháu con một đầu, nồi chảo một đầu

Con ngồi hát giữa chập chèng xoong chậu

Con đâu hay bà và mẹ khóc thầm

Tưởng khóc thế là chiến tranh mau hết

Nhưng bom đạn dường như không cần biết.

Trong giấc ngủ của con

Không có bà Tiên, cô Tấm

Chỉ có u u những hồi còi báo động

Và chiếc chạc xoan muốn được hóa nỏ thần

Chỉ là giấc mơ thôi nhưng bà, mẹ vẫn tin

Cái khao khát thơ ngây cũng giúp người lớn sống

Đất nước trường tồn từ chắt chiu hi vọng

Trong mỗi căn hầm

Có tiếng dế tuổi thơ con!

(Trương Nam Hương, Viết tặng những mùa xưa, NXB Thanh niên 1999)


Câu 1. Chỉ ra cách gieo vần trong đoạn thơ sau:

Trong giấc ngủ của con

Đỏ ối trời hoa gạo

Nhớ mẹ nhớ bà những năm giông bão

Mùi rơm rạ huây hoai

Mùi bùn non ngây ngái

Câu 2. Xác định cách gieo vần của những dòng thơ sau:

Trong giấc ngủ của con

Đỏ rát trời đạn lửa

Thương mẹ thương bà những năm chiến tranh


2

Tham khảo:

Câu 1: Cách gieo vần trong khổ thơ đầu


Trong khổ thơ: "Trong giấc ngủ của con Đỏ ối trời hoa gạo Nhớ mẹ nhớ bà những năm giông bão Mùi rơm rạ huây hoai Mùi bùn non ngây ngái"

Các cặp vần được gieo là:

  • Gạo - bão: Đây là vần lưng (vần giữa tiếng) và là vần nghiêng (âm cuối không hoàn toàn giống nhau nhưng có sự tương đồng về âm hưởng).
  • Hoai - ngái: Đây là vần chân (vần cuối câu) và cũng là vần nghiêng.

Nhìn chung, tác giả sử dụng lối gieo vần không quá chặt chẽ, tạo cảm giác tự do, phóng khoáng, gần gũi với lời nói tự nhiên, phù hợp với tâm tình hồi ức tuổi thơ.



Câu 2: Cách gieo vần trong khổ thơ thứ hai (ba dòng đầu)


Trong ba dòng thơ: "Trong giấc ngủ của con Đỏ rát trời đạn lửa Thương mẹ thương bà những năm chiến tranh"

Ở đây, không có sự gieo vần rõ ràng giữa các tiếng cuối của hai dòng thơ "lửa" và "tranh". Có thể nói rằng trong đoạn này, tác giả không sử dụng vần mà tập trung vào nhịp điệu và nội dung để thể hiện cảm xúc. Đây là một đặc điểm phổ biến trong thơ hiện đại, khi vần không còn là yếu tố bắt buộc mà có thể linh hoạt theo ý đồ nghệ thuật của tác giả.


16 tháng 7

Câu 1: Cách gieo vần trong đoạn thơ

Trong đoạn thơ:

Trong giấc ngủ của con

Đỏ ối trời hoa gạo

Nhớ mẹ nhớ bà những năm giông bão

Mùi rơm rạ huây hoai

Mùi bùn non ngây ngái

Vần được gieo ở các từ cuối dòng: con - gạo - bão - hoai - ngái.

Cách gieo vần ở đây là vần chân (vần ở cuối dòng thơ), với sự lặp lại và tương ứng về âm thanh ở các dòng.

Câu 2: Cách gieo vần của những dòng thơ

Trong đoạn thơ:

Trong giấc ngủ của con

Đỏ rát trời đạn lửa

Thương mẹ thương bà những năm chiến tranh

Vần được gieo ở các từ cuối dòng: con - lửa - tranh.

Đây cũng là cách gieo vần chân với sự tương ứng về âm thanh ở cuối các dòng thơ.

16 tháng 7

Tối thứ bảy hàng tuần, tôi đều được bà kể cho nghe truyện ngày xưa. Trong đó có những câu chuyện ngụ ngôn tuy ngắn nhưng thật hay và bổ ích, giúp con người thấy được nhiều bài học trong cuộc sống. Hôm nay, bà đã kể cho tôi chuyện “Ếch ngồi đáy giếng”.

Bà nội tôi thuộc rất nhiều ca dao, tục ngữ, thành ngữ... Vì thế khi nói chuyện bà hay chêm vào đó những câu tục ngữ lạ mà tôi không hiểu. Những lúc như thế bà lại cặn kẽ giảng giải. Hôm nay, bà nói về câu tục ngữ “Ếch ngồi đáy giếng” chỉ những kẻ dù hiểu biết rất hạn hẹp nhưng lúc nào cũng huênh hoang, tự đắc. Rồi để giải thích cho tôi hiểu hơn, bà kể lại cho tôi nguồn gốc câu thành ngữ ấy.

Ngày xưa, có một chú ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống ở đó lâu ngày nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh nó chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ... nên nó tưởng rằng mình là to là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi nó kêu làm vang động cả cái giếng nhỏ, khiến những con vật nhỏ khác rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, nó thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ếch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng nó cả. Thế nên, một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, nó cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Nó đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng nó thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của nó. Nó đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đã bị dẫm bẹp. Thế là hết đời một con ếch ngông nghênh.

Nghe câu chuyện bà kể, tôi thấy chú ếch con thật đáng chê trách. Có nhiều người trẻ, ít kinh nghiệm, ít hiểu biết nhưng lại là những người có tính cách hung hăng, huênh hoang, ngông nghênh nhiều nhất. Có lẽ vì còn chưa hiểu biết nhiều nên họ mới làm những việc kém hiểu biết. Do đó, những người trẻ tuổi phải cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của mình, không chỉ trong sách vở mà còn nhiều lĩnh vực khác, không chủ quan hay kiêu ngạo. Những tính cách đó chỉ làm hỏng một con người mà thôi, đôi khi còn làm cho người khác bị tổn thương nữa.

Bao giờ kể chuyện xong bà cũng giúp tôi rút ra những bài học quý báu, không cao sang, xa vời mà rất thực tế, gần gũi. Tôi luôn lắng nghe những điều bà dặn để áp dụng vào cuộc sống. Bản thân tôi cũng như tất cả mọi người, không ai là hoàn hảo nên luôn phải học hỏi lẫn nhau, những khiếm khuyết của mình sẽ được tri thức của người khác bổ sung và ngược lại. Do đó, không được giấu điểm yếu kém. Bà còn bảo tôi phải học thật chăm để không bị kém hiểu biết, có như thế mới không suy nghĩ hay hành động thiếu hiểu biết. Quả thực những điều bà dặn dò tôi đòi hỏi một sự cố gắng nỗ lực và tự giác rất lớn nhưng dù có thế nào thì tôi cũng không thể để mình như chú ếch ngồi đáy giếng được.

Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng của ông cha ta thật sâu sắc: Nói chuyện của loài vật nhưng mục đích là nói chuyện loài người. Bất kỳ ai khi đọc truyện cũng sẽ tự rút ra được cho mình bài học cần thiết và bổ ích.

Mình làm không biết có được không nhưng mong bạn cho mình một like ạ .... Chúc bạn ngày mới vui vẻ

16 tháng 7

CẢM ƠN PHONG NHIỀU. MIK TICK CHO RỒI ĐÓ


Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi:“Ngày xưa có một cô bé vô cùng hiếu thảo sống cùng với mẹ trong một túp lều tranh dột nát. Thật không may mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa bệnh, cô bé vô cùng buồn bã.Một lần đang ngồi khóc bên đường bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn dừng lại hỏi. Khi biết sự tình ông già...
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi:

“Ngày xưa có một cô bé vô cùng hiếu thảo sống cùng với mẹ trong một túp lều tranh dột nát. Thật không may mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa bệnh, cô bé vô cùng buồn bã.

Một lần đang ngồi khóc bên đường bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn dừng lại hỏi. Khi biết sự tình ông già nói với cô bé:

-         Cháu hãy vào rừng và đến đến gốc cây cổ thụ to nhất trong rừng hay lấy một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống bằng ấy năm.

Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới nhìn thấy bông hoa trắng đó, khó khăn lắm cô mới trèo lên được để lấy bông hoa, nhưng khi đếm chỉ có một cánh…hai cánh…ba cánh…bốn cánh…năm cánh. Chỉ có năm cánh hoa là sao nhỉ? Chẳng lẽ mẹ cô chỉ sống được từng đó năm thôi sao? Không đành lòng cô liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên, nhiều đến mức không còn đếm được nữa. Từ đó, người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé dành cho mẹ mình.”

                                                 (Truyện cổ tích Việt Nam đặc sắc, NXB Văn học)

Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản?

Câu 2: Văn bản được kể theo ngôi thứ mấy?

Câu 3: Tìm trạng ngữ và cho biết ý nghĩa của trạng ngữ trong câu:Từ đó, người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé dành cho mẹ mình

Câu 4: Bài học ý nghĩa nhất mà câu chuyện muốn gửi gắm tới người đọc?

3

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.

Câu 2: Văn bản được kể theo ngôi thứ ba.

Câu 3:

  • Trạng ngữ: "Từ đó"
  • Ý nghĩa: Trạng ngữ "Từ đó" là trạng ngữ chỉ thời gian, có ý nghĩa xác định mốc thời gian bắt đầu một sự việc, hành động mới diễn ra, cụ thể là từ sau khi cô bé dùng tay xé cánh hoa và bông hoa trở nên nhiều cánh không đếm xuể.
  • Câu 4: Bài học ý nghĩa nhất mà câu chuyện muốn gửi gắm tới người đọc chính là lòng hiếu thảo vô bờ bến của con cái dành cho cha mẹ. Câu chuyện ca ngợi tình yêu thương, sự hy sinh và ý chí kiên cường của cô bé trong việc tìm mọi cách để kéo dài sự sống cho mẹ. Lòng hiếu thảo ấy đã tạo nên một điều kỳ diệu, biến bông hoa ít cánh thành bông hoa nhiều cánh, tượng trưng cho ước mong mãnh liệt và không ngừng nghỉ của cô bé về sự trường thọ của mẹ.
  • Tham Khảo ạ.


16 tháng 7

c1: tự sự

câu 2:thứ 3

câu 3:ngày xưa,

  • Ý nghĩa: Trạng ngữ "Từ đó" là trạng ngữ chỉ thời gian, có ý nghĩa xác định mốc thời gian bắt đầu một sự việc, hành động mới diễn ra, cụ thể là từ sau khi cô bé dùng tay xé cánh hoa và bông hoa trở nên nhiều cánh không đếm xuể.
  • Câu 4: Bài học ý nghĩa nhất mà câu chuyện muốn gửi gắm tới người đọc chính là lòng hiếu thảo vô bờ bến của con cái dành cho cha mẹ. Câu chuyện ca ngợi tình yêu thương, sự hy sinh và ý chí kiên cường của cô bé trong việc tìm mọi cách để kéo dài sự sống cho mẹ. Lòng hiếu thảo ấy đã tạo nên một điều kỳ diệu, biến bông hoa ít cánh thành bông hoa nhiều cánh, tượng trưng cho ước mong mãnh liệt và không ngừng nghỉ của cô bé về sự trường thọ của mẹ.
  • CÚC BẠN HỌC TỐT
15 tháng 7

Trạng ngữ trong câu là: "Từ đó".

Ý nghĩa của trạng ngữ "Từ đó" là chỉ thời gian, cụ thể là thời điểm bắt đầu của một sự việc hoặc hành động tiếp theo sau một sự kiện đã diễn ra. Trong câu này, nó ám chỉ khoảng thời gian sau khi cô bé đã hóa thành bông hoa cúc trắng vì hiếu thảo với mẹ.

trạng ngữ trong câu sau là "Từ đó" trạng ngữ trong câu đó chỉ thời gian