K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Từ câu chuyện về cô bé Xa-xa-cô đáng thương đã cho ta thấy được:

- Sự tàn bạo, tang thương của chiến tranh.

- Nói lên khát vọng sống, khát vọng hòa bình của trẻ em toàn thế giới.



 

28 tháng 9 2021

Từ câu chuyện về cô bé Xa-xa-cô đáng thương đã cho ta thấy được:

- Sự tàn bạo, tang thương của chiến tranh.

- Nói lên khát vọng sống, khát vọng hòa bình của trẻ em toàn thế giới.

Cuộc sống con người có rất nhiều tình cảm thiêng liêng đáng quý, đáng trân trọng nhưng có lẽ tình cảm đẹp đẽ nhất không gì sánh bằng chính là tình mẫu tử. Tình mẫu tử là tình cảm yêu thương, sự nâng niu, quan tâm chăm sóc bằng cả tấm lòng mà mẹ dành cho con đồng thời là tình yêu thương, sự biết ơn, kính trọng mà người con dành cho mẹ mình. Từ tình yêu thương dành cho chúng ta, mẹ dành hết tâm huyết để chăm sóc, dạy dỗ ta nên người, hun đúc cho ta những tình cảm cao quý khác với một mong ước ta trở thành người có ích cho xã hội và có một tấm lòng lương thiện. Từ ý nghĩa cao đẹp đó, mỗi người con cần có trách nhiệm yêu thương mẹ, tích cực trau dồi kiến thức để trở thành một người hiền tài, luôn khắc ghi công lao to lớn của mẹ và đền đáp công ơn ấy bằng hành động thiết thực, xứng đáng. Không gì thay thế được tình mẹ, không gì quý giá hơn tình mẹ, chính những nghĩa cử cao đẹp đó mà tình mẹ đã đi vào thơ ca từ lâu đời và nổi bật là câu thơ: “Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào.”

ko nhé viết vài dòng như này làm gì có chuyện cop mạng

X là :

           96 : ( 7-5)x7=336

Y là :

            336 : 7x5=240

X là :

           96 : ( 7-5)x7=336

Y là :

            336 : 7x5=240

                             Đ/s : .................

Trả lời: Mặc dù được cấu tạo từ những tiếng không có ý nghĩa, nhưng khi chúng đứng bên cạnh nhau, được ghép với nhau thì lại tạo thành một từ có nghĩa. Trong các văn bản văn học, các tác phẩm thơ ca, từ láy có tác dụng để miêu tả hình dạng, nhấn mạnh đặc điểm của tâm lý, tình trạng, tinh thần, tâm trạng...

Từ láy là dạng đặt biệt của từ phức, được cấu tạo từ 2 tiếng, trong đó phần nguyên âm hoặc phụ âm được láy giống nhau hoặc chỉ 1 phần nguyên âm và phụ âm láy như nhau.

Từ láy thường được sử dụng cả trong văn nói và văn viết như thơ ca, tác phẩm văn học để mô tả, nhấn mạnh vẻ đẹp phong cảnh hoặc diễn đạt cảm xúc, tâm trạng, âm thanh và nhiều hoạt động khác của con người, các hiện tượng, sự vật trong cuộc sống.

28 tháng 9 2021

 ko bít làm

- Chùm ca dao than thân, yêu thương tình nghĩa đã thể hiện nỗi niềm chua xót, đắng cay và tình cảm yêu thương, chung thủy của người bình dân trong xã hội cũ. Đồng thời, qua đó tô đậm thêm vẻ đẹp tâm hồn của người lao động trong các câu ca.

- Lên án, tố cáo, phê phán những thế lực phong kiến đã chà đạp quyền sống, quyền hạnh phúc, yêu thương và hạnh phúc lứa đôi của con người.

2. Giá trị nghệ thuật

- Sự lặp lại cách mở đầu bài ca: Thân em như…

- Những hình ảnh thành biểu tượng trong ca dao: cái cầu, tấm khăn, ngọn đèn, gừng cay – muối mặn,…

- Hình ảnh so sánh, ẩn dụ (lấy từ trong cuộc sống đời thường: tấm lụa đào, củ ấu gai,…; lấy từ thiên nhiên, vũ trụ: mặt trời, trăng, sao)

- Thể thơ lục bát; thể văn bốn, song thất lục bát (biến thể); thể hỗn hợp

- Ngôn ngữ giản dị, tự nhiên, gần với lời ăn tiếng nói hằng ngày của nhân dân

 
28 tháng 9 2021

Anh trai tôi năm nay mới mười bảy tuổi, đây là độ tuổi có khoảng thời gian tươi đẹp nhất của tuổi trẻ. Anh của tôi khá cao, mới lớp mười một nhưng anh đã cao trên mét bảy và tôi thì rất ngưỡng mộ, ghen tỵ với chiều cao của anh bởi vì năm nay tôi đã lớp tám nhưng chiều cao thì rất khiêm tốn. Bên cạnh đó tôi còn ngưỡng mộ anh tôi ở điểm đó là anh tuy nghịch ngợm, ham chơi nhưng lại rất thông minh và không để việc chơi ảnh hưởng đến việc học. Chính vì thế kết quả học tập của anh vẫn cao.

Ngay từ nhỏ, tôi thường hay bám theo anh trai tôi. Mặc dù là con gái nhưng vì đi cùng anh từ nhỏ để quậy phá nên mẹ tôi mới nhận xét rằng tôi giống như con trai vậy, không một chút nữ tính nào. Tuy nhiên được nhận xét giống anh nên tôi cảm thấy giống như một lời khen chứ không giống lời chê trách chút nào cả. Anh tôi rất chiều tôi và mỗi khi tôi đòi theo thì anh đều cho đi. Nhớ ngày còn bé, khi anh đi chăn trâu thì tôi luôn bám theo anh để chơi đùa cũng anh và đám bạn mục đồng của anh. Có thể nói việc chạy chơi trên cánh đồng là một điều vô cùng lý thú, tôi biết được rất nhiều thứ hay ho mà trước đó tôi không hề biết. Anh chỉ cho tôi biết cái hương vị ngọt ngào của đòng đòng lúa, rồi vị sữa thơm ngon của hạt thóc non mà lũ trẻ chúng tôi ai đã từng thử một lần đều sẽ thích. Những ngày hè rủ nhau cùng đi mò cua bắt cá mặc dù khi về hai anh em ai nấy quần áo đều lấm lem và bị mẹ mắng nhưng vẫn vui.

Xem thêm:  Khổng Tử bàn về Tu thân, Lập ngôn

Anh trai tôi biết làm rất nhiều thứ hay ho mà mỗi khi thấy tôi đều đòi anh dạy và anh luôn kiên nhẫn dạy tôi từng chút một. Khi còn nhỏ anh dạy tôi làm chiếc diều rồi mỗi chiều hè khi đi chăn trâu lại mang theo để thả diều. Chạy trên bờ mương giữa cánh đồng rộng bao la bát ngát để thả diều là một điều rất thú vị. Rồi những dịp tết thiếu nhi, rằm Trung thu anh luôn nghĩ và tìm tòi những món đồ chơi nhỏ để làm tặng cho tôi. Mỗi khi như vậy tôi cảm thấy có anh trai thật tốt. Ngoài việc chơi thì kết quả học tập của anh trai tôi cũng rất đáng nể. Anh luôn được bạn bè, thầy cô khen ngợi về sự thông minh, nhanh nhạy. Mỗi tối thời gian học của anh thường rất ít và sau đó là dành thời gian để giảng bài, kèm thêm cho tôi.

Tường học của hai anh em ở gần nhau và có cùng thời gian vào lớp, tan học nên mỗi sáng hai anh em thường cùng nhau đi học. Anh luôn quan tâm đến việc xem tôi ở trường lớp có bị bạn nào bắt nạt không và cũng luôn đứng ra bảo vệ tôi. Mỗi khi tôi có chuyện buồn, tôi thường ít nói chuyện và hay ngồi một mình. Khi ấy anh trai tôi luôn là người phát hiện ra đầu tiên và tiến đến an ủi, làm trò gì đó khiến tôi vui. Bây giờ dù đã học lớp tám, đã lớn lên rất nhiều so với trước kia nhưng trong mắt anh tôi thì tôi vẫn là đứa em bé bỏng cần được nâng niu và bảo vệ. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc trước sự quan tâm, yêu thương của anh.



 

28 tháng 9 2021

Tham khảo :

Cây vĩ cầm đã câm lặng từ lâu, con còn nhớ khi chai sạn chiều hôn lên tay cha. Cây vĩ cầm vẫn ngân nga hằng đêm, bay mãi vào một thời ấu thơ là cây vĩ cầm. Trải bao giông bão, bao tháng năm kiếp người vẫn còn với cha cây vĩ cầm”...

Lời bài hát vang lên da diết làm em chợt nhớ về hình bóng yêu thương của bố - người cha muôn vàn kính yêu, người nghệ sĩ trong gia đình em.

Thấy bóng bố ngồi yên tĩnh bên cây vĩ cầm, câu chuyện về những ngày còn trẻ của bố mà mẹ hay kể lại ùa về. Hơn hai mươi năm trước, bố còn là chàng thanh niên hai mươi tuổi, nhiều ước mơ và hoài bão. Bố từ nhỏ đã kế thừa tình yêu âm nhạc từ bà nội, đặc biệt đam mê với loại hình nghệ thuật này.

Khi em ra đời thì bà nội đã mất, mẹ bảo bà hát dân ca hay lắm, bà còn biết kéo đàn nhị nữa. Nhưng bố không thích đàn nhị như bà nội, lúc bố 13 tuổi, hay sang nhà người hàng xóm từ bên nước ngoài về Việt Nam định cư, nghe người ta kéo đàn vĩ cầm - loại nhạc cụ hiếm có ở Việt Nam rồi theo người ta học kéo đàn.

Nhiều năm sau đổi mới, người hàng xóm kia quay lại quê hương họ tặng cho bố một cây vĩ cầm màu nâu nho nhỏ. Cứ như vậy, cây vĩ cầm ấy theo bố đến hôm nay đã qua hơn hai mươi năm.

Sau này, bố gặp mẹ, bố là chàng trai Hà thành hào hoa, mẹ lại thiếu nữ Sài Gòn sôi nổi, cảm mến chàng thanh niên chơi vĩ cầm giỏi, ít lâu sau thì về chung một nhà. Mẹ bảo sau khi lập gia đình, bố không chơi vĩ cầm thường xuyên như trước nữa, chỉ chăm chú làm ăn lo cho vợ con. Mãi đến khi em lên lớp 2, thấy bố đem cây vĩ cầm đã cũ ra lau chùi, tò mò hỏi mẹ mới biết.

Em cứ nghĩ chắc mình sẽ không được nghe bố đàn vĩ cầm. Cho đến năm ngoái, anh trai đi xa về tặng cho bố một cây vĩ cầm màu nâu bóng, được thiết kế tỉ mỉ, đặt trong hộp gỗ. Em vẫn nhớ như in hình ảnh bố khi ấy, khuôn mặt vuông chữ điền chất phác của người đàn ông đã ngoài bốn mươi với nước da hơi ngăm bỗng bừng sáng hẳn lên.

Đôi mắt hiền từ thường ngày nheo nheo lại, vết nhăn mờ mờ nơi khóe mắt sau nhiều năm gánh vác gia đình thấp thoáng hiện lên. Bố nở nụ cười tươi, đôi tay gầy gầy khẽ vuốt ve cây đàn rồi nhẹ nhàng đặt nó lên, kẹp giữa bờ vai rộng và cần cổ.

Bàn tay bố từ từ đưa qua, kéo nhẹ dây đàn, bản nhạc du dương không biết tên vang lên, dù không được điêu luyện như những nghệ sĩ trên truyền hình nhưng nghe vô cùng ấm áp, xúc động. Hóa ra bố cũng là người nghệ sĩ tài giỏi như vậy.

Kéo đàn xong, bố nâng niu cây vĩ cầm, cẩn thận bỏ lại nó vào hộp rồi đem cất đi. Bóng dáng cao gầy, bước chân vững chắc, bình ổn thường ngày nhanh nhẹn hẳn lên. Sau đó, em cũng không được nghe bố kéo đàn vĩ cầm thêm lần nào nữa.

Bố trở về với cuộc sống thường ngày, vừa lo làm ăn nhỏ, vừa phụ giúp mẹ chăm lo gia đình. Bố là thần tượng của em từ ngày còn bé, luôn ân cần, dịu dàng, thậm chí nhiều món ăn bố nấu còn ngon hơn cả mẹ. Bố không bao giờ khắt khe trong việc học hành của em, thỉnh thoảng sẽ quan tâm con gái học hành có vất vả không, giúp em giảng giải nhiều bài tập khó. Nhiều lần, trời mưa gió mà vẫn phải đến trường, bố đều bỏ công việc, đưa đón em mới yên tâm.

Bố em vốn là người ít nói nhưng rất chu đáo, quan tâm đến mọi người. Những ngày đặc biệt như 20 – 10, 8 – 3, mẹ và em đều sẽ có quà, hai mẹ con lần nào cũng cảm động. Hàng xóm ai cũng yêu mến bố, đặc biệt là các cụ già, lúc nào cũng khen bố còn trẻ mà kiên nhẫn ngồi chơi cờ, tán gẫu với các cụ, các cụ bớt cô đơn hẳn.

Mỗi lần như vậy, em đều tự hào vô cùng. Bố chính là người mà em ngưỡng mộ nhất. Bố không chỉ là chỗ dựa vững chắc cho gia đình em mà còn là người luôn nhẹ nhàng dạy cho em nhiều bài học đạo lý làm người, sống đúng đắn và nhân hậu. Em luôn cảm thấy mình may mắn rất nhiều khi được trưởng thành trong sự bảo vệ yêu thương của bố mẹ.

~ HT ~

“...Mấy hôm nọ, trời mưa lớn, trên những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông. Nước đầy và nước mới thì cua cá cũng tấp nập xuôi ngược, thế là bao nhiêu cò, sếu, vạc, cốc, le, sâm cầm, vịt trời, bồ nông, mòng, két ở các bãi sông xơ xác tận đâu cũng bay cả về vùnq nước mới để kiếm mồi. Suốt ngày, họ cãi cọ om bốn góc đầm, có khi chỉ vì tranh một mồi...
Đọc tiếp
“...Mấy hôm nọ, trời mưa lớn, trên những hồ ao quanh bãi trước mặt, nước dâng trắng mênh mông. Nước đầy và nước mới thì cua cá cũng tấp nập xuôi ngược, thế là bao nhiêu cò, sếu, vạc, cốc, le, sâm cầm, vịt trời, bồ nông, mòng, két ở các bãi sông xơ xác tận đâu cũng bay cả về vùnq nước mới để kiếm mồi. Suốt ngày, họ cãi cọ om bốn góc đầm, có khi chỉ vì tranh một mồi tép, có những anh Cò gầy vêu vao ngày ngày bì bõm lội bùn tím cả chân mà vẫn hếch mỏ, chẳng dược miếng nào”.

Câu 1: Qua đoạn trích “ Bài học đường đời đầu tiên’’ ta thấy Dế Mèn hiện lên là một chàng Dế như thế nào? Tìm các dẫn chứng để minh họa (chứng minh) cho điều em nhận xét?

Câu 2: Bài học đường đời đầu tiên của Dế Mèn là gì? Em hãy  kể lại nội  dung của bài học đó?

Bài 3: Đoạn trích trong sách giáo khoa được đặt tên là « Bài học đường đời đầu tiên », theo em nhan đề này có thích hợp với nội dung đoạn trích không ? Còn có thể đặt cho văn bản này tên nào khác
2
27 tháng 9 2021

giúp em với ạ cần gấp ạ

Bài 1 :chàng dế mèn có một vẻ đẹp cường tráng, khỏe mạnh, đầy sức sông, tự tin và yêu đời. nhưng tính nết của dế mèn lại kiêu căng ngạo mạn, quá tự tin về bản thân mình, không coi ai ra gì.

những chi tiết chứng minh điều đó: đi đứng oai vệ, làm ra vẻ con nhà văn võ. tợn lắm, dám cà khịa với tất cả mọi người. quát mấy chị cáo cào, đá mấy anh gọng vó.

Bài 2:Bài học đường đời đầu tiên Dế Mèn rút ra chính là sự trả giá cho những hành động ngông cuồng thiếu suy nghĩ. Bài học ấy thể hiện qua lời khuyên chân tình của Dế Choắt: ” Ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy”. Đó cũng là bài học cho chính con người.

Bài 3:- Theo em, cách dùng này đúng. Vì nội dung đoạn trích này đề cập đến những chuyện, tình huống xảy ra mở đầu trong cuộc phiêu lưu của dế Mèn. Đó là một dấu ấn lớn, một bài học dành cho Dế Mèn , và cũng là bài học đầu tiên về cách sống trong xã hội, nên đặt tiêu đề như vậy là đúng.

- Có thể đặt là: Bài học đầu tiên của tôi ; Bài học về sự kiêu căng ; .....

27 tháng 9 2021

 Câu 1

Bài học đường đời đầu tiên của dế mèn nằm ở câu nói cuối cùng của Dế choắt  Nhưng trước khi nhắm mắt, tôi khuyên anh: ở đời mà có thói hung hăng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn rồi cũng mang vạ vào mình đấy. Suy ra  : Đó là bài học đường đời đầu tiên của dế mèn 

Câu 2 

Dế Choắt tắt thở. Mèn vừa thương Choắt vừa ân hận nhưng đã muộn rồi, Dế Choắt đã chết và dù Dế Mèn có ân hận suốt đời thì Dế Choắt cũng không sống lại được nữa.

Dế Mèn đưa Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ um tùm nhất và đắp thành nấm mộ to, trên đặt một vòng hoa trắng.

Lúc này, trời đã ngả về chiều, ánh trăng mờ nhạt chiếu trên từng bông cỏ khiến chúng có vẻ ảm đạm. Những bông hoa trắng trên mộ Choắt dường như ánh lên một màu tang tóc, đau thương. Trên bầu trời, mây như ngừng trôi, muôn vật đều yên ắng, chỉ còn lại tiếng gió như tiếng dương cầm và nước như đang hát một bản thánh ca tiễn Choắt về cõi hư vô…

Trong khung cảnh buồn đến não ruột ấy, vẫn có người đứng lặng lẽ bên mộ Dế Choắt. Đó là Dế Mèn. Mèn nhớ lại những chuyện cũ mà ân hận, mà xót xa. "Giá như mình không trêu chị Cốc thì đâu đến nỗi… Anh Choắt ơi! Tôi không ngờ… Tôi dại quá!". Mèn thầm nghĩ vậy. Giờ đây, khi đứng trước mộ Dế Choắt, Mèn mới nhận ra sai lầm của mình, mới biết phải sửa ngay sai lầm đó. Mèn nghĩ:

"Có biết đâu mà lường: hung hăng, hống hách thì chỉ có đem thân mà trả nợ cử chỉ ngu dại. Tất cả là tại tôi, anh Choắt ạ! Tôi mà không trêu chị Cốc thì bây giờ anh vẫn còn sống…". Mèn nghĩ đến lời dặn dò của Dế Choắt, một lời khuyên chân thành đã kéo Mèn ra khỏi vẻ hung hăng thường ngày: "Ở đòi mà có thói hung hãng bậy bạ, có óc mà không biết nghĩ, sớm muộn thì cũng mang vạ vào mình…". Mèn đứng lặng hồi lâu, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên, nghĩ về tất cả mọi người và những cử chỉ của mình mà thấy lòng ân hận: "Không anh Choắt ạ, anh ở nơi chín suối hãy yên tâm, tôi sẽ sửa sai khi còn chưa muộn. Tôi sẽ không phụ lời anh dặn dò đâu! Anh cứ yên tâm!".

Mặt trời đã gần lặn, chỉ còn một chút ánh sáng yếu ớt soi khắp không gian. Dế Mèn cúi xuống bốc một nắm đất đắp lên mộ cho Choắt. Mèn nhìn mộ Choắt lần cuối cùng rồi quay gót, quả quyết bước đi…Gió vẫn thổi, cỏ cây, hoa lá lao xao rồi cúi rạp về phía mộ Choắt chào vĩnh biệt.

k cho mik nha

27 tháng 9 2021
Văn học trung đại là một chủ đề bao quát, chủ yếu gồm các hoạt động sáng tác và phê bình những tác phẩm truyền lại bằng văn bản hoặc trí nhớ, tập trung ở giai đoạn trọng yếu nhất trong lịch sử nhân loại. Căn bản thời kì văn học này tính từ hậu Công Nguyên đến trước thềm cách mạng công nghiệp. Nhớ tick cho mình
27 tháng 9 2021
Văn học trung đại là một chủ đề bao quát, chủ yếu gồm các hoạt động sáng tác và phê bình những tác phẩm truyền lại bằng văn bản hoặc trí nhớ, tập trung ở giai đoạn trọng yếu nhất trong lịch sử nhân loại. Căn bản thời kì văn học này tính từ hậu Công Nguyên đến trước thềm cách mạng công nghiệp.
27 tháng 9 2021

Gạch chân dưới các quan hệ từ và ghi rõ ý nghĩa của các quan hệ từ đó:

Mẫu: 

a. Tôi đã bảo nhưng nó không nghe.     Quan hệ tương phản (đối lập)

b. Những hạt mưa rơi xuống ào ào như ai ném đá. quan hệ so sánh bằng

c. Nếu anh không nói, sao tôi biết được. Quan hệ giả thiết

d. mưa lâu ngày, ruộng lúa bị ngập úng. ……………quan hệ nguyên nhân……………………………

e. Tôi tìm mãi mà chẳng thấy lối ra………………………quan hệ tương phản……………………………….

g. Tôi đi học bằng xe đạp. …………………………mik ko bít………………………………..

i. Quả ớt nhú ra, to bằng ngón tay em bé. ………………quan hệ so sánh (ngang bằng)………………………

h. Con mèo của tôi mới đẻ được bốn con xinh xinh. …………………quan hệ sở hữu………………………

k cho mik nha

28 tháng 9 2021

cảm ơn bạn lethua nha