Hãy tưởng tượng và miêu tả bằng lời về nhân vật Kiều Phương
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong mỗi chúng ta chắc hẳn ai cũng biết đến những nhóm nhạc Hàn Quốc nởi tiếng như MAMAMOO, BTS,Blackpink, Red velvet,..... Nhưng trong số đó em thích nhất là nhóm nhạc Blackpink, đặc biệt là thành viên Jisoo.
Jisoo lớn tuổi nhất nên là chị cả của nhóm nhạc Kpop Blackpink. Họ tên thật của cô là Kim Ji-soo, sinh ngày 3 tháng 1 năm 1995 tại phường Sanbon-dong, thành phố Gunpo, tỉnh Gyeonggi, Hàn Quốc. Cô được trở thành thực tập sinh chính thức của công ty YG Entertainment vào tháng 7 năm 2011 và được đào tạo làm thực tập sinh 5 năm. Jisoo đảm nhận vị trí hát phụ và là người mẫu chính trong nhóm.
Jisoo có làn da trắng hồng rất đẹp. Thân hình mảnh mai, cân đối. Jisoo có vóc người nhỏ nhắn, khuôn mặt luôn tươi cười rạng rỡ khiến bất kỳ trái tim nào cũng phải “rung động”mỗi khi nhìn ngắm. Đôi mắt sáng trong luôn ánh lên vẻ dễ thương nhưng không kém phần quyến rũ. Đôi môi hình trái tim đặc biệt của cô luôn phù hợp với mọi màu son dù là đẹp hay là xấu. Mái tóc dài mượt mà, nhuộm màu vào thì lại càng thêm phần hấp dẫn. Đôi chân thon gọn và dài thẳng tắp.
Cô sở hữu ngoại hình và nhan sắc đẹp trong veo như thiên thần xuống trần gian, ngay từ khi mới ra mắt, Jisoo đã nhanh chóng thu hút được nhiều sự chú ý của người hâm mộ. Cô nàng luôn nhận được rất nhiều lời khen ngợi và được xếp vào hàng những “nữ thần” mới của làng giải trí Hàn Quốc.
Jisoo ở đời thường và trên sân khấu là hai người khác nhau "một trời một vực". Cô nàng mặc dù luôn vui vẻ, tinh nghịch ở phía sau hậu trường là thế nhưng chỉ cần bước lên sân khấu, Jisoo lại vô cùng nghiêm túc và chuyên nghiệp trong từng tiết mục biểu diễn. Từ việc “cháy” hết mình cùng vũ đạo mạnh mẽ cho đến cái nhìn đầy cuốn hút, cô đều cố gắng thể hiện dể phần trình diễn luôn trọn vẹn.
Jisoo sở hữu tính cách hoạt bát, vui nhộn. Bên cạnh đó, Jisoo cũng là cây hút fan của nhóm.“Đẹp người lại còn đẹp cả nết” chính là câu nói rõ ràng nhất để miêu tả về cô nàng Jisoo. Ngay từ khi còn đi học, nữ ca sĩ nhà YG đã được nhận xét là một cô học trò được luôn được thầy cô bạn bè yêu mến vì tính cách hòa đồng, thân thiện của mình.
Có thể nói, Jisoo là thành viên được đánh giá cao nhất Blackpink. Em đã luôn có ước mơ trở thành một nàng ca sĩ giỏi giang giống như Jisoo. Vậy nên em sẽ cố gắng học tập thật tốt để trở thành một người ca sĩ thành đạt như cô.
“You’re the cause of my euphoria”. Đó là câu hát em thích nhất trong “Euphoria” của Jungkook (thành viên nhỏ tuổi nhất của nhóm nhạc Hàn Quốc – BTS). Và hình ảnh Jungkook biểu diễn “Euphoria” trên sân khấu tại sân vận động Wembley đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó phai mờ. Đó là một màn biểu diễn rất tuyệt vời và xúc động của một chàng ca sĩ trẻ tuổi giàu đam mê, nhiệt huyết, muốn cháy hết mình trên sân khấu và đem tới cho fan hâm mộ những giây phút thoải mái nhất khi tham gia concert của nhóm. Em thực sự thích màn biểu diễn đó.
Khi ánh đèn sân khấu được thắp lên, tiếng hò reo của fan hâm mộ vang thật lớn trong sân vận động rộng mênh mông, Jungkook tự tin bước ra sân khấu cùng với dàn vũ công đằng sau. “You’re the cause of my euphoria” – câu hát Jungkook cất lên bằng một chất giọng rất thanh, rất mảnh nhưng lại cao vút và đầy nội lực. Giọng hát không cần quá nhiều về kỹ thuật thanh nhạc nhưng lạ tràn đầy cảm xúc động tới nơi sâu thẳm nhất trong trái tim người hàng nghìn người hâm mộ trong sân vận động. Đi kèm theo hát, mà biểu diễn còn có vũ đạo. Những bước nhảy, xoay người, tay và chân của Jungkook đều kết hợp với nhau vô cùng nhịp nhàng và bắt mắt. Vũ đạo vừa ôn vừa nhu, có chút mạnh mẽ khỏe khoắn nhưng đồng thời cũng rất nhẹ nhàng và uyển chuyển. Đặc biệt, tới đoạn cao trào, Jungkookie với thiết bị dây đai vô cùng chắc chắn đã bay lên không trung bởi cậu ấy muốn được nhìn thấy nhiều fan hâm mộ hơn trong sân vận động rộng lớn này, muốn gần ARMY hơn (tên fandom của BTS). Jungkook vừa hát vừa bay trên không trung vừa hát như một chú chim đang tự do sải cánh và cất tiếng hát ngọt ngào trên bầu trời xanh thẳm. Jungkook mang âm nhạc và tiếng nói của mình tới nhiều người trên khắp thế giới hơn. Và ngay cả khi vừa bay vừa hát thì giọng của Jungkook vẫn rất vững và đúng nhịp.
Em xem hết màn biểu diễn mà phải vừa nín thở vừa xem. Màn biểu diễn của Jungkook kết thúc nhưng vẫn để lại trong em những dư âm dư ba tuyệt vời. Một màn biểu diễn xuất sắc!
Bài làm:
Trong chúng ta, chắc chẳng có ai không biết đến mèo, loài vật đáng yêu được nuôi rộng rãi trong gia đình. Nhưng các bạn có chắc là mình hiểu rõ về loài mèo chưa? Nếu chưa, mời các bạn cùng tôi đến trò chuyện với chị mèo Thông Thái đằng kia.
Sau khi chào tôi, chị mèo hào hứng kể rằng họ mèo nhà chị có nguồn gốc từ mèo rừng. Mèo bắt đầu được thuần hóa và nuôi ở Ai Cập sau đó lan nhanh sang châu Âu và các khu vực khác trên thế giới. Riêng ở Việt Nam, mèo bắt đầu được nuôi từ khoảng hai nghìn năm trước đây.
Quả đúng như chị mèo Thông Thái nói, họ nhà chị ai ai cũng có vẻ ngoài nhanh nhẹn, tràn đầy sức sống. Đầu mèo tròn, nhỏ và ở phía trước hơi nhô ra, đó là mõm mèo. Trông mèo nhỏ bé thế nhưng hàm răng nó lại có tới ba mươi chiếc. Trong số này, ngoài bốn chiếc răng nanh sắc nhọn thì hầu hết đều nhỏ xíu. Kỳ lạ nhất là đôi mắt mèo, đôi mắt trong veo như hai hòn bi ve. Đồng tử mèo có khả năng co dãn cực tốt. Ban ngày, đồng tử thu nhỏ đến đêm mới dãn ra. Thế là mèo ta có thể nhìn rõ trong đêm tối. Thân hình nhỏ bé của mèo được nâng đỡ bởi bốn chân chắc khỏe. Vì nằm trong nhóm động vật bậc thấp nên mèo vẫn có một cái đuôi dài. Mỗi chân mèo đều có bốn ngón, dưới những ngón chân có vuốt cực sắc này là đệm thịt giúp mèo đi lại nhẹ nhàng.
Nhà em có nuôi một chú chó, nó là món quà mà bà ngoại ở quê đã cho em để nuôi. Em luôn coi chú chó là một người bạn thân thiết và là một thành viên trong gia đình. Khi bà ngoại cho em, chú chó còn rất nhỏ, em bế chú chó trên tay âu yếm và đặt tên cho nó là Cún. Khi còn nhỏ, chú Cún có màu lông vàng như màu rơm, đến khi lớn lên màu lông ngày càng sẫm hơn. Cún có bộ lông dài và mượt, em thường hay chải lông và thi thoảng lại tắm cho Cún nên lông của nó rất sạch, không bị hôi và không có rận. Chú Cún nhà em có đôi mắt to tròn đen láy, trông như viên bi ve rất long lanh, mỗi khi nhìn thấy em đi học về, mắt nó lại sáng lên, vẫy đuôi mừng quýnh và lao ra chào đón em. Em rất yêu quý chú Cún của mình, mỗi ngày đi học về em đều ngồi kể chuyện và vui đùa cùng Cún, Cún luôn lắng nghe mọi chuyện của em, em rất vui vì có một người bạn như Cún.
a. giáo viên,
b. tài chính, thủ quỹ.
c. y tá, bác sĩ
d. bộ đội, quốc phòng, đại tá, thủ trưởng
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng. Tất cả như một bức tranh đẹp đẽ và nên thơ.
hok tốt!
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
“Nghiệp quật” là từ phổ biến gần đây được cư dân mạng “tin dùng” để thay thế cho ý nghĩa của từ “quả báo” .
ĐỌC RỒI KẾT BẠN VỚI MÌNH NHA !!!
Hôm chủ nhật vừa qua, với tôi là một ngày hội thực sự. Các bạn biết không, tôi được cô giáo và các bạn trong lớp của bạn Thanh Hương đến thăm. Khi bạn Thanh Hương mở khóa tủ và giới thiệu với cô giáo và các bạn, tôi hãnh diện lắm. Hàng mấy trăm cuốn sách đủ loại trong tôi như cũng mỉm cười chào đón khách. Thích nhất là tôi được cô giáo gọi bằng cái tên “Tủ sách quý” của bạn Thanh Hương.
Hồi mới ra đời, tôi chỉ là một ngăn tủ với một vài quyển sách, quyển vở năm bạn Hương học lớp 4. Ngoài ra có thêm mươi quyển sách thiếu nhi mà bạn Hương được thưởng và bố bạn mua về cho. Được cái là bạn Hương chăm chút, nâng niu và luôn là người bạn tốt với tôi, quan tâm tới tôi hàng ngày. Mỗi lần lấy sách vở ra học, bạn Hương nhẹ nhàng mở cánh tủ, nâng niu vuốt ve từng quyển sách trong ngăn. Khi đọc xong quyển nào, bạn không quên gấp lại nhẹ nhàng, vuốt lại cho khỏi quăn góc, sờn mép rồi để đúng vị trí mà bạn quy định. Buổi chiều ở nhà tự học, bạn ấy cũng lục tìm sách tham khảo để đọc thêm. Học bài xong, bạn lấy cuốn truyện thiếu nhi ra đọc. Bởi thế tôi cũng luôn được bận rộn, được hoạt động chứ không phải chịu cái cảnh buồn chán vì bụi bám, vì nhện giăng, vì phải đứng “làm duyên” trong xó nhà.
Năm bạn Hương lên học lớp 5, bạn càng chăm đọc sách. Bây giờ tôi đã là hai ngăn sách với nhiều loại sách khác nhau. Này nhé, có cả sách giáo khoa, sách tham khảo đọc thêm, sách Kim Đồng và báo Mực tím, Hoa học trò, báo Nhi đồng, báo Thiếu niên Tiền phong nữa. Những sách này một phần được bố mẹ mua cho, được thưởng vì học giỏi, một phần vì bạn Thanh Hương dành dụm tiền ăn quà sáng, tiền lì xì trong dịp Tết mua. Tôi bây giờ chẳng những trông đầy đặn vì các ngăn nhiều sách, mà còn đẹp hơn vì nhiều sắc màu nữa. Tuy có nhiều sách nhưng bạn Thanh Hương vẫn sắp xếp gọn ghẽ đâu vào đấy và thường xuyên chăm lo cho sách, cho tủ sách thêm đẹp. Bây giờ, khi Thanh Hương đã học lớp 6, đã là học sinh giỏi toàn diện thì nhu cầu đọc sách của bạn càng trở nên không thể thiếu được, vì thế tôi đã lớn lên và trở thành một “tủ sách” hẳn hoi. Bạn Hương chăm đọc hơn, vì thế tôi cũng phải luôn luôn bận rộn. Ban ngày thì khỏi phải nói, lúc Bạn Hương lấy sách học Văn, lúc lại lấy sách làm bài tập toán. Rảnh rỗi, bạn Hương lại lấy sách tham khảo, sách thiếu nhi, lấy báo ra đọc một cách say sưa. Bạn Hương còn lấy cả sách cho bạn thân mượn để đọc nữa. Bạn Hương chăm đọc sách và lấy sách ra tham khảo, đến nỗi có hôm đã 22 giờ rồi mà tôi vẫn phải vất vả phục vụ. Ấy thế mà lại vui. Tôi luôn luôn tự hào mình là một pho “bách khoa toàn thư”, chứa đựng biết bao điều mới lạ, kỳ thú về thiên nhiên, về xã hội và con người. Bạn Thanh Hương rất thân với tôi, rất gần gũi với tôi và có vẻ còn tự hào về tôi với mọi người xung quanh nữa. Bạn Thanh Hương có lúc còn tỏ ý cảm ơn tôi đã giúp bạn học giỏi hơn, là người tốt hơn nữa đấy!
Còn gì vui bằng mình thật sự có ích cho bạn của mình. Để đáp lại tấm lòng của bạn Thanh Hương, tôi lúc nào cũng vui vẻ phục vụ bạn, động viên bạn. Kết quả của đợt thi học sinh giỏi cấp quận vừa qua của bạn Thanh Hương có đóng góp tích cực của tôi. Vì thế, sau khi nhận được phần thưởng, bạn đã mua về nhiều cuốn sách quý để bổ sung cho “tủ sách” của mình. Tôi tự nhủ: Mình phải cố gắng đáp lại sự yêu mến của bạn, mãi mãi xứng đáng là “Tủ sách quý” của bạn.
Bợn tham khảo nhoa :)
Trong chương trình ngữ văn lớp 6 – tập II, em đã được học truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi và nhân vật Kiều Phương – cô em gái với lòng nhân hậu đã toả sáng trong tâm trí em.
Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truỵện không đơn giản khẳng định, ca ngợi những nét phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày những diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6
– Tập I, tr 3. Vì thế, người anh phải là nhân vật trung tâm” trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Thế nhưng nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!
Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải do lời kể của tác giả, cũng không phải do nhân vật tự bộc bạch mà vẻ đẹp đó được hiện ra dần dần qua con mắt nhìn và lời kể truyện của chính người anh.
Một người anh luôn “coi thường” những việc làm của cô em gái, đố kị trước tài năng của em gái mình, vẻ đẹp đó càng ngày càng đẹp, cho đến cuối truyện thì vẻ đẹp ấy đọng lại một cách sâu sắc trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc.
Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?
Không hồn nhiên thì sao khi có biệt hiệu là “Mèo”, “nó vui vẻ chấp nhận” và còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên đó còn được thể hiện lúc ở nhà mèo hay lục lọi các đồ vật với một sự thích thú. Hồn nhiên hơn là “nó vênh mặt”- “Mèo mà lại! Em không phá là được…”. Khi người anh tỏ vẻ khó chịu Này, em không để chúng nó yến được à?. Khi chế xong bột vẽ, nó vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm. Đúng là một cô bé hồn nhiên quá! Hồn nhiên đến đáng yêu!
Điều đáng yêu hơn là cô còn có một tài năng hội hoạ, theo lời chú Tiến Lê, đấy còn là một thiên tài hội hoạ. Tài năng đó chính là sáu bức tranh do “Mèo” vẽ dấu người anh, không ngờ là những bứt tranh độc đáo “có thể đem đóng khung treo ở bất cứ phòng tranh nào”. Bố của “Mèo” đã phải thốt lên sung sướng: Ôi con đã cho bố một bất ngờ quá lớn. Mẹ em cũng không kìm được xúc động.
Tài năng của Kiều Phương được khẳng định bằng bức tranh được trao giải nhất, qua một tuần tham gia trại thi vẽ quốc tế,
khiến cho cả nhà “vui như tết”. Duy chỉ có người anh của Mèo thì lại rất buồn. Hiểu được điều này, Kiều Phương đã dành cho anh trai những tình cảm rất trong sáng. Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: Em muốn cả anh cùng đi nhận giải. Một hành động, một lời nói thôi đã toát lên một tâm hồn ngây thơ trong sáng của một cô bé đáng yêu!
Con có nhận ra con không?…
Con đã nhận ra con chưa? Làm sao con trả lời được mẹ. Bởi đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy. Phải chăng soi vào bức tranh ấy, cũng chính là soi vào tâm hồn trong sáng và nhân hậu của em gái, nhân vật người anh đã tự nhìn rõ hơn về mình để vượt lên được những hạn chế của lòng tự ái và tự ti: Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến mức kia ư?. Đây chính là lúc nhân vật tự “thức tỉnh” để hoàn thiện nhân cách của mình.
Bức tranh của em gái tôi không được vẽ bằng chất liệu hội hoạ. Nó được vẽ bằng quá trình diễn biến tâm trạng của người anh, thông qua lời kể vô cùng xúc động của nhân vật. Đó là “Mèo con” có tấm lòng nhân hậu. Đấy cũng là vẻ đẹp của một em bé gái trong cuộc sống đời thường mà ta có thể gặp bất cứ ở đâu trên đất nước mình.
Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và có lòng nhân hậu. Kiều Phương là cô bé nhỏ nhắn, hoạt bát và hay lục lọi đồ và thường bôi bẩn lên mặt. Cô bé có sở thích vẽ tranh nên thường bí mật pha chế màu và vẽ. Những nét vẽ của cô tuy ngây ngô nhưng rất đáng yêu. Cô bé vẽ tất cả những đồ vật mà cô yêu thích xung quanh mình: chú mèo, các đồ vật trong nhà,... Đặc biệt Phương rất thương yêu anh trai. Cho dù không hiểu vì sao anh nhiều khi cáu gắt với mình thì trong mắt cô bé, anh vẫn là tuyệt vời nhất. Trong cuộc thi hội họa, cô bé đã bí mật vẽ bức tranh về chân dung của anh, như là một quà tặng bất ngờ. Tuy anh đối xử với mình chưa tốt, nhưng bức chân dung về anh lại vô cùng hoàn hảo. Qua câu chuyện ta nhân ra Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và có lòng nhân hậu. Điều làm em cảm mến nhất ở Kiều Phương chính là tình cảm trong sáng, tốt đẹp dành cho người anh