K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Cho đoạn trích sau:…“ Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm. Chẳng bao lâu tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp,...
Đọc tiếp

Cho đoạn trích sau:

…“ Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm. Chẳng bao lâu tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp, y như có nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi, trước kia ngắn hủn hoẳn bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch giòn giã. Lúc tôi đi bách bộ thì cả người tôi rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc.”…

                                                                                                                                            ( SGK ngữ văn 6 – tập 1)

Trong đoạn văn, một số từ láy gợi hình đã tạo được ấn tượng độc đáo trong việc miêu tả nhân vật. Hãy chỉ ra những từ láy tượng hình và phân tích giá trị gợi tả của những từ láy đó trong việc miêu tả ngoại hình của nhân vật “tôi”.

2
25 tháng 2 2020

2 lần hả bạn

25 tháng 2 2020

Hai câu khac nhau đó.

25 tháng 2 2020

lão miệng, các bộ phận của cơ thể, bác tai, cậu chân, cậu tay, cô mắt, tất cả bọn chúng, mỗi thành viên trong 1 tập thể

Ê bài này trong văn cô Minh cho mà

25 tháng 2 2020

Lão miệng, các bộ phận của cơ thể, bác Tai, cậu Chân, cậu Tay, cô Mắt, tất cả bọn chúng, mỗi thành viên trong 1 tập thể

Cho đoạn trích sau:…“ Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm. Chẳng bao lâu tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp,...
Đọc tiếp

Cho đoạn trích sau:

…“ Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm. Chẳng bao lâu tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp, y như có nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi, trước kia ngắn hủn hoẳn bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch giòn giã. Lúc tôi đi bách bộ thì cả người tôi rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc.”…

                                                                                                                                                                SGK ngữ văn 6 – tập 1

Chỉ ra và phân tích tác dụng của một hình ảnh so sánh có trong đoạn trích trên.

2
25 tháng 2 2020

Hình ảnh so sánh trong đoạn trích trên là : 

Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm việc 

tác dụng hình ảnh so sánh trên là 

miêu tả rõ hai cái răng của dế mèn nó đen nhánh ; vô cùng khỏe mạnh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoàm ngoạm như hai lưỡi liềm máy đang làm việc

25 tháng 2 2020

biện pháp tu từ so sánh “Những ngọn cỏ gẫy rạp, y như có nhát dao vừa lia qua”. Tác dụng: giúp người đọc hình dung được tính chất sắc bén của những chiếc vuốt khi Dế Mèn dùng nó đạp vào các ngọn cỏ.

Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó - một màu đỏ nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.

Đài hoa ôm lấy bông như một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bông hoa phượng. Trong lòng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ông bé nhỏ, chăm chỉ tới hút. Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trò chúng tôi phải chuyên tâm học hành đạt được những kết quả cao trong học tập.

Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi bức vì nô đùa, phượng như một cái ô che mát cho chúng tôi. Đứng dưới cây phượng, nhìn lên bầu trời dường như ta không thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất. Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một mùa hè thú vị. Nhưng không ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường, xa thầy cô, xa ban bè và xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu, dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường, bơ vơ giữa biển nắng vàng.

Hoa phượng buồn khi phải xa học trò, thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng... Ba tháng hè trôi qua đằng đẵng, không một tiếng cười nói, không tiếng trống, phượng trống vắng. Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày khai giảng lại về. Phượng mong nhớ, chờ đợi để được gặp lại các bạn học sinh.

Những học sinh cũ đến thăm trường, họ rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng...Trong tâm hồn họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn của phượng đã được chia sẻ phần nào.

Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm? Hoa phượng như một người bạn vô hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa phượng - loài hoa học trò thân thương.

25 tháng 2 2020

DÀN Ý: TẢ CÂY PHƯỢNG VĨ Ở SÂN TRƯỜNG
1. MỞ BÀI
Trường em có rất nhiều cây bóng mát, cây nào cũng đẹp, cũng tươi tốt, nhưng em thích nhất là cây phượng vĩ duy nhất ở cổng trường. Cứ mỗi hè về phượng vĩ lại nở hoa đỏ rực một góc trời, mời gọi cả tiếng ve kêu râm ran trong từng khóm phượng e ấp làm nức lòng lũ học trò chúng em.

2. THÂN BÀI
- Tả vẻ ngoài cây phượng
- Tả hoa phượng
- Tả tiếng ve khi hè về
- Con người dưới gốc phượng và tiếng ve râm ran
- Ý nghĩa của cây phượng và tiếng ve đối với tuổi học trò
- Tình cảm của con người

3. KẾT BÀI
Cây phượng vẫn đứng đó chứng kiến bao bọc học sinh đã trưởng thành từ đây cùng với tiếng ve không ngơi nghỉ báo hiệu mùa hè. Dù sau này xa mái trường nhưng em sẽ nhớ mãi về cây phượng như một người bạn của học sinh và âm thanh tiếng ve bên gốc phượng sẽ là âm thanh gọi về bao kỉ niệm của tuổi hoa sau này.

BÀI LÀM MẪU TẢ CÂY PHƯƠNG VĨ VÀ TIẾNG VE VÀO MÙA HÈ
Trường em có rất nhiều cây bóng mát, cây nào cũng đẹp, cũng tươi tốt, nhưng em thích nhất là cây phượng vĩ duy nhất ở cổng trường. Cứ mỗi hè về phượng vĩ lại nở hoa đỏ rực một góc trời, mời gọi cả tiếng ve kêu râm ran trong từng khóm phượng e ấp làm nức lòng lũ học trò chúng em.

Cây phượng và tiếng ve là những điều không bao giờ có thể thiếu vào những ngày hè ngập nắng nhất là đối với lũ học trò chúng em. Không biết cây phượng được trồng từ lúc nào nhưng từ khi em vào trường, cây phượng đã đứng đó, hiên ngang, hiền lành như một người gác cổng trung thành, một người bạn lớn mang lại cảm giác an toàn cho chúng em mỗi khi bước vào cánh cổng trường. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô khổng lồ màu xanh đốm đỏ. Thân cây màu nâu sẫm, xù xì, có những đốm to lồi lên như những con mắt. Lại gần, em thấy những chiếc rẽ ngoằn ngoèo như những con rắn đang uốn lượn trên mặt đất. Mùa hè đã đến, hoa phượng nở đỏ rực một góc sân trường như một cây nấm đỏ khổng lồ giữa trời. Hoa phương mọc thành cùm chứ không bao giờ mọc riêng lẻ, tụ lại thành đóa trên cành, xòe ra duyên dáng, những cánh hoa mỏng như cánh bướm, sờ vào mềm mịn. Hoa phượng có mùi hương chẳng giống loài hoa nào, một mùi hương mà chỉ đám học trò chúng em mới hiểu bởi những đóa phượng đã góp phần tô điểm vào quãng đời học sinh chúng em những kỉ niệm khó quên. Vào những ngày hè oi bức, còn gì thú vị hơn khi được vui đùa cùng đám bạn dưới gốc cây râm mát này cơ chứ! Chúng em thường ngồi dưới gốc phượng, học bài, kể chuyện cho nhau nghe, mấy đứa nghịch ngợm thì lấy nhị phượng chơi trò đánh trận giả. Đến cuối năm, chúng em bảo nhau ép những đóa phượng vào trang lưu bút để lưu lại kỉ niệm tuổi học trò đến mãi về sau. Nhìn những cánh phượng được ép giữa trang vở như những cánh bướm dập dờn, làm sáng tươi cả một vùng trời tuổi thơ. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ cho một mùa hè vì chỉ khi có âm thanh của tiếng ve râm ran trong vòm lá, không khí hè mới ngập tràn cả sân trường. Trong những kẽ lá phượng, ve đồng loạt kéo về tạo những dàn hợp xướng ca vui suốt ngày đêm làm rộn lên không khí náo nhiệt của mùa hè. Có đôi lúc chúng em còn rủ nhau ra gốc phượng ngồi để làm khan giả cho dàn đồng ca ấy. Hình như những chú ve sầu kia chẳng biết mệt, em chẳng thấy chúng ngừng nghỉ lúc nào mà luôn có tiếng nhạc phát ra từ vòm phượng như thúc giục chúng em bước vào mùa thi. Đó là lúc chúng em vừa vui vừa buồn. Vui là vì được ngắm những cánh hoa phượng đung đưa trong nắng và gió, được nghe dàn đồng ca mùa hè râm ran trong lá suốt ngày, cũng là lúc chúng em được nghỉ hè. Buồn là vì kì thì sắp tới và cũng vì đó là báo hiệu cho sự chia tay mái trường, bạn bè, thầy cô. Và khi những chùm hoa phượng tàn, tiếng ve kêu thưa thớt trong từng vòm cây kẽ lá là lúc mùa hè đã kết thúc, chúng em lại chuẩn bị bước vào một năm học mới với những niềm vui mới, cây phượng và tiếng ve lại tiếp tục đồng hành với tụi học trò vào mùa tiếp với hứa hẹn những niềm vui mới. Gắn với mỗi niềm vui nỗi buồn của tụi học trò chúng em nên phượng được gọi với cái tên thân thương: “Hoa học trò” còn tiếng ve được coi như sứ giả báo tin mùa hè.

Cây phượng vẫn đứng đó chứng kiến bao bọc học sinh đã trưởng thành từ đây cùng với tiếng ve không ngơi nghỉ báo hiệu mùa hè. Dù sau này xa mái trường nhưng em sẽ nhớ mãi về cây phượng như một người bạn của học sinh và âm thanh tiếng ve bên gốc phượng sẽ là âm thanh gọi về bao kỉ niệm của tuổi hoa sau này.
 

Trong sinh nhật của em, anh trai em đã tặng em 2 cuốn truyện tranh conan. Trong cuốn truyện này, có rất nhiều nhân vật nhưng em thích nhất là nhân vật chính Kudo Shinichi.Kudo Shinichi 17 tuổi , cao 1,74 m, nặng 68 kg. Tên của anh có nghĩa là: “sự thật duy nhất”. Trong tiếng Nhật, “Shin” nghĩa là “sự thật “ và “Ichi” nghĩa là “có một”. Sinh nhật của anh là vào ngày 4 tháng 5, nhóm máu A. Anh là...
Đọc tiếp

Trong sinh nhật của em, anh trai em đã tặng em 2 cuốn truyện tranh conan. Trong cuốn truyện này, có rất nhiều nhân vật nhưng em thích nhất là nhân vật chính Kudo Shinichi.

Kudo Shinichi 17 tuổi , cao 1,74 m, nặng 68 kg. Tên của anh có nghĩa là: “sự thật duy nhất”. Trong tiếng Nhật, “Shin” nghĩa là “sự thật “ và “Ichi” nghĩa là “có một”. Sinh nhật của anh là vào ngày 4 tháng 5, nhóm máu A. Anh là một thanh niên Nhật cao, gầy. Cậu có nước da trắng với mái tóc nâu, đen với một chùm tóc trước trán và phần tóc dựng đứng phía sau. Shinichi có khuôn mặt rất giống với ba cậu, Kudo Yusaku. Shinichi có vẻ ngoài “cool guy, lạnh lùng”. Sở thích của Shinichi là ăn bánh chanh, đá bóng, đọc truyện “Truy tìm dấu bộ tứ ” của Arthur Conan Doyle. Cậu ghét ăn bánh bông lan táo nhân nho khô. Câu nói ưa thích: “Sự thật chỉ có một mà thôi”, câu cửa miệng: “Barou(đồ ngốc)”. Cậu là một thám tử lừng danh nhờ vào tính thông minh và óc phán đoán với khả năng quan sát tinh tế. Trong một lần đi chơi với cô bạn thuở nhỏ Mori Ran, Shinichi đã bị tổ chức áo đen phát hiện khi đang điều tra. Chúng cho cậu uống thử loại thuốc teo nhỏ(APTX 4869) mà tổ chức vừa điều chế ra nhưng chất độc đã không giết chết cậu mà khiến cho cậu trở thành hình dáng của một đứa trẻ. Sau đó, cậu đổi tên thành Edogawa Conan, sống tại nhà thám tử lừng danh Mori Kogoro. Xuyên xuốt bộ truyện, cậu âm thầm hỗ trợ các vụ án bên cạnh ông Mori . Shinichi còn có khả năng nhào lộn tuyệt vời, nhảy xa và đu dây. Cậu còn có thể lái trực thăng, điều khiển một chiếc Mustang, điều khiển thuyền. Hơn nữa, cậu còn có khả năng về gỡ bom và máy tính. Shinichi cũng có thể bắn súng vì bố cậu thỉnh thoảng cho cậu đến trường tập bắn. Shinichi nhận biết ngay nốt nhạc khi chỉ nghe một lần nhờ khả năng phân biệt âm thanh của mình nhưng chưa bao giờ hát được một bài hát cho ra hồn. Điều này khiến người ta cho rằng cậu là “mù nhạc lý”. Cậu quan tâm đặc biệt tới vĩ cầm và chơi khá giỏi vì Holms chơi loại nhạc cụ này.

Shinichi quả là một người có sân chơi hoàn hảo, em càng đọc thì càng say mê nhân vật chính này. Đọc mỗi trang sách, em đi từ hết bất ngờ này tới bất ngờ khác, ngạc nhiên trước những tình huống hấp dẫn và tài năng trí tuệ suy đoán siêu phàm của chàng thám tử này.

Các bạn muốn mình gửi cho bài văn thì xem ở đây nhé. Xem có hay không giùm mình với ạ

0