em hãy viết một bảng kiểm điểm lí do là quên không đem vở
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) "Hay"
-Bộ phim này hay quá!
-Tôi nhớ anh lắm, anh có hay?
-Cậu thấy tớ mặc váy hay quần thì đẹp hơn?
-Mình hay ngủ quên lắm!
Hok tốt nha^^
Nhà em có một cái chiếu
mặt trời chiếu sáng
tên cướp thật sắc xảo
dấu sắc
Ánh nắng chói chang chiếu xuống trần gian / Ông bà tôi trải chiếu ra sân ngồi hóng mát
Mặt đất sáng trưng/ Bây giờ là buổi sáng
a) bố mẹ giằng mãi, Nam mới dậy tập thể dục
b) ông ấy nuôi chó dữ để giữ nhà
c) đôi giày này đế rất dày
mik ko chắc
hok tút
hòa bình:chiến tranh,xung đột hứu nghị:hữu ích,hữu hiệu hợp tác:hợp lí,hợp thời
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp hữu tình, có cánh đồng cò bay thẳng cánh, có dòng sông hiền hòa thơ mộng. Nhưng đối với em dòng sông đẹp nhất là dòng sông Đáy.
Ôi chao! Con sông quê em mới đẹp làm sao. Nó vừa dài vừa rộng như con rồng chín khúc. Bắt đầu từ thượng nguồn, len lỏi qua những cánh đồng, làng mạc chảy qua thành phố quê em rồi đổ ra biển cả. Hai bên bờ sông là lũy tre xanh rì rào trong gió. Những bãi mía nương dâu bạt ngàn xanh tốt. Những vườn cây trái xum xuê trĩu quả có những chú chim đậu trên cành cây cất tiếng hót líu lo. Thấp thoáng sau những vườn cây trái là những ngôi nhà mái đỏ tươi trông thật đầm ấm cùng với những nhà hàng, khách sạn được xây dựng khang trang.
Trên sông, thuyền bè qua lại tấp nập. Thuyền chở cá, thuyền chở hàng hóa. Tiếng máy nổ xình xịch, tiếng mái chèo khua động cả bến sông, trông thật là nhộn nhịp. Nước sông quê em trong xanh, mát mẻ. Mùa xuân, nước sông trong veo, mặt sông như tấm gương phản chiếu ánh mặt trời. Thu về dòng sông như tấm lụa đào thướt tha. Nhưng đến mùa đông nước sông đục ngầu mang theo nhiều phù sa bồi đắp cho đồng bằng xanh mát. Đặc biệt là vào mùa hè, nước sông cạn trơ ra những bãi đất trắng. Nhưng đó cũng là nơi vui chơi lí tưởng của chúng em. Trong những ngày hè nóng nực, chúng em cùng ra đây thả diều, đá bóng. Những lúc ngồi bên dòng sông hóng mát nghe tiếng thì thầm của hàng tre em thấy lòng mình thanh thản vô cùng.
Sông Trà Khúc là một trong những cảnh đẹp ở Quảng Ngãi quê em, nó còn là đường giao thông quan trọng giữa miền ngược và miền xuôi. Không những thế sông còn cung cấp nước cho đồng ruộng, cho quê em nhiều cá, tôm, đặc biệt là cá bống Sông Trà và don.
Em rất yêu dòng sông quê hương. Vì vậy, em và các bạn sẽ không xả rác để dòng sông Trà Khúc luôn sạch sẽ và tươi đẹp hơn.
Quê em có nhiều cảnh đẹp. Nhưng em thích nhất là hồ nước mát lành mà chiều chiều em và các bạn hay rủ nhau ra đó chơi.
Cái hồ hơi đặc biệt vì nó nằm ở giữa làng. Nó khá rộng, hình tròn, như một tấm gương soi khổng lồ mà mọi vật đều có thể soi bóng mình. Đó là nhờ làn nước trong veo có thể nhìn tận đáy. Mặt nước sôi động vào buổi sáng, yên tĩnh vào buổi trưa và lại nhộn nhịp vào buổi chiều. Dù vậy, lúc nào hồ cũng hiền lành, êm ả, đôi chút gợn sóng lăn tăn khi có gió. Mỗi sáng, mặt trời tỉnh dậy chiếu những tia nắng đầu tiên làm cho nước trong hồ lấp lánh, sáng lên lạ thường. Nước hồ trong trong pha chút màu xanh như nước biển. Hồ là nơi cư trú của khá nhiều loài. Dưới đáy hồ, những đám rong rêu mềm mại đưa mình theo lặn nước. Những chú cá tung tăng bơi lội. Anh cua, anh ốc, chị tôm cũng tha hồ chạy nhảy. Mấy đám bèo dâu, bèo lục bình trôi nổi trên mặt hồ. Vài chị chuồn chuồn ghé xuống đậu trên cánh hoa. Có chú ếch ngồi đó bi bô học bài. Có anh ễnh ương góp vui bằng tiếng kêu không mấy hấp dẫn của mình. Những âm thanh đó tạo cho hồ nước cuộc sống vui nhộn. Trên bờ có những hàng cây đứng trầm tư như suy nghĩ. Những cây nhãn, cây vải được trồng vòng xung quanh hồ như vệ sĩ đứng canh gác. Một cây xà cừ to che bóng mát vào buổi trưa hè. Ve sầu ẩn mình trong đó kêu râm ran...
Hồ nước là nơi tụ họp của những người dân làng mỗi buổi chiều tà. Cứ chiều đến, mọi người ra hồ hóng mát. Người lớn ngồi trò chuyện, có người ra hồ gánh nước tưới cây, bọn trẻ con rủ nhau xuống hồ tắm. Chúng bơi ra xa hái những bông hoa súng mọc lác đác. Vừa bơi lội chúng vừa hò hét ầm ĩ. Có chú chim thấy thế thích chí hót rộn vang.
Hồ nước là bạn của mọi người trong làng. Em yêu nhất cái hồ xinh đẹp ấy.
Ai cũng có một quê hương, ai cũng có một điều để nhớ khi nhắc về quê hương. Nhắc đến quê hương tôi, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được dòng sông Đào thân thương gắn bó với tôi suốt những năm tháng thơ ấu tươi đẹp.
Dòng sông Đào là một nhánh của sông Hồng bao la, chảy qua quê hương tôi. Nó đã có từ bao đời nay, từ khi tôi sinh ra, dòng sông đã yên bình ở đó. Sông trải dài qua bao xóm làng, ngày ngày, phù sa màu mỡ bồi đắp, cả dòng sông như một dải lụa đào quấn quanh làng quê.
Hàng ngày, mặt nước yên bình, phẳng lặng in dấu cả bầu trời trong xanh với những đám mây trắng hồng. Hai bên bờ, những hàng tre, hàng liễu xanh ngắt, đứng sừng sững, xõa mái tóc dài xuống mặt nước giống như những nàng thiếu nữ đang chải đầu, làm dáng, làm duyên.
Mỗi khi chị gió nhẹ thoảng qua, mặt nước lăn tăn gợn sóng, một vài chiếc lá lại lìa cành, chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt sông, hững hờ trôi như những chiếc thuyền nhỏ. Sông Đào chảy quanh xóm làng, dòng sông như người mẹ hiền, là nguồn sống cho người dân quê tôi. Nó là nguồn nước chính cung cấp cho những cánh đồng, ruộng rau, là nguồn cung cấp thủy hải sản quý giá, đôi khi lại là nguồn nước phục vụ cho sinh hoạt.
Nơi đây cũng gắn bó với bao kỉ niệm thời ấu thơ của tôi. Những ngày chiều chiều lũ trẻ rủ nhau ra bờ sông chơi, nô đùa vui vẻ. bày những trò chơi lí thú. Khi ấy dòng sông như người bạn hiền hòa ngắm nhìn lũ trẻ chúng tôi vui chơi, mặt nước in bóng những nụ cười rạng rỡ. Vào những buổi chiều tối, các bà, các mẹ lại kéo nhau ra bờ sông giặt giũ, trò chuyện sau một ngày lao động mệt mỏi, ánh trăng sáng rực rỡ soi sáng mặt nước như dát vàng dát bạc.
Vào những ngày đánh cá, dòng sông lại tấp nập thuyền bè qua lại rộn ràng, những mẻ tôm, mẻ cá đầy ắp như những chiến lợi phẩm mà dòng sông dành tặng cho người dân quê tôi. Đối với tôi, tôi thích nhất những lúc được ngồi bên bờ sông, đưa đôi chân xuống dòng nước để cảm nhận sự mát lạnh, đón những cơn gió trong lành, ngắm nhìn dòng sông quê hương yên bình, phẳng lặng, cảm giác dễ chịu mà bình yên vô cùng.
Dòng sông đã luôn ở nơi đây, tồn tại như một chân lý, nó không còn chỉ là một dòng sông bình thường mà nó là người bạn tri kỉ không thể thiếu trong nếp sống của làng quê tôi. Dòng sông quê hương ấy đã nuôi dưỡng biết bao thế hệ người con trưởng thành như ngày hôm nay nên nó thân thương mà đáng kính vô cùng.
Tôi lớn lên từ dòng nước của làng quê. Có lẽ sau ngày, dù có đi đâu xa, tôi cũng sẽ mãi mãi không bao giờ quên dòng sông Đào quê hương. Nó luôn tồn tại trong tôi như một kí ức không thể xóa nhòa của ngày ấu thơ, của nhịp đập quê hương luôn sục sôi trong trái tim này.
Cứ mỗi buổi sáng thì em lại bước đi trên con đường làng để đến trường. Con đường làng quen thuộc đối với em, nơi đây nó đã gắn bó với em từ rất lâu rồi. Tuy không được to đẹp như đường trên thành phố nhưng em vẫn rất yêu quý con đường này.
Con làng quen thuộc mà em hay đi nó quanh co và uốn lượn mềm mại.Con đường mà nhỏ và hẹp. Điều này cũng thật là dễ hiểu bởi em được sinh ra ở một vùng quê nghèo. Hai bên đường, cỏ cây mọc kín lối. Đặc biệt, con đường làng dường như cũng rất thơ mộng bởi hai hàng cây ven đường. Cứ mỗi khi đến mùa hè, những chùm hoa xoan rụt xuống một màu trắng, nó dường như cứ vương lại và kết những vòng hoa trên mái đầu lũ trẻ chúng tôi. Con đường em hay đi học thật nhỏ và chỉ là một con đường đất đỏ, mỗi khi trời mưa thì đường cũng rất trơn trượt. Nhưng mấy năm gần đây thì con đường đã được đổ bê tông thật đẹp, em đi học cũng không lo cảnh đường lầy lội và bẩn như trước nữa. Làng em cũng đã có rất nhiều đổi thay.
Bên cạnh đó có biết bao ngả đường lớn, con đường làng em vẫn yên ả nằm đó với một bề mặt mà chỗ lồi, chỗ lõm nhưng lại gắn bó với em. Quả thật những điều đó làm em như thấy điều đó chẳng làm con đường xấu đi mà còn làm cho nó thêm nét đơn sơ, giản dị. Hai bên đường con đường làng, giờ đây cũng có nhiều ngôi nhà khang trang mọ lên, rồi có cả những quán quà vặt. Nhưng em vật thích đó là hàng cây ven đường như tỏa bóng râm để cho chung em đi học không bị nóng bức.
Quên sao được khi mà trong những ngày học lớp một mẹ dắt tay em đi thì em còn rụt rè, bỡ ngỡ bước những bước đầu tiên trên con đường này tới trường. Lúc đó, em dường như lại thấy con đường sao lớn thế còn minh thì bé cỏn còn con. Lớn lên chút nữa em như lại thấy con đường chẳng những không rộng ra mà còn bị thu hẹp lại. Có lẽ chính hây hai bên đường xoè tán che mát, đu đưa như reo vui, chim chóc hát ca ríu rít… Con đường đã được tu sửa nhiều nhưng những cảm xúc trước đây và hiện nay của con đường làng dường như chưa bap giờ phai nhạt trong tâm trí em
Và cứ mỗi lần nhắc đến con đường làng thân quen này là bao kỉ niệm lại hiện về trong em, mãi mãi không bao giờ phai.
Con đường làng dường như cũng đã là một người bạn tốt của em ngay từ khi em còn hỏ và cho đến bây giờ. Em nghĩ rằng cho dù mai sau này có đi đâu đi chăng nữa thì em cũng không bao giờ quên được con đường này.
Xem thêm tại: https://doctailieu.com/ta-con-duong-lang-em
Quê em là một làng cổ nằm giữa vùng đồng bằng trù phú của sông Hồng. Ngày ngày, bước chân em in dấu trên con đường làng quen thuộc. Vậy mà mùa gặt đến, em cảm thấy nó như thay đổi hẳn.
Đường làng em không rộng lắm nhưng lúc nào cũng phẳng phiu, sạch sẽ. Bà em kể rằng, lệ làng ngày xưa quy định cứ mỗi cô gái đi lấy chồng là phải nộp cheo cho làng hai trăm viên gạch để lát đường. Vì thế, con đường khá dài được lát bằng gạch son đều tăm tắp, trông như một dải lụa mềm mại uốn quanh thôn xóm.
Ngày thường, không khí làng quê thật thanh bình, yên ả. Sáng sớm, bà con nông dân ra đồng làm việc. Người vác cày, dắt trâu, kẻ gánh phân, gánh mạ… đi trên đường làng. Mùa gặt tới, con đường như nhỏ lại. Từ sáng sớm đến chiều tối, lúc nào mặt đường cũng rậm rịch bước chân. Tiếng cười tiếng nói rộn rã, xôn xao. Xe cộ, gồng gánh nối tiếp nhau không dứt.
Lúa gặt xong bó thành từng lượm, chất đầy trên các xe cải tiến kéo về làng. Hàng đoàn người kĩu kịt gánh lúa trên vai, mồ hôi ướt đẫm lưng áo bạc màu.
Gương mặt các chị hồng lên, tươi rói dưới ánh nắng trưa. Trên sân phơi từng nhà, lúa chất thành từng đống lớn. Máy tuốt lúa chạy ầm ầm, thóc vàng bắn ra như mưa rào rồi được sàng sẩy thật sạch, đem phơi. Đường làng trải một lượt rơm mới vàng óng, thơm nồng, mùi vị quê hương quyến rũ, thật khó quên. Chúng em chạy nhảy tung tăng trên lớp thảm rơm êm ái. Em hít căng lồng ngực không khí thơm tho, trong lành của ngày mùa.
Những ngày thu hoạch khẩn trương, vất vả rồi cũng qua đi. Con đường trở lại quang đãng, yên ả. Màu gạch đỏ như son, hàng gạch chỉ viền hai bên nghiêng nghiêng thanh tú. Dường như sau những ngày chia sẻ nỗi cực nhọc, lo toan cùng với người, con đường giờ đây nằm duỗi dài thanh thản nghỉ ngơi. Chắc nó cũng rất vui trước một vụ mùa thắng lợi. Em thấy yêu mến và tự hào về con người cùng cảnh đẹp quê hương.
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh Phúc
****************************************
BẢN KIỂM ĐIỂM CÁ NHÂN
Kính gửi thầy hiệu trưởng trường ……………………………….
Đồng kính gửi thầy (cô) chủ nhiệm lớp ……………………………..
Tên em là …………………………………..
Là học sinh lớp ………………………………….
Em xin tự nghiêm khắc kiểm điểm nhận lỗi của mình như sau:
Nội dung sự việc: ….. (Trình bày sự việc)
Em tự nhận thấy lỗi của mình là: ….. (lỗi gì viết ra đây) gây ảnh hưởng tới tới lớp và làm thầy (cô) phiền lòng.
Em đã tự nhận ra lỗi của mình và cảm thấy rất hối hận vì đã để xảy ra chuyện này .Em xin hứa lần sau sẽ không tái phạm, nếu tái phạm sẽ xin chịu mọi hình thức kỉ luật của nhà trường và thầy (cô). Kính mong đc thầy cô xem xét, tha thứ, giúp đỡ để em có thể sửa sai và tiến bộ hơn trong quá trình học tập. Em xin trân trọng cám ơn!
(Ký và ghi rõ họ tên)
(Ký và ghi rõ họ tên)
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh Phúc
****************************************
BẢN KIỂM ĐIỂM CÁ NHÂN
Kính gửi thầy hiệu trưởng trường ……………………………….
Đồng kính gửi thầy (cô) chủ nhiệm lớp ……………………………..
Tên em là …………………………………..
Là học sinh lớp ………………………………….
Em xin tự nghiêm khắc kiểm điểm nhận lỗi của mình như sau:
Nội dung sự việc: ….. (Trình bày sự việc)
Em tự nhận thấy lỗi của mình là: ….. (lỗi gì viết ra đây) gây ảnh hưởng tới tới lớp và làm thầy (cô) phiền lòng.
Em đã tự nhận ra lỗi của mình và cảm thấy rất hối hận vì đã để xảy ra chuyện này .Em xin hứa lần sau sẽ không tái phạm, nếu tái phạm sẽ xin chịu mọi hình thức kỉ luật của nhà trường và thầy (cô). Kính mong đc thầy cô xem xét, tha thứ, giúp đỡ để em có thể sửa sai và tiến bộ hơn trong quá trình học tập. Em xin trân trọng cám ơn!
(Ký và ghi rõ họ tên)
(Ký và ghi rõ họ tên)