Câu chuyện nhắc nhở em điều gì về việc bảo vệ an toàn bản thân và em nhỏ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cô ấy là một người cảnh sát giao thông còn trẻ. Cô ấy có dáng người cao, có khi phải cao hơn cả cô giáo của em. Cô mặc bộ đồng phục công an giao thông màu vàng, đầu đội mũ, chân đi giày da. Một tay của cô cầm cây gậy điều khiển, một tay thì cầm còi. Chắc hẳn, cô có một vóc dáng cao rắn rỏi, bởi cô phải rèn luyện rất vất vả mà. Cô công an giao thông có nước da hơi ngăm, vì thường phải làm việc ngoài trời. Cô có đôi mắt đen láy và một nụ cười sáng rực. Hằng ngày, cô vẫn thực hiện nhiệm vụ ở ngã tư đường. Một mình cô dùng các động tác tay và thổi còi để điều khiển mọi người di chuyển cho đúng làn. Cô ấy thực hiện động tác thẳng tắp và đều như là một chú rô-bôt đang được ai đó bí mật lập trình. Khi đi đến gần, em nhìn thấy rõ lưng áo ướt đẫm và những giọt mồ hôi. Điều đó khiến em lại càng nể phục và biết ơn cô ấy hơn.
Sáng nào mẹ đưa em đi học qua khu vực ngã tư đường gần trường, em đều thấy chú cảnh sát giao thông đã đứng đó từ rất sớm. Công việc hằng ngày của chú cảnh sát giao thông là điều khiển các phương tiện giao thông trên đường, bảo vệ an toàn cho mọi người. Chú luôn đứng quan sát mọi người, ai mắc lỗi thì chú thổi còi, dừng lại hỏi và xử phạt đúng mức với những hành vi vi phạm. Chú làm việc vô cùng nghiêm túc, cứ có lỗi là phạt. Hình ảnh chú công an miệng ngậm còi, hai cánh tay đưa lên đưa xuống để ra hiệu thật đẹp biết bao. Dù dáng vẻ oai nghiêm nhưng chú rất tình cảm và thân thiện. Chú giúp đỡ bà cụ qua đường, đuổi theo bắt cướp rất dũng cảm. Sau giờ học, thỉnh thoảng em lại đến gác trực trò chuyện cùng chú. Nhờ vậy mà em biết thêm về ý nghĩa công việc, tự nhận thức được ý thức tham gia giao thông.
Vào chủ nhật tuần vừa rồi, ở khu phố chúng em có lịch tổng vệ sinh cả khu phố để chuẩn bị đón Tết nguyên đán. Sáng ấy, mọi người trong khu phố không hiểu sao tụi nhỏ chúng em lại ra đường sớm thế. Trên tay đứa nào đứa nấy đều cầm một cái chổi và que gắp tập trung ở đầu ngõ. Bác Hải, trưởng khu phố đi ngang qua hỏi: "Các cháu làm gì mà đứng ở đây?" Em nhanh nhẹn trả lời bác: "Tối qua, chúng cháu hẹn nhau sáng nay ở đây để làm vệ sinh khu phố bác ạ!" "Ồ, các cháu giỏi quá! Bác có lời khen. Nhớ cẩn thận đừng để xảy ra tai nạn nhé!" Trên con đường vào khu phố của chúng em dài chừng l00m, đứa dùng que nhặt các túi đựng, đứa cầm chổi quét vun rác lại từng đống một, bỏ vào các thùng rác, vừa làm vừa nói chuyện thật rôm rả. Chỉ hơn một tiếng đồng hồ sau, con đường đã sạch bóng. Các cô các chú đi ngang qua, ai cũng buông một lời khen: "Tụi nhỏ ngoan thật!" Đứa nào, đứa nấy nhìn nhau mỉm cười sung sướng.
Câu chuyện nhắc nhở em nên trang bị cho mình một số kỹ năng sống cần thiết trong cuộc sống, và phải luôn nhắc nhở căn dặn các em nhỏ không nên làm theo hay bắt trước người lớn làm những việc quá sức với các em