Bùi Thị Như Bảo

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Bùi Thị Như Bảo
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ phân tích ý nghĩa của hình tượng "đất nước" trong văn bản ở phần Đọc hiểu.

Bài làm:

Hình tượng "đất nước" từ lâu đã trở thành một nguồn cảm hứng bất tận trong các tác phẩm văn học Việt Nam. Đất nước không chỉ là nơi chốn địa lý mà còn mang ý nghĩa thiêng liêng về tinh thần, lịch sử, văn hóa và con người Việt Nam. Trong đoạn văn bản Đọc hiểu, hình tượng đất nước được thể hiện đầy ý nghĩa, gắn kết với sự sống, sự trường tồn của dân tộc qua bao thế hệ. Đất nước là nơi khởi nguồn mọi giá trị sống, là nơi các anh hùng dân tộc hy sinh vì độc lập tự do, và là biểu tượng của cội nguồn, gốc rễ mà mỗi con người luôn hướng về. Đất nước thường được nhân hóa và biểu tượng hóa để trở nên gần gũi và sống động hơn. Điều này không chỉ khơi dậy lòng tự hào dân tộc mà còn thức tỉnh trách nhiệm của mỗi cá nhân trong việc giữ gìn và phát triển mảnh đất quê hương. Qua đó, hình tượng đất nước được tái hiện như một dòng chảy bất tận của quá khứ, hiện tại và tương lai, chính là sự hòa quyện giữa thiên nhiên, con người và lịch sử. Đất nước gắn bó với mỗi người, vừa là tình yêu, vừa là nghĩa vụ dựng xây và bảo

Câu 2:Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ của em về ý kiến sau: Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử.

Lịch sử là dòng chảy bất tận của thời gian, ghi dấu những thăng trầm của nhân loại. Trong dòng chảy ấy, có những bài giảng lịch sử khô khan, cứng nhắc và cũng có những con người bằng xương bằng thịt đã làm nên lịch sử bằng cả cuộc đời, bằng máu và nước mắt. Ý kiến cho rằng “Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử” là một nhận định sâu sắc, khẳng định sức mạnh của con người – chủ thể làm nên lịch sử hào hùng của dân tộc.

Bài giảng lịch sử, dù được soạn thảo công phu, tỉ mỉ đến đâu, vẫn chỉ là những ghi chép, những con số, những sự kiện được sắp xếp theo trình tự thời gian. Nó cung cấp cho chúng ta kiến thức về quá khứ, giúp ta hiểu được cội nguồn, diễn biến của lịch sử. Tuy nhiên, những trang sử ấy đôi khi khô khan, thiếu sức sống, khó có thể chạm đến trái tim người đọc, người nghe. Những bài giảng lịch sử chỉ mang tính chất khái quát, chưa lột tả hết được sự gian khổ, hy sinh của cha ông. Chính vì vậy, ta khó có thể xúc động trước những con số thương vong, những mốc thời gian hay những chiến thắng được ghi lại một cách đơn thuần.

Ngược lại, những con người làm nên lịch sử lại có sức lay động mạnh mẽ. Họ là những anh hùng, những người lính, những người nông dân, những người mẹ, người chị… bình dị mà phi thường. Họ đã sống, đã chiến đấu, đã hy sinh vì lý tưởng cao đẹp, vì độc lập tự do của Tổ quốc. Họ không chỉ là những cái tên, những bức ảnh trong sách vở mà là những con người bằng xương bằng thịt, với những câu chuyện cảm động, những hy sinh thầm lặng. Câu chuyện về người mẹ nghèo hy sinh đứa con duy nhất cho Tổ quốc, về người lính trẻ tuổi quyết tử cho giặc ngoại xâm, về người nông dân cần cù bám đất giữ làng… đều khiến chúng ta xúc động sâu sắc. Họ chính là hiện thân của lịch sử, là minh chứng hùng hồn cho tinh thần bất khuất, kiên cường của dân tộc.

Chính những con người làm nên lịch sử mới thổi hồn vào những trang sử khô khan, biến chúng thành những câu chuyện sống động, lay động lòng người. Họ là nguồn cảm hứng bất tận cho các thế hệ sau noi theo, học tập và tiếp nối truyền thống yêu nước, tinh thần quật cường của cha ông. Khi tìm hiểu về cuộc đời, sự nghiệp của những người làm nên lịch sử, ta không chỉ học được kiến thức mà còn được tiếp thêm sức mạnh, niềm tin và lòng tự hào dân tộc.

Tuy nhiên, không thể phủ nhận vai trò của những bài giảng lịch sử. Nó là nền tảng, là cơ sở để chúng ta hiểu và tiếp cận với lịch sử. Bài giảng lịch sử cung cấp cho chúng ta bức tranh toàn cảnh về quá khứ, giúp ta có cái nhìn tổng quan về lịch sử dân tộc. Từ đó, ta mới có thể tìm hiểu sâu hơn về những con người, những sự kiện cụ thể. Bài giảng lịch sử và những người làm nên lịch sử có mối quan hệ bổ sung cho nhau, giúp chúng ta có cái nhìn đa chiều và sâu sắc hơn về lịch sử. 

Ý kiến “Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử” là một nhận định đúng đắn. Những con người làm nên lịch sử chính là linh hồn của lịch sử, là nguồn cảm hứng bất tận cho các thế hệ mai sau. Chúng ta cần trân trọng, ghi nhớ công ơn của họ và tiếp tục viết nên những trang sử hào hùng của dân tộc. 

Câu 1:Số chữ trong các dòng không bằng nhau là dấu hiệu để xác định thể thơ tự do trong đoạn trích.

Câu 2:Bài thơ trên thể hiện tình yêu nước dâng trào mãnh liệt của nhân vật trữ tình khi thấy đất nước mạnh mẽ chiến đấu chống giặc ngoại xâm

Câu 3

+Các biện pháp tu từ được sử dụng:

+Điệp từ: “Mỗi”, “Đều”.

- Tác dụng: Nhấn mạnh rằng tất cả những người con đất Việt đều đã được sinh ra và lớn lên một cách kiên cường dưới thời chiến tranh bom đạn.

+ Tăng tính liên kết và tạo nhịp điệu cho đoạn thơ.

 

Câu 4 : “Vị ngọt” trong câu thơ cuối cùng của đoạn trích là vị ngọt của một đất nước thanh bình, hạnh phúc, không có chiến tranh.

Vị ngọt đó có được từ nỗ lực sống và chiến đấu của tất cả người dân trên mọi miền Tổ quốc.

 

Câu 5 : Có thể trả lời theo nhiều cách, đảm bảo một trong các ý sau:

+ Lòng yêu nước là cội nguồn tinh thần của mỗi con người.

+ Lòng yêu nước là yếu tố quan trọng giúp cho đất nước phát triển vững mạnh.

+ Người có lòng yêu nước có những nhận thức và hành vi đúng đắn trong xã hội.

+ Lòng yêu nước giúp nâng cao tình bạn, đồng đội giữa con người, tạo tinh thần đồng bào mạnh mẽ.

Câu 1: Truyện ở ngôi kể thứ nhất, người kể chuyện xưng “tôi”.

Câu 2: Đoạn trích sử dụng điểm nhìn bên trong, các tình huống truyện và sự kiện đều được đánh giá dưới góc nhìn của người con gái Chi-hon.

Câu 3: Biện pháp nghệ thuật trong đoạn văn là biện pháp lặp cấu trúc “Lúc mẹ...”. Giúp tăng tính liên kết và tạo nhịp điệu cho đoạn văn. Đồng thời nhấn mạnh khoảnh khắc mẹ bị lạc, Chi-hon đang bận rộn sống cuộc đời riêng. Từ đó, cho ta thấy được sự tự trách của nhân vật Chi-hon khi nhớ lại khoảnh khắc mẹ bị lạc

Câu 4: Người mẹ của Chi-hon có phẩm chất mạnh mẽ, kiên quyết kiên cường để bảo vệ cho con của mình, ngay cả khi bà phải đối mặt với một môi trường lạ lẫm; bà cũng vô cùng yêu thương con, muốn con được thử và mặc những món đồ bà thấy thật đẹp. Câu văn cho thấy phẩm chất của mẹ Chi-hon: "Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang từ trên cao nhìn thẳng xuống, rồi băng qua quảng trường và đợi anh cả dưới chân tháp đồng hồ.

 

Câu 5: Chi-hon hối tiếc vì đã không thử mặc chiếc váy mẹ chọn, khiến mẹ buồn phiền.

Những hành động vô tâm, dù nhỏ nhặt, đôi khi lại có thể gây tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu. Khi chúng ta không chú ý đến cảm xúc của họ, hay thậm chí là bỏ qua những nỗ lực của họ, đó là lúc sự vô tâm làm xói mòn tình cảm gia đình. Đôi khi, những lời nói vô tình, hay sự thờ ơ trong những khoảnh khắc quan trọng cũng đủ để khiến người thân cảm thấy bị bỏ rơi, thiếu thốn tình cảm. Do đó, mỗi chúng ta cần nhận thức rõ rằng sự quan tâm, chăm sóc và chia sẻ yêu thương là điều cần thiết để giữ gìn mối quan hệ bền chặt và đầy ấm áp 

Câu 1: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích diễn biến tâm lý nhân vật Chi-hôn trong đoạn trích 

Nhân vật Chi-hôn, qua diễn biến tâm lý trong đoạn trích, được khắc họa đầy tinh tế, thể hiện sự phức tạp trong tâm hồn của con người. Ban đầu, Chi-hôn hiện lên với tâm lý đau khổ, giằng xé giữa trách nhiệm gia đình và quyền được sống cuộc đời mình. Nỗi đau ấy dâng trào bởi những áp lực xã hội, sự kỳ vọng của gia đình, và cả cảm giác trống rỗng trong sâu thẳm tâm hồn. Sự giằng co nội tâm ấy khiến Chi-hôn không ngừng trăn trở, dằn vặt, đôi khi rơi vào bế tắc. Tuy nhiên, qua những biến cố và diễn biến của câu chuyện, Chi-hôn dần dần nhận ra giá trị của sự tự do cá nhân và khát vọng vượt thoát khỏi khuôn mẫu xã hội áp đặt. Cuối cùng, nhân vật thể hiện một sự chuyển mình mạnh mẽ: từ sự yếu đuối, phụ thuộc sang quyết định tự chủ, dám đứng lên để thay đổi thực tại. Sự biến chuyển này không chỉ tô đậm tâm lý sống động của Chi-hôn mà còn mang thông điệp sâu sắc về sự giải phóng con người, khẳng định giá trị bản thân.

Câu 2:Viết bài văn ngắn (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ của em về tầm quan trọng của ký ức về những người thân yêu trong cuộc đời mỗi người.

Bài làm

Ký ức về những người thân yêu là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi con người. Những ký ức ấy không chỉ là lời nhắc nhở về tình yêu thương, mà còn là nguồn sức mạnh, sự an ủi để mỗi chúng ta vượt qua khó khăn trong hành trình sống.

Trước hết, ký ức về người thân yêu chính là nơi lưu giữ những khoảnh khắc hạnh phúc, những kỷ niệm đẹp trong tâm hồn mỗi người. Đó có thể là những buổi chiều đầy nắng, khi cả gia đình cùng quây quần bên nhau trò chuyện, hay là một cái ôm nhẹ nhàng, lời động viên từ cha mẹ trong lúc ta gặp khó khăn. Những ký ức này, dù nhỏ bé, lại có sức mạnh to lớn, trở thành một nguồn năng lượng tinh thần giúp ta tiếp tục cố gắng, mỉm cười trước thử thách cuộc đời.

Ký ức về người thân yêu còn dạy chúng ta trân trọng những gì đang có. Khi nhìn lại quá khứ, có lúc ta nhận ra những gì ta từng coi là lẽ dĩ nhiên lại là thứ vô giá. Những ký ức ấy giúp ta nhận ra giá trị của tình cảm, học cách quan tâm, yêu thương những người xung quanh hơn. Đây cũng chính là nền tảng xây dựng lên con người đầy cảm thông, biết sống vì những điều tốt đẹp.

Bên cạnh đó, ký ức về những người đã khuất – ông bà, cha mẹ hay bạn bè – không chỉ là hồi ức để nhớ thương, mà còn là bài học quý báu. Những câu chuyện, lời dạy của họ sẽ mãi là kim chỉ nam dẫn đường, soi sáng bước chân ta giữa những quyết định khó khăn. Dù họ không còn ở bên cạnh, ta vẫn cảm nhận được sự hiện diện của họ qua ký ức, và điều này giúp ta vững tin trên con đường đời.

Cuộc sống hiện đại hối hả có thể cuốn ta vào những lo toan, mệt mỏi, khiến ta quên đi giá trị của ký ức về người thân yêu. Tuy nhiên, ký ức không chỉ để nhớ lại, mà còn để gìn giữ và bồi đắp những mối quan hệ trong hiện tại. Hãy dành thời gian bên gia đình, yêu thương họ trong từng khoảnh khắc, bởi ký ức là thứ ta mang theo suốt đời, nhưng chỉ có hiện tại mới có thể làm ta bớt đi tiếc nuối sau này.

 Kí ức về người thân yêu giữ một vai trò vô cùng quan trọng. Nó không chỉ giúp ta sống ý nghĩa, mạnh mẽ hơn, mà còn là động lực để hướng đến một tương lai tốt đẹp. Hãy biết trân trọng những mối quan hệ xung quanh và lưu giữ những ký ức đẹp, bởi đó chính là kho báu vô giá mà thời gian không thể xóa nhòa.