Huỳnh Ngọc Anh
Giới thiệu về bản thân
gia đình cô bé sa sút, cô mồ côi mẹ, bà ngoại mất.Em phải sống với người bố hay mắng nhiếc, chửi rủa, đánh đập trên căn gác sát mái nhà.Em phải đi bán diêm kiếm sống giữa đêm giao thừa giá rét.Đầu trần, chân đất, bụng đói, dò dẫm đường.Quần áo cũ kỉ, tạp dề đựng đầy diêm mang đi bán, tay còn cầm thêm một bao nữa.Cả ngày không bán được bao diêm nào, Em lo âu không xin được tiền, không dám về vì sợ bố đánh. Từ đó ta thấy được cô bé bán diêm có một số pận bất trắc với một cuộc sống nghèo khổ, hoàn cảnh đáng thương.Nếu rơi vào hoàn cảnh của cô bé bán diêm, em sẽ lựa chọn chạy trốn thay vì ở lại chịu đựng. Em sẽ chịu đựng trước 1 thời gian, len lén giấu 1 ít tiền bán diêm rồi mang về cất đi, không cho cha dượng biết. Sau đó, em sẽ lựa thời cơ thích hợp chạy trốn. Nếu ở gần đó có cô nhi viện, em sẽ kể tình hình của mình cho họ nghe và nương tựa vào họ sông. Nhưng nếu người của cô nhi viện lại quá tốt bụng, tới nỗi khi bản thân em-trong vai cô bé bán diêm nói, nhưng họ tưởng đó là lời nói dối thì không nên. Lúc đó, cách duy nhất có thể làm là báo cảnh sát, vì cha dượng đã hành hung bản thân em, nên chắc chắn 1 điều ràng, cảnh sát sẽ không bỏ qua và cha dượng bị bắt. Lúc đó, em sẽ được chuyển vào cô nhi viện và sẽ 1 gia đình tốt bụng khác nhận nuôi
Nguyễn Khoa Điềm với bài thơ Đồng dao mùa xuân đã để lại cho tôi nhiều cảm nhận. Hình ảnh trung tâm trong bài thơ là người lính cụ Hồ được tác giả khắc họa vô cùng chân thực.Và hình ảnh hiện lên rõ rệt. Khi đọc từng câu thơ , tôi có cảm nhận như đang đọc cuốn nhật kí về cuộc đời của người lính. Từ lúc họ mới vào chiến trường, họ vẫn còn là những chàng thanh niên hồn nhiên, chưa có nhiều trải nghiệm. Họ chưa một lần yêu, cà phê vẫn chưng uống và còn mê thả diều. Nhưng điều đáng ngưỡng mộ, trân trọng đó chính là tấm lòng nhiệt huyết cách mạng. Sau khi trải qua những năm chiến tranh khốc liệt, người lính chiến đấu và hy sinh, thân xác nằm lại nơi chiến trường, kỉ vật còn lại chỉ là chiếc ba lô con cóc. Đồng đội vẫn nhớ đến họ với niềm thương cảm, xót xa. Nhân dân thì ngưỡng mộ, trân trọng họ. Hình tượng người lính trở nên bất tử. Đồng dao mùa xuân quả là một bài thơ giàu cảm xúc, giàu ý nghĩa.
đêm hôm qua,bầu trời đổ cơn mưa