K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 1

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

10 tháng 1

Nhân hóa: Trăng được miêu tả như một sinh thể sống động khi sử dụng hình ảnh "Trăng hồng như quả chín, Lửng lơ lên trước nhà" và "Trăng tròn như mắt cá, Chẳng bao giờ chớp mi". Điều này khiến trăng trở nên gần gũi và có hồn.

So sánh: Hình ảnh của trăng được so sánh với "quả chín" và "mắt cá", giúp người đọc dễ dàng hình dung được sự tròn đầy và màu sắc của trăng. Những so sánh này tạo ra một liên tưởng cụ thể và đầy gợi cảm.

Hình ảnh thơ: Các hình ảnh như "cánh rừng xa" và "biển xanh diệu kỳ" tạo nên một bức tranh thiên nhiên thơ mộng, hòa hợp với vẻ đẹp của trăng.

đúng thì tick akk

10 tháng 1

Biện pháp hỏi - đáp,so sánh

10 tháng 1

hình ảnh thơ, so sánh và nhân hóa

đúng thì tick với ak

10 tháng 1

Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử. Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi. Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em. Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy.

10 tháng 1

Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử.

Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi.

Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em.

Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy.

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

10 tháng 1

Giúp các học sinh tỏ lòng biết ơn với các thầy cô giáo vào ngày nhà giáo Việt Nam

10 tháng 1

Gửi gắm lòng biết ơn với thầy cô giáo

Qua đoạn thơ "Hồn quê", em cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn yêu thiên nhiên , yêu quê hương, yêu mẹ; tâm hồn nhạy cảm và tinh tế. Trong bài thơ, nhà thơ đã miêu tả rất chân thực những hình ảnh thiên nhiên như: gió đồng xanh, đất, lúa,..Nhà thơ còn bày tỏ nỗi thương xót khi chứng kiến hình ảnh mẹ hao gầy vì làm lụng. Ngoài ra, để miêu tả thiên nhiên quê hương đầy sinh động và đem lại nhiều xúc cảm cho bạn đọc như vậy, nhà thơ đã sử dụng tâm hồn nhạy cảm và tinh tế với vẻ đẹp thiên nhiên. Nói chung , bài thơ đã cho ta thấy vẻ đẹp tâm hồn yêu thiên nhiên, quê hương, đất nước kèm; tinh tế và nhạy cảm của nhà thơ.

Trong đoạn thơ "Hồn Quê" của tác giả Hảo Trần, em cảm nhận được vẻ đẹp trong tâm hồn nhà thơ qua những cảm xúc chân thật và sâu sắc về quê hương. Tác giả không chỉ miêu tả những cảnh vật quen thuộc mà còn gửi gắm tình yêu và nỗi nhớ nhung về những giá trị giản dị của cuộc sống làng quê. Qua những hình ảnh như cánh đồng lúa bát ngát, con sông êm đềm, hay tiếng chim hót vang xa, nhà thơ thể hiện một tâm hồn nhạy cảm, luôn tìm thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất. Những từ ngữ, hình ảnh trong bài thơ như dệt nên một không gian bình yên, tràn đầy tình yêu thương và sự trân trọng đối với quê hương. Đặc biệt, cảm giác yêu mến và gắn bó với mảnh đất quê nhà không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn là sự kết nối giữa con người và thiên nhiên, đất đai. Từ đó, em cảm nhận được một tâm hồn nhà thơ rất tinh tế, biết lắng nghe, cảm nhận vẻ đẹp trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Thông qua bài thơ, tác giả muốn nhắc nhở mỗi người chúng ta về giá trị của những điều giản dị, về lòng yêu quê hương và sự trân trọng đối với những gì mình đã có.

9 tháng 1

Bảo ko chép mạng còn hối thì ai mà giúp

8 tháng 1

ko thích kể

con cái láo nháo cáo háo ok cu!👅

8 tháng 1

Một lần, khi em đang chuẩn bị đi học về, trời bỗng dưng mưa to, gió thổi mạnh. Bố em đã lái xe đưa em đi học từ sáng, nhưng khi đến giờ tan học, chiếc xe bất ngờ bị hỏng giữa đường. Cả hai bố con phải dừng lại ven đường, trong lúc mưa rơi như trút nước xuống. Bố cố gắng kiểm tra xe nhưng không thể sửa được. Em cảm thấy lo lắng, nhưng bố không hề tỏ ra bực bội. Bố bảo em đứng vào bên trong một mái hiên gần đó, còn bố đứng dưới mưa để đợi người sửa xe. Mưa vẫn rơi không ngừng, nhưng bố vẫn cố gắng giữ cho em không bị lạnh. Sau một lúc, chiếc xe được sửa xong, và chúng em lại tiếp tục hành trình về nhà. Dù bị ướt và mệt mỏi, nhưng em cảm thấy rất ấm áp vì tình yêu thương và sự kiên nhẫn của bố. Đó là một kỷ niệm đáng nhớ trong lòng em, vì nó không chỉ là một lần đi dưới mưa, mà còn là một bài học về sự kiên cường và tình yêu thương của cha dành cho con.