olm rất hay
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



- Đoạn (1):
- Cấu trúc: Các câu đơn, mỗi câu là một mệnh đề độc lập, tập trung vào một hành động riêng lẻ: "Yasuaki-chan vội vàng đi về phía bạn", "Yasuaki-chan kéo lê đôi chân", "Yasuaki-chan giơ tay về phía trước để giữ thăng bằng".
- Tác dụng: Cách diễn đạt này tạo ra một cảm giác ngắt quãng, rời rạc. Mỗi câu như một khoảnh khắc riêng biệt, làm nổi bật sự lúng túng, vụng về của Yasuaki-chan khi cố gắng di chuyển nhanh. Việc sử dụng các câu đơn cũng làm cho nhịp điệu của đoạn văn chậm lại, nhấn mạnh từng hành động một.
- Đoạn (2):
- Cấu trúc: Câu ghép, các hành động được nối lại với nhau bằng dấu phẩy: "Yasuaki-chan vội vàng đi về phía bạn, kéo lê đôi chân, giơ tay về phía trước để giữ thăng bằng".
- Tác dụng: Cách diễn đạt này tạo ra một cảm giác liên tục, liền mạch. Các hành động được kết nối với nhau, thể hiện sự vội vàng và tập trung của Yasuaki-chan vào việc di chuyển về phía bạn. Nhịp điệu của đoạn văn nhanh hơn, tạo cảm giác hành động diễn ra liên tục, dồn dập.

- So sánh:
Câu 1 | Câu 2 |
Câu hỏi đầy đủ, rõ ràng: "Chú mày bị sao thế?" → Mang tính thông tin, thể hiện sự quan tâm cụ thể. | Câu hỏi ngắn, lặp lại từ: "Sao? Sao?" → Mang tính cảm xúc, thể hiện sự bất ngờ, bối rối |
- Tác dụng:
+ Câu 1: Thể hiện sự chủ động hỏi han, rõ ràng, trực tiếp - nhân vật muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
+ Câu 2: Câu hỏi lặp ngắn, thiếu hoàn chỉnh → thể hiện tâm trạng hoang mang, ngạc nhiên, chưa hiểu rõ chuyện gì.

Ta có: |x+2|-2x=1
=>|x+2|=2x+1
=>\(\begin{cases}2x+1\ge0\\ \left(2x+1\right)^2=\left(x+2\right)^2\end{cases}\Rightarrow\begin{cases}x\ge-\frac12\\ \left(2x+1-x-2\right)\left(2x+1+x+2\right)=0\end{cases}\)
=>\(\begin{cases}x\ge-\frac12\\ \left(x-1\right)\left(3x+3\right)=0\end{cases}\Rightarrow x=1\)


Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!