K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 4

Khoảng 3/4 bề mặt của trái đất

26 tháng 4

nhiều lắm chiếm hơn 96% lượng nước trên Trái Đất và chiếm hơn 76% diện tích bề mặt.

25 tháng 4

48 × \(\frac34\) = 36.

=36 nhé bạn

phân tích truyện "Hai người cha" của Lê Văn Thảo.HAI NGƯỜI CHA(Lược phần đầu: Tám Khoa là một người lính, vợ con ông đã chết trong chiến tranh. Sau ngày giải phóng, có đứa con trai hỏi đúng tên họ, đến tìm và nhận là con ông, nó cười mãi trong niềm vui khôn tả. Đứa nhỏ kể về hoàn cảnh cực khổ của mình) […] “Thôi được rồi, con ở lại đây đi”, Tám Khoa nói, làm dấu chấm cuối...
Đọc tiếp

phân tích truyện "Hai người cha" của Lê Văn Thảo.


HAI NGƯỜI CHA


(Lược phần đầu: Tám Khoa là một người lính, vợ con ông đã chết trong chiến tranh. Sau ngày giải phóng, có đứa con trai hỏi đúng tên họ, đến tìm và nhận là con ông, nó cười mãi trong niềm vui khôn tả. Đứa nhỏ kể về hoàn cảnh cực khổ của mình) […] “Thôi được rồi, con ở lại đây đi”, Tám Khoa nói, làm dấu chấm cuối cùng cho một quyết định mơ hồ, vô lý nhưng không thể nào cưỡng lại được.Bởi đứa nhỏ đâu phải con ông. Ông đúng tên họ đó, ở đơn vị đó, nhưng hồi đơn vị hành quân về Cà Mau ông đâu có đi. Cả đời ông cũng chưa từng về vùng đó. Ông có vợ con nhưng chết cả rồi, tự tay ông chôn cất, trong chiến tranh ở rừng miền Đông. Nhưng đó là chuyện đã qua. Giờ đứa nhỏ đang ngồi trước mặt ông, dễ thương quá chừng, nôn nóng muốn gặp cha nó nên vội vã nhận lầm ông. Cũng đâu có sao! Điều quan trọng là nó chẳng còn chỗ nào đi nữa, tám tuổi đã tưới rẫy, giờ lang thang đi tìm cha trong thành phố rộng mênh mông, sau ngày giải phóng rối mù như thế này. Hãy để nó ở lại đây ít ngày, ông tạm nhận là cha nó, để nó có chỗ ở. Rồi sau đó ông sẽ chỉ đường cho nó đi tìm cha, hoặc đích thân ông sẽ dẫn nó đi. Nó tìm gặp được cha rồi ông sẽ vỗ vai người đồng đội nói: “Tôi trả con cho anh đây. Tôi đã làm cha nó một thời gian, cũng thấy ấm lòng, đỡ cô đơn một thời gian”. Quả thật ông đã ấm lòng, không phải về sau này mà ngay lúc đó. Đứa nhỏ đang ngồi trong phòng ông cao lớn khỏe mạnh, mắt sáng long lanh, tóc chải rẽ, lưng ưỡn thẳng, chiếc túi xách để trong lòng. Một đứa con bỗng dưng hiện ra như thế này! Đứa con của ông không chết cũng bằng cỡ này, hãy để đứa nhỏ này thay vào chỗ đó. Chỉ ít ngày thôi, hoặc lâu hơn cũng được. Vậy là đứa nhỏ ở với ông, kêu ông bằng ba, bởi ông giả làm như thế. Và nhiều khi ông cũng tưởng lầm như thế. Ngày tháng trôi qua, không thấy ông nói ra sự thật với đứa nhỏ, dẫn nó đi tìm cha nó. Vội làm gì, trước sau rồi nó cũng gặp cha nó thôi. Để ít ngày nữa. Giờ ông đang bận lắm, ông biện bạch như thế, thành phố mới giải phóng đang trong thời kỳ quân quản. Ông đi làm việc suốt ngày, về nhà nhìn thấy đứa con hết mệt ngay. Nó lớn lên trông thấy, chẳng mấy chốc đã cao bằng ông. Phải cho nó ngủ giường riêng, ông đặt hai chiếc giường sát cạnh nhau, đêm nằm thò tay qua nắm tay nó, giở mùng lên nhìn mặt nó. Trước đây ông ăn cơm chung với anh em ở nhà bếp, giờ ông lãnh cơm về nhà hai cha con ăn với nhau. Buổi trưa buổi chiều hai cha con đi lãnh cơm, ông rề rà ở nhà bếp khoe với mọi người đứa con mình thế này thế nọ… Ông quên hẳn chuyện đưa đứa nhỏ đi tìm cha nó chăng? Không, ông không quên. Ban đêm ông vẫn nằm thao thức tính đến chuyện đường đi nước bước, phải tìm đến chỗ nào gặp đơn vị nào. Nhưng ban ngày ông chỉ tính chuyện hiện tại. Phải lo cho nó đi học, tìm nhà riêng cho nó, chọn cho nó một nghề sống về sau này… Chắc cha thật nó cũng muốn như vậy. (Lược phần sau: Khi đứa con học xong, có nghề nghiệp ổn định và chuẩn bị cưới vợ, ông Tám Khoa quyết định đi tìm cha ruột cho nó. Gặp cha ruột của con, ông biết chính người con nuôi cũng đã biết sự thật. Anh đã thực sự coi ông như một người cha, tự nguyện lãnh trách nhiệm phụng dưỡng ông tuổi xế chiều. Hai người cha vui mừng cùng chuẩn bị làm đám cưới cho người con)

(Trích Hai người cha, Tuyển tập truyện ngắn Lê Văn Thảo, NXB Văn học, 2012)* Lê Văn Thảo tên thật là Dương Ngọc Huy, sinh năm 1939 tại huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An. Lê Văn Thảo là một mẫu nhà văn vừa cầm bút vừa cầm súng, gan dạ dũng cảm như một chiến sĩ thực thụ với tư cách phóng viên mặt trận. Trải nghiệm chiến tranh, trải nghiệm cuộc sống với tất cả những bi tráng hào hùng thấm sâu vào máu thịt tâm hồn. Ông đã từng đạt Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật, 2007, Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật, 2012 cho các tác phẩm Con đường xuyên rừng, Tuyển tập truyện ngắn. Lê Văn Thảo đã góp phần lớn cho diện mạo văn học Việt Nam đương đại kể cả tới sau này trong nhiều sự kiện hội nhập thế giới. Đặc biệt, ông được coi là người có ảnh hưởng quan trọng đối với sự phát triển văn học Thành phố Hồ Chí Minh kể cả tới thời kỳ mở cửa sau này.



1
21 tháng 5

Dưới đây là bài phân tích truyện ngắn "Hai người cha" của Lê Văn Thảo giúp bạn nhé:


Phân tích truyện ngắn "Hai người cha" của Lê Văn Thảo

1. Giới thiệu tác phẩm

  • Tác giả: Lê Văn Thảo (tên thật Dương Ngọc Huy), nhà văn, phóng viên mặt trận, trải nghiệm sâu sắc về chiến tranh và cuộc sống.
  • Hoàn cảnh sáng tác: Sau ngày giải phóng miền Nam, tình hình xã hội còn nhiều khó khăn, con người tìm lại mảnh ghép gia đình, tình cảm thiêng liêng.
  • Thể loại: Truyện ngắn hiện thực giàu chất nhân văn.

2. Tóm tắt nội dung

Truyện kể về ông Tám Khoa, một người lính đã mất vợ con trong chiến tranh. Một đứa trẻ tên đúng họ ông tìm đến nhận làm con, dù ông biết không phải con ruột. Ông nhận đứa trẻ làm con nuôi, nuôi dưỡng, yêu thương nó như con đẻ. Khi đứa trẻ trưởng thành, có nghề nghiệp ổn định, ông quyết định đi tìm cha ruột cho nó. Hai người cha - người nhận nuôi và người cha ruột - cùng vui mừng, thể hiện ý nghĩa sâu sắc của tình cha con vượt lên trên mối quan hệ huyết thống.

3. Phân tích

a. Chủ đề và ý nghĩa

  • Tình cha con không nhất thiết dựa trên huyết thống: Ông Tám Khoa dù biết đứa trẻ không phải con mình nhưng vẫn nhận nuôi, yêu thương và dành hết trách nhiệm của một người cha.
  • Tình người ấm áp trong hoàn cảnh chiến tranh, khó khăn: Đứa trẻ lang thang, cơ cực, không chốn nương thân; ông Tám Khoa mở lòng đón nhận, giúp đỡ nó.
  • Sức mạnh của tình cảm và trách nhiệm: Tình cha con được xây dựng từ sự quan tâm, chia sẻ, và gắn bó hàng ngày.
  • Ý nghĩa nhân văn sâu sắc: Truyện nhấn mạnh giá trị của sự đồng cảm, yêu thương và nhân cách con người trong bối cảnh hậu chiến.

b. Nhân vật

  • Ông Tám Khoa: Người cha già, mất hết gia đình, thể hiện sự cô đơn nhưng rất nhân hậu, ấm áp. Ông là biểu tượng của tình thương yêu bao la, dẫu không phải máu mủ ruột rà.
  • Đứa trẻ: Biểu tượng của sự mong manh, thiếu thốn nhưng chứa đựng niềm tin và sự ngây thơ. Sự xuất hiện của đứa trẻ đã làm ấm lòng người cha già.
  • Người cha ruột: Không xuất hiện trực tiếp nhiều nhưng cũng thể hiện trách nhiệm và tình cảm với con khi được biết chuyện.

c. Nghệ thuật

  • Lời kể chân thật, xúc động: Văn phong giản dị mà sâu sắc, vừa miêu tả nội tâm nhân vật, vừa phản ánh hoàn cảnh xã hội.
  • Xây dựng tình huống đặc sắc: Việc ông Tám Khoa nhận đứa trẻ không phải con mình tạo ra tình huống đầy mâu thuẫn nhưng nhân văn.
  • Biểu tượng và chi tiết: Hình ảnh ông thò tay qua mùng nắm tay đứa trẻ, chuyện ăn cơm chung, giường riêng… đều làm nổi bật tình cha con ấm áp.

4. Đánh giá chung

  • Truyện ngắn "Hai người cha" là một tác phẩm đặc sắc của văn học Việt Nam hiện đại, phản ánh sâu sắc tâm trạng con người sau chiến tranh.
  • Tác phẩm thể hiện triết lý về tình cảm gia đình và giá trị nhân đạo, rằng tình thương mới là thứ làm nên mối quan hệ cha con thực sự.
  • Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái, sự sẻ chia và tinh thần lạc quan dù trong hoàn cảnh khó khăn.

Nếu bạn cần, mình có thể giúp làm dàn ý chi tiết hoặc viết bài nghị luận hoàn chỉnh hơn nữa. Bạn muốn không?

phân tích truyện "Hai người cha" của Lê Văn Thảo HAI NGƯỜI CHA (Lược phần đầu: Tám Khoa là một người lính, vợ con ông đã chết trong chiến tranh. Sau ngày giải phóng, có đứa con trai hỏi đúng tên họ, đến tìm và nhận là con ông, nó cười mãi trong niềm vui khôn tả. Đứa nhỏ kể về hoàn cảnh cực khổ của mình) […] “Thôi được rồi, con ở lại đây đi”, Tám Khoa nói, làm dấu chấm cuối...
Đọc tiếp



phân tích truyện "Hai người cha" của Lê Văn Thảo HAI NGƯỜI CHA (Lược phần đầu: Tám Khoa là một người lính, vợ con ông đã chết trong chiến tranh. Sau ngày giải phóng, có đứa con trai hỏi đúng tên họ, đến tìm và nhận là con ông, nó cười mãi trong niềm vui khôn tả. Đứa nhỏ kể về hoàn cảnh cực khổ của mình) […] “Thôi được rồi, con ở lại đây đi”, Tám Khoa nói, làm dấu chấm cuối cùng cho một quyết định mơ hồ, vô lý nhưng không thể nào cưỡng lại được.Bởi đứa nhỏ đâu phải con ông. Ông đúng tên họ đó, ở đơn vị đó, nhưng hồi đơn vị hành quân về Cà Mau ông đâu có đi. Cả đời ông cũng chưa từng về vùng đó. Ông có vợ con nhưng chết cả rồi, tự tay ông chôn cất, trong chiến tranh ở rừng miền Đông. Nhưng đó là chuyện đã qua. Giờ đứa nhỏ đang ngồi trước mặt ông, dễ thương quá chừng, nôn nóng muốn gặp cha nó nên vội vã nhận lầm ông. Cũng đâu có sao! Điều quan trọng là nó chẳng còn chỗ nào đi nữa, tám tuổi đã tưới rẫy, giờ lang thang đi tìm cha trong thành phố rộng mênh mông, sau ngày giải phóng rối mù như thế này. Hãy để nó ở lại đây ít ngày, ông tạm nhận là cha nó, để nó có chỗ ở. Rồi sau đó ông sẽ chỉ đường cho nó đi tìm cha, hoặc đích thân ông sẽ dẫn nó đi. Nó tìm gặp được cha rồi ông sẽ vỗ vai người đồng đội nói: “Tôi trả con cho anh đây. Tôi đã làm cha nó một thời gian, cũng thấy ấm lòng, đỡ cô đơn một thời gian”. Quả thật ông đã ấm lòng, không phải về sau này mà ngay lúc đó. Đứa nhỏ đang ngồi trong phòng ông cao lớn khỏe mạnh, mắt sáng long lanh, tóc chải rẽ, lưng ưỡn thẳng, chiếc túi xách để trong lòng. Một đứa con bỗng dưng hiện ra như thế này! Đứa con của ông không chết cũng bằng cỡ này, hãy để đứa nhỏ này thay vào chỗ đó. Chỉ ít ngày thôi, hoặc lâu hơn cũng được. Vậy là đứa nhỏ ở với ông, kêu ông bằng ba, bởi ông giả làm như thế. Và nhiều khi ông cũng tưởng lầm như thế. Ngày tháng trôi qua, không thấy ông nói ra sự thật với đứa nhỏ, dẫn nó đi tìm cha nó. Vội làm gì, trước sau rồi nó cũng gặp cha nó thôi. Để ít ngày nữa. Giờ ông đang bận lắm, ông biện bạch như thế, thành phố mới giải phóng đang trong thời kỳ quân quản. Ông đi làm việc suốt ngày, về nhà nhìn thấy đứa con hết mệt ngay. Nó lớn lên trông thấy, chẳng mấy chốc đã cao bằng ông. Phải cho nó ngủ giường riêng, ông đặt hai chiếc giường sát cạnh nhau, đêm nằm thò tay qua nắm tay nó, giở mùng lên nhìn mặt nó. Trước đây ông ăn cơm chung với anh em ở nhà bếp, giờ ông lãnh cơm về nhà hai cha con ăn với nhau. Buổi trưa buổi chiều hai cha con đi lãnh cơm, ông rề rà ở nhà bếp khoe với mọi người đứa con mình thế này thế nọ… Ông quên hẳn chuyện đưa đứa nhỏ đi tìm cha nó chăng? Không, ông không quên. Ban đêm ông vẫn nằm thao thức tính đến chuyện đường đi nước bước, phải tìm đến chỗ nào gặp đơn vị nào. Nhưng ban ngày ông chỉ tính chuyện hiện tại. Phải lo cho nó đi học, tìm nhà riêng cho nó, chọn cho nó một nghề sống về sau này… Chắc cha thật nó cũng muốn như vậy. (Lược phần sau: Khi đứa con học xong, có nghề nghiệp ổn định và chuẩn bị cưới vợ, ông Tám Khoa quyết định đi tìm cha ruột cho nó. Gặp cha ruột của con, ông biết chính người con nuôi cũng đã biết sự thật. Anh đã thực sự coi ông như một người cha, tự nguyện lãnh trách nhiệm phụng dưỡng ông tuổi xế chiều. Hai người cha vui mừng cùng chuẩn bị làm đám cưới cho người con) (Trích Hai người cha, Tuyển tập truyện ngắn Lê Văn Thảo, NXB Văn học, 2012)* Lê Văn Thảo tên thật là Dương Ngọc Huy, sinh năm 1939 tại huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An. Lê Văn Thảo là một mẫu nhà văn vừa cầm bút vừa cầm súng, gan dạ dũng cảm như một chiến sĩ thực thụ với tư cách phóng viên mặt trận. Trải nghiệm chiến tranh, trải nghiệm cuộc sống với tất cả những bi tráng hào hùng thấm sâu vào máu thịt tâm hồn. Ông đã từng đạt Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật, 2007, Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật, 2012 cho các tác phẩm Con đường xuyên rừng, Tuyển tập truyện ngắn. Lê Văn Thảo đã góp phần lớn cho diện mạo văn học Việt Nam đương đại kể cả tới sau này trong nhiều sự kiện hội nhập thế giới. Đặc biệt, ông được coi là người có ảnh hưởng quan trọng đối với sự phát triển văn học Thành phố Hồ Chí Minh kể cả tới thời kỳ mở cửa sau này.


1
21 tháng 5

Dưới đây là bài phân tích truyện ngắn "Hai người cha" của Lê Văn Thảo giúp bạn nhé:


Phân tích truyện ngắn "Hai người cha" của Lê Văn Thảo

1. Giới thiệu tác phẩm

  • Tác giả: Lê Văn Thảo (tên thật Dương Ngọc Huy), nhà văn, phóng viên mặt trận, trải nghiệm sâu sắc về chiến tranh và cuộc sống.
  • Hoàn cảnh sáng tác: Sau ngày giải phóng miền Nam, tình hình xã hội còn nhiều khó khăn, con người tìm lại mảnh ghép gia đình, tình cảm thiêng liêng.
  • Thể loại: Truyện ngắn hiện thực giàu chất nhân văn.

2. Tóm tắt nội dung

Truyện kể về ông Tám Khoa, một người lính đã mất vợ con trong chiến tranh. Một đứa trẻ tên đúng họ ông tìm đến nhận làm con, dù ông biết không phải con ruột. Ông nhận đứa trẻ làm con nuôi, nuôi dưỡng, yêu thương nó như con đẻ. Khi đứa trẻ trưởng thành, có nghề nghiệp ổn định, ông quyết định đi tìm cha ruột cho nó. Hai người cha - người nhận nuôi và người cha ruột - cùng vui mừng, thể hiện ý nghĩa sâu sắc của tình cha con vượt lên trên mối quan hệ huyết thống.

3. Phân tích

a. Chủ đề và ý nghĩa

  • Tình cha con không nhất thiết dựa trên huyết thống: Ông Tám Khoa dù biết đứa trẻ không phải con mình nhưng vẫn nhận nuôi, yêu thương và dành hết trách nhiệm của một người cha.
  • Tình người ấm áp trong hoàn cảnh chiến tranh, khó khăn: Đứa trẻ lang thang, cơ cực, không chốn nương thân; ông Tám Khoa mở lòng đón nhận, giúp đỡ nó.
  • Sức mạnh của tình cảm và trách nhiệm: Tình cha con được xây dựng từ sự quan tâm, chia sẻ, và gắn bó hàng ngày.
  • Ý nghĩa nhân văn sâu sắc: Truyện nhấn mạnh giá trị của sự đồng cảm, yêu thương và nhân cách con người trong bối cảnh hậu chiến.

b. Nhân vật

  • Ông Tám Khoa: Người cha già, mất hết gia đình, thể hiện sự cô đơn nhưng rất nhân hậu, ấm áp. Ông là biểu tượng của tình thương yêu bao la, dẫu không phải máu mủ ruột rà.
  • Đứa trẻ: Biểu tượng của sự mong manh, thiếu thốn nhưng chứa đựng niềm tin và sự ngây thơ. Sự xuất hiện của đứa trẻ đã làm ấm lòng người cha già.
  • Người cha ruột: Không xuất hiện trực tiếp nhiều nhưng cũng thể hiện trách nhiệm và tình cảm với con khi được biết chuyện.

c. Nghệ thuật

  • Lời kể chân thật, xúc động: Văn phong giản dị mà sâu sắc, vừa miêu tả nội tâm nhân vật, vừa phản ánh hoàn cảnh xã hội.
  • Xây dựng tình huống đặc sắc: Việc ông Tám Khoa nhận đứa trẻ không phải con mình tạo ra tình huống đầy mâu thuẫn nhưng nhân văn.
  • Biểu tượng và chi tiết: Hình ảnh ông thò tay qua mùng nắm tay đứa trẻ, chuyện ăn cơm chung, giường riêng… đều làm nổi bật tình cha con ấm áp.

4. Đánh giá chung

  • Truyện ngắn "Hai người cha" là một tác phẩm đặc sắc của văn học Việt Nam hiện đại, phản ánh sâu sắc tâm trạng con người sau chiến tranh.
  • Tác phẩm thể hiện triết lý về tình cảm gia đình và giá trị nhân đạo, rằng tình thương mới là thứ làm nên mối quan hệ cha con thực sự.
  • Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái, sự sẻ chia và tinh thần lạc quan dù trong hoàn cảnh khó khăn.

Nếu bạn cần, mình có thể giúp làm dàn ý chi tiết hoặc viết bài nghị luận hoàn chỉnh hơn nữa. Bạn muốn không?

25 tháng 4

Đây là em của tôi và bạn của nó.

Chiều nay hoặc sáng mai sẽ có.

Nói mà ko làm.

Hai bạn như hình với bóng, ko rời nhau một bước.

25 tháng 4

d

mặc dù nhà nghèo nhưng nhung luôn chăm chỉ học tập

25 tháng 4

Mặc dù trời mưa nhưng em vẫn đi học.

Cặp kết từ là: Mặc dù - nhưng.

26 tháng 4

how many words?

mấy từ để mình thử


27 tháng 4

bao nhieu tu cung dc nhanh len ban oi nhung ko qua 200 tu mik sap thi roi dang gap rut

21 tháng 5

Dưới đây là ví dụ về 3 nghề phổ biến ở quận Thanh Xuân, Hà Nội cùng một số công việc đặc trưng của từng nghề bạn có thể tham khảo:


1. Nghề giáo viên

Công việc đặc trưng:

  • Giảng dạy các môn học ở trường tiểu học, THCS, THPT.
  • Soạn bài giảng, kiểm tra, đánh giá học sinh.
  • Tổ chức các hoạt động ngoại khóa, hướng dẫn học sinh phát triển kỹ năng.

2. Nghề kinh doanh buôn bán (tại các chợ, cửa hàng)

Công việc đặc trưng:

  • Bán hàng hóa như thực phẩm, quần áo, đồ dùng sinh hoạt.
  • Quản lý cửa hàng, nhập hàng, sắp xếp sản phẩm.
  • Giao tiếp, tư vấn khách hàng.

3. Nghề công nhân (như công nhân nhà máy, xí nghiệp)

Công việc đặc trưng:

  • Vận hành máy móc trong sản xuất.
  • Kiểm tra chất lượng sản phẩm.
  • Bảo trì, sửa chữa thiết bị, tuân thủ quy trình an toàn lao động.

Bạn muốn mình giúp bạn viết thành đoạn văn hoàn chỉnh để trình bày không?

1 tháng 5

Qua các câu chuyện đã được học em thích nhất là bài "Cùng Bác qua suối" bài đọc đã cho em thấy được phẩm chất cao, đáng kính của Bác Hồ. Bác rất quan tâm tới mọi người từ những việc nhỏ nhất trong cuộc sống hằng ngày. Bác ân cần hỏi anh bị ngã có đau không và kê lại hòn đá để những người đi sau không bị ngã. Bác rất cẩn thận trong mọi công việc. Nhưng trong thực tế có những sự cố xảy ra. Khi sự cố xảy ra nhưng vì đã có chuẩn bị nên Bác vượt qua dễ dàng và rút ra ngay được nguyên nhân sự việc cả chủ quan và khách quan trong vấn đề. Từ đó, Bác rút ngay bài học kinh nghiệm cho bản thân và truyền đạt lại cho mọi người để cùng áp dụng cho những lần sau. Đồng thời vấn đề gì giải quyết được ngay cho một người dù lớn hay bé Bác cũng làm ngay đó là lăn hòn đá bỏ đi để những người đi sau không bị ngã

26 tháng 4

Bài thơ Con đường của bé của tác giả Thanh Thảo mô tả những con đường khác nhau mà bé gặp trên hành trình của mình