TRỞ VỀ QUÊ NỘI
Ôi quê hương xanh biếc bóng dừa
Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại
Quê hương ta tất cả vẫn còn đây
Dù người thân đã ngã xuống đất này
Ta lại gặp những mặt người ta yêu biết mấy
Ta nhìn ta, ta ngắm, ta say
Ta run run nắm những bàn tay
Thương nhó dồn trong tay ta nóng bỏng.
Đây rồi đoạn đường xưa
Nơi ta vẫn thường đi trong mộng
Kẽo kẹt nhà ai tiếng võng trưa
Ầu ơ... thương nhớ lắm
* Câu hỏi : Bằng một đoạn văn hãy ghi lại cảm xúc về bài thơ "Trở về quê nội" của Lê Anh Xuân
1. Văn lớp 8 – Cảm xúc về bài thơ “Trở về quê nội”
Khi đọc “Trở về quê nội” của Lê Anh Xuân, mình như được trở lại miền ký ức tuổi thơ đầy ắp tình ruộng đồng, bóng dừa xanh biếc. Lời thơ giản dị mà ăm ắp bao thương nhớ: niềm hạnh phúc khi gặp lại “những mặt người ta yêu biết mấy”, cái run rẩy trong tay khi nắm bàn tay người thân đã khuất. Mỗi hình ảnh “kẽo kẹt tiếng võng trưa”, câu hát ầu ơ lại vang vọng nỗi bâng khuâng, vừa ngập tràn niềm xúc động, vừa man mác nỗi buồn thời gian đã qua. Bài thơ khiến mình trân trọng hơn ký ức gia đình, thêm quý trọng những khoảnh khắc giản dị nhưng sâu sắc ở nơi chôn nhau cắt rốn.