Miêu tả hình ảnh của Cụ giáo Cóc trong truyện "Giọt sương đêm"? (ngoại hình, lời nói, hoàn cảnh,...)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Hồi nhỏ tôi rất nghịch và ăn đòn khá thường xuyên
Nghịch là tính từ chỉ tính cách của con người
Ăn đòn (đánh đòn) là động từ chỉ hành động của con người
Phó từ là từ đi kèm tính từ và động từ, bổ sung cho ý nghĩa của tính từ và động từ. về mức độ, tần suất, trạng thái
Từ đi kèm với từ nghịch là từ: rất
Từ đi kèm với từ ăn đòn là từ khá thường xuyên
Từ lập luận trên ta có: Phó từ trong câu trên là rất và khá thường xuyên. Nó có tác dụng bổ sung ý nghĩa cho việc tăng mức độ của một tính chất hay hành động nào đó.
Bài thơ Quê hương của Tế Hanh gợi cho tôi nhiều cảm xúc, ấn tượng. Những câu thơ mở đầu là lời giới thiệu hết sức đơn giản về quê hương của nhân vật trữ tình. Đó là một làng chài có truyền thống lâu đời, nằm gần biển. Sau đó, tác giả tiếp tục khắc họa công việc quen thuộc của người dân quê hương đó là ra khơi đánh bắt cá. Hình ảnh con thuyền ra khơi đầy dũng mãnh, hứa hẹn về một vụ mùa bội thu. Nhưng có lẽ với tôi, ấn tượng nhất phải là khung cảnh đoàn thuyền khi trở về. Bến đỗ trở nên tấp nập, sôi động cho thấy một chuyến ra khơi bội thu. Người dân chài lưới đầy khỏe khoắn đang làm công việc thu hoạch cá. Con thuyền thì trở về nằm nghỉ ngơi sau hành trình lao động vất vả. Đến khổ thơ cuối, Tế Hanh đã bộc lộ trực tiếp nỗi nhớ quê hương khi phải xa cách. Tác giả nhớ những hình ảnh quen thuộc của quê hương “màu nước xanh”, “cá bạc”, “chiếc buồm vôi”, “con thuyền rẽ sóng”… Câu thơ cuối thốt lên gửi gắm tình cảm, nỗi nhớ da diết: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”. Tác phẩm có âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh động cùng với ngôn từ giản dị. Tôi thực sự yêu thích bài thơ Quê hương.
Đừng toxic nhen
chx doc