Giao Lưu Văn Nghệ - Ca Ngợi Quê Hương Đất Nước Việt Nam
( Nhanh giúp tớ với aa )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a, Tuy hạn hán kéo dài nhưng các bác nông dân vẫn không nản lòng mà cải thiện mùa màng.
b, Mặc dù cái nắng gắt của trưa hè nhưng các cô vẫn miệt mài trên đồng ruộng.
Chủ nhật tuần trước, nhà em dọn nhà, em được giao việc nhổ cỏ ngoài vườn và lúc đó em được ngắm một cảnh thật thú vị đó là cảnh gà mẹ dẫn đàn gà con đi kiếm mồi.
Trong không gian nắng chiều buông xuống khu vườn đầy hoa lá, khung cảnh những chú gà đi kiếm mồi hiện lên thật đẹp làm sao. Gà mẹ là con gà mái hoa với thân hình to lớn, những chú gà con thì bé nhỏ như những cuộn len vàng óng. Chú có bộ lông cứng cáp với những cọng lông dài nhiều màu sắc sặc sỡ. thân hình to lớn của chú có thể bảo vệ đàn con bất cứ lúc nào. Em nhớ mới ngày nào bà em còn để những quả trứng chú đẻ ra để chú ấp vậy mà từ những quả trứng nhỏ nhắn, tròn xinh đó giờ đã thành những chú gà con xinh xắn thế này.
Thật kì diệu làm sao. Những chú gà con đi tập trung hết vào mẹ, lạch bạch chen chúc nhau, luôn sát theo thân hình to lớn của mẹ. còn gà mẹ thì chăm chỉ đi bới từng miếng đất để kiếm mồi cho đàn con. Đến khi gà mẹ bắt được một con con giun béo tốt lũ gà con đang đói bụng tranh nhau bâu vào. Gà mẹ cứ luôn cần mẫn đi bới giun cho đàn gà con bé bỏng của mình. Điều này làm em hiểu hơn về tình mẫu tử của gà mẹ dành cho những chú gà con. Một cơn mưa mùa hè chợt ập đến, đàn gà lon ton chạy nhanh vào chuồng gà trú mưa. Vậy là kết thúc một ngày đi kiếm ăn của bầy gà.
Em rất yêu quý đàn gà nhà mình, mong những chú gà con kia lớn nhanh để có thể đi kiếm ăn với mẹ của chúng.
“Chiếp… chiếp… chiếp…” tiếng kêu vang lên lanh lảnh, thu hút sự chú ý của em. Em bước ra sân nhìn, thì ra gà mẹ đang dẫn gà con đi ăn.
Đàn gà xếp thành một hàng, gà mẹ đi đầu khoác lên mình bộ quần áo màu vàng cam nhạt, thân hình thấp hơi béo. Đàn con mười con lon ton chạy theo sau, con nào con đấy màu vàng óng ả, nhỏ nhắn, cái chân ngắn ngủi chạy theo mẹ như những cục bông nhỏ. Gà mẹ vừa dẫn đàn con, vừa nhìn xung quanh như tìm kiếm con mồi. Đôi mắt tròn xoe đen láy của gà mẹ bỗng sáng lên, hình như nó đã phát hiện con mồi liền chạy thật nhanh đến vùng đất dưới gốc cây cam, đôi chân ngắn màu nghệ với những móng vuốt sắc nhọn nhanh nhẹn bới đất, chẳng mấy chốc, nó đã bới lên hai con giun đất màu nâu lẫn trong đất.
Gà mẹ gọi đàn con: “cục… cục.. cục…”. Hình như nghe tiếng mẹ gọi, đàn con đang xúm xít chơi với nhau bỗng chạy thật nhanh đến bên mẹ, ánh mắt háo hức. Gà mẹ như người giáo viên, tỉ mỉ dạy các con cách cắt con giun. Lũ trẻ dường như hiểu ra, vội vàng chạy lên, giành nhau con giun còn lại. Sau khi gà con ăn xong, gà mẹ lại dẫn đàn con đi, những cục lông nhỏ xếp thành một hàng nối theo mẹ.
Quan sát gà mẹ dẫn đàn con đi ăn, em bỗng hiểu được cách giáo dục của chúng, và cũng cảm nhận được tình cảm bao la của gà mẹ.
Xuân Quỳnh là tác giả của bài thơ tuổi ngựa.
Chọn D. Tuổi Ngựa
dễ
Nhưng kh nghĩ được gì=))