Viết đoạn văn nêu tình cảm, cảm xúc của em về nhân vật mẹ trong bài thơ mà em biết(không lấy cái mình học rồi)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Đèn giao thông
2. Con cua xanh bởi con cua đỏ đã bị luộc chín
3. Chính
4. Dùng ống hút
5. Bánh chưng
6. Bàn chải đánh răng
7.
1. Đèn giao thông
2. Con cua xanh bởi con cua đỏ đã bị luộc chín
3. Chính
4. Dùng ống hút
5. Bánh chưng
6. Bàn chải đánh răn
ngẫm nghĩ (1)
suy luận (2)
suy ngẫm (3)
suy nghĩ (4)
nghĩ suy (5)
5 từ em nha
1.tinh thần : tinh thần đoàn kết của dân tộc rất bền vững.
2.khả năng : nhờ vào khả năng của mình ,em đã làm được điều đó.
1) rễ đa nổi trên mặt đất như một bầy rắn khổng lồ.
2) Búp đa nhọn tua tủa như.muôn nghìn ngọn giáo nhọn hoắt
3) Hoa đa như hạt kê
4) Quả đa chín đỏ mọng trái bồ quân
5) Hạt đa đen nhánh như nụ vối nụ chè
1) Rễ đa nổi trên mặt đất như một bầy rắn khổng lồ.
2) Búp đa nhọn tua tủa như.muôn nghìn ngọn giáo nhọn hoắt
3) Hoa đa như hạt kê
4) Quả đa chín đỏ mọng trái bồ quân
5) Hạt đa đen nhánh như nụ vối nụ chè
Bạn tham khảo trên mạng nhé:
Đọc câu chuyện Yết Kiêu, em rất khâm phục và ngưỡng mộ tài năng bơi lặn phi thường và sự mưu trí, dũng cảm của vị danh tướng nhà Trần này. Khả năng bơi lặn của ông giỏi tới mức người ta tưởng như ông đang đi bộ trên mặt nước, và có thể ở liên tiếp sáu, bảy ngày dưới nước mới lên. Ngoài ra, ông còn rất dũng cảm khi xin vua nhà Trần ra biển lặn xuống đục tàu của quân Nguyên xâm phạm nước ta trên biển Vạn Ninh chỉ với cây búa và chiếc dùi sắt. Khi bị địch bắt, ông còn rất thông minh và khảng khải, dọa địch rằng nước ta có cả trăm nghìn người có khả năng đi lại, sống dưới nước. Em cũng rất thích sự cơ trí của ông Yết Kiêu khi nhân lúc địch vô ý mà ông đã nhảy xuống biển để trốn thoát. Nhờ có tài năng bơi lặn phi phàm và sự nhạy bén của ông mà bờ cõi giang sơn nước ta được bình yên.
Nhớ trả lời nha, vì mình đang gấp. 5 phút nữa là nhà tui đi chơi rùiiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!
Đi chơi muộn bn nhỉ?
Tình cảm mà em dành cho mẹ là một thứ tình cảm rất khó để gọi tên hay nói rõ ra thành lời. Bởi đó không là một mà là rất nhiều những tình cảm đan xen với nhau. Đó là tình yêu thương sâu đậm dành cho người mẹ luôn ở bên dịu dàng, sắn sóc. Đó là sự biết ơn với những hi sinh, tần tảo của mẹ sớm hôm để em được ăn học thành người. Đó là sự kính trọng với sự dũng cảm, hiểu biết của mẹ trước mọi điều trong cuộc sống. Đó là sự quấn quýt, quyến luyến không rời vì từ khi mới xuất hiện trên cõi đời này, em vẫn luôn ở bên mẹ. Đó là sự trân trọng tuyệt đối, bởi mẹ là duy nhất, là thứ quý trọng nhất mà em có được trên cõi đời này. Đó là sự tin tưởng, vì mẹ sẽ mãi mãi đứng ở sau lưng, bao dung, đùm bọc và ủng hộ em. Tất cả những cảm xúc ấy, hòa trộn vào nhau, tạo thành tình cảm mà em dành cho mẹ. Tình cảm ấy chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim, chứ không thể gọi tên bằng bất kì từ ngữ nào trên thế giới này cả.