K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

(1,0 điểm) Thông điệp mà văn bản để lại cho em là gì? Bài đọc: Phở gà      Ở Hà Nội, có hai ngày trong tuần mà những người “chuyên môn ăn phở” bực mình: thứ Sáu và thứ Hai. Hai ngày đó là hai ngày không thịt bò. Anh nào nghiện thịt bò, nhớ phở bò hai hôm ấy như gái nhớ trai, như trai nhớ gái.      Đặc biệt nhất là phở Tráng, hai ngày đó, nhất định “treo đòn gánh” không chịu bán miếng phở nào, trong khi các...
Đọc tiếp

(1,0 điểm) Thông điệp mà văn bản để lại cho em là gì?

Bài đọc:

Phở gà

     Ở Hà Nội, có hai ngày trong tuần mà những người “chuyên môn ăn phở” bực mình: thứ Sáu và thứ Hai. Hai ngày đó là hai ngày không thịt bò. Anh nào nghiện thịt bò, nhớ phở bò hai hôm ấy như gái nhớ trai, như trai nhớ gái.

     Đặc biệt nhất là phở Tráng, hai ngày đó, nhất định “treo đòn gánh” không chịu bán miếng phở nào, trong khi các bạn đồng nghiệp của anh thay đổi phương thức xoay ra bán phở gà cả bọn. Phở gà? Tráng phản đối ra mặt. Cái lý gì mà một nắm bánh phở dẻo quẹo như thế lại cho hòa hợp với một thứ thịt ăn cứng đờ đờ, mà lại nhạt, mà lại đoảng vị, không thể nào “sánh đôi” được với cái nước dùng để làm thành một “đại thể” nhịp nhàng?

     Có một số người thạo phở cũng nghĩ như Tráng vậy. Họ không chịu ăn phở gà. Nhưng đa số đã mắc nghiện phở rồi, buổi sáng, không có bát phở nóng để ăn không chịu được, nên cũng cứ phải ăn và rồi cũng quen đi.

     Thật ra công việc so sánh phở bò và phở gà không thể thành được vấn đề, nhưng một buổi sáng mùa thu rỗi rãi, trời hơi lành lạnh, mà ngồi ăn một bát phở gà, có đủ rau mùi, hành sống, vừa ăn vừa nghĩ thì phở gà cũng có một phong vị riêng của nó, khác hẳn phở bò. Điều người ta nhận thấy trước nhất là phở gà thanh hơn phở bò: thịt dùng vừa đủ chứ không nhiều quá; ở giữa đám bánh phở nổi lên mấy miếng thịt gà thái nhỏ xen mấy sợi da gà vàng màu nhạt, điểm mấy cuộng hành sống xanh lưu ly, mấy cái rau thơm xanh nhàn nhạt, vài miếng ớt đỏ: tất cả những thứ đó tắm trong một thứ nước dùng thật trong đã làm cho bát phở gà có phong vị của một nàng con gái thanh tân - nếu ta so sánh bát phở bò với một chàng trai mà hào khí bốc lên ngùn ngụt.

     Thường thường, ngoài thịt gà thái mỏng ra, một bát phở gà vẫn có những miếng gan, mề, lòng, tiết, thái nhỏ để đệm vào cho thêm vui mắt vui miệng.

     Những thứ đệm này, thường ra, vẫn luộc như thịt mà thôi; nhưng có một hai hàng phở, muốn cải cách, đã đem thái hạt lựu tất cả những thứ đó, gia thêm mộc nhĩ và hành tây, đem xào lên vừa chín để điểm vào mỗi bát phở từng thìa nhỏ một.

     Ăn như thế thì thơm, nhưng có người không ưa vì ngấy; ngoài ra, khi chan nước vào không còn vẻ gì thanh nhã - một điểm mà những người thích phở gà mong đợi.

     Chính cũng vì thế mà phong trào “phở gà xào nhân” như nhân bánh cuốn không được tiến triển mấy, và bây giờ tất cả Hà Nội chỉ còn có hai hàng làm theo phương pháp ấy mà thôi.

     Hầu hết đều chú ý về cái phần “thanh” của phở: nước ngọt mà không ngọt mì chính, nhưng ngọt bằng xương; thịt không xác, nhưng béo mềm, mà không ngấy.

     Vì thế, những hàng phở gà ngon vẫn thường dùng gà mái, ăn thơm mà mềm. Về điểm này, có một hàng phở gánh, đỗ ở dưới một gốc si phố Huyền Trân Công Chúa đặc biệt lưu ý tới, mà cũng đặc biệt nữa là người hàng phở này quanh năm chỉ bán phở gà, nhất quyết làm khác hẳn phở Tráng, không bán phở bò, “dù có thể làm được phở bò ngon”.

(Trích Miếng ngon Hà Nội, Vũ Bằng)​

0
(1,0 điểm)  Cái lý gì mà một nắm bánh phở dẻo quẹo như thế lại cho hòa hợp với một thứ thịt ăn cứng đờ đờ, mà lại nhạt, mà lại đoảng vị, không thể nào “sánh đôi” được với cái nước dùng để làm thành một “đại thể” nhịp nhàng? Việc nhà văn mượn lời của người bán phở bò đánh giá về phở gà như trên có tác dụng gì? Bài đọc: Phở gà      Ở Hà Nội, có hai ngày trong tuần mà những người...
Đọc tiếp

(1,0 điểm) 

Cái lý gì mà một nắm bánh phở dẻo quẹo như thế lại cho hòa hợp với một thứ thịt ăn cứng đờ đờ, mà lại nhạt, mà lại đoảng vị, không thể nào “sánh đôi” được với cái nước dùng để làm thành một “đại thể” nhịp nhàng?

Việc nhà văn mượn lời của người bán phở bò đánh giá về phở gà như trên có tác dụng gì?

Bài đọc:

Phở gà

     Ở Hà Nội, có hai ngày trong tuần mà những người “chuyên môn ăn phở” bực mình: thứ Sáu và thứ Hai. Hai ngày đó là hai ngày không thịt bò. Anh nào nghiện thịt bò, nhớ phở bò hai hôm ấy như gái nhớ trai, như trai nhớ gái.

     Đặc biệt nhất là phở Tráng, hai ngày đó, nhất định “treo đòn gánh” không chịu bán miếng phở nào, trong khi các bạn đồng nghiệp của anh thay đổi phương thức xoay ra bán phở gà cả bọn. Phở gà? Tráng phản đối ra mặt. Cái lý gì mà một nắm bánh phở dẻo quẹo như thế lại cho hòa hợp với một thứ thịt ăn cứng đờ đờ, mà lại nhạt, mà lại đoảng vị, không thể nào “sánh đôi” được với cái nước dùng để làm thành một “đại thể” nhịp nhàng?

     Có một số người thạo phở cũng nghĩ như Tráng vậy. Họ không chịu ăn phở gà. Nhưng đa số đã mắc nghiện phở rồi, buổi sáng, không có bát phở nóng để ăn không chịu được, nên cũng cứ phải ăn và rồi cũng quen đi.

     Thật ra công việc so sánh phở bò và phở gà không thể thành được vấn đề, nhưng một buổi sáng mùa thu rỗi rãi, trời hơi lành lạnh, mà ngồi ăn một bát phở gà, có đủ rau mùi, hành sống, vừa ăn vừa nghĩ thì phở gà cũng có một phong vị riêng của nó, khác hẳn phở bò. Điều người ta nhận thấy trước nhất là phở gà thanh hơn phở bò: thịt dùng vừa đủ chứ không nhiều quá; ở giữa đám bánh phở nổi lên mấy miếng thịt gà thái nhỏ xen mấy sợi da gà vàng màu nhạt, điểm mấy cuộng hành sống xanh lưu ly, mấy cái rau thơm xanh nhàn nhạt, vài miếng ớt đỏ: tất cả những thứ đó tắm trong một thứ nước dùng thật trong đã làm cho bát phở gà có phong vị của một nàng con gái thanh tân - nếu ta so sánh bát phở bò với một chàng trai mà hào khí bốc lên ngùn ngụt.

     Thường thường, ngoài thịt gà thái mỏng ra, một bát phở gà vẫn có những miếng gan, mề, lòng, tiết, thái nhỏ để đệm vào cho thêm vui mắt vui miệng.

     Những thứ đệm này, thường ra, vẫn luộc như thịt mà thôi; nhưng có một hai hàng phở, muốn cải cách, đã đem thái hạt lựu tất cả những thứ đó, gia thêm mộc nhĩ và hành tây, đem xào lên vừa chín để điểm vào mỗi bát phở từng thìa nhỏ một.

     Ăn như thế thì thơm, nhưng có người không ưa vì ngấy; ngoài ra, khi chan nước vào không còn vẻ gì thanh nhã - một điểm mà những người thích phở gà mong đợi.

     Chính cũng vì thế mà phong trào “phở gà xào nhân” như nhân bánh cuốn không được tiến triển mấy, và bây giờ tất cả Hà Nội chỉ còn có hai hàng làm theo phương pháp ấy mà thôi.

     Hầu hết đều chú ý về cái phần “thanh” của phở: nước ngọt mà không ngọt mì chính, nhưng ngọt bằng xương; thịt không xác, nhưng béo mềm, mà không ngấy.

     Vì thế, những hàng phở gà ngon vẫn thường dùng gà mái, ăn thơm mà mềm. Về điểm này, có một hàng phở gánh, đỗ ở dưới một gốc si phố Huyền Trân Công Chúa đặc biệt lưu ý tới, mà cũng đặc biệt nữa là người hàng phở này quanh năm chỉ bán phở gà, nhất quyết làm khác hẳn phở Tráng, không bán phở bò, “dù có thể làm được phở bò ngon”.

(Trích Miếng ngon Hà Nội, Vũ Bằng)​

1
12 tháng 4

Nhân vật thuyền trưởng Nê trong văn bản "Dòng Sông Đen Cứu Vớt Mình Cần Gấp" đem lại cho độc giả nhiều bài học quý giá, trong đó có:

Sự quyết đoán và kiên nhẫn: Thuyền trưởng Nê đã thể hiện sự quyết đoán và kiên nhẫn khi đứng đầu tàu trong những tình huống khó khăn và nguy hiểm. Anh ta không bao giờ từ bỏ trước thách thức, luôn tìm cách giải quyết vấn đề một cách sáng suốt và quyết định.

 

Trách nhiệm và lòng nhân hậu: Nê luôn đặt trách nhiệm lên hàng đầu và luôn chăm sóc cho toàn thể hành khách trên tàu một cách tận tâm. Anh ta có tấm lòng nhân hậu và luôn quan tâm đến người khác, không ngần ngại giúp đỡ khi cần thiết.

 

Sự tin tưởng và ổn định: Thuyền trưởng Nê là một người đầy niềm tin vào khả năng của bản thân và đồng đội, luôn duy trì tinh thần lạc quan và ổn định trong mọi tình huống khó khăn.

 

Từ những bài học trên, độc giả có thể học được lòng kiên nhẫn, trách nhiệm, lòng nhân hậu và sự tin tưởng từ nhân vật thuyền trưởng Nê, giúp em trở thành con người hoàn thiện và thành công trong cuộc sống.

10 tháng 4

Câu nói của Bác Hồ "Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu không, chính là phần lớn ở công học tập của các cháu" đề cập đến trách nhiệm và vai trò của các thế hệ trẻ trong việc phát triển đất nước.

Theo quan điểm của tôi, câu nói này mang ý nghĩa sâu sắc về trách nhiệm và cam kết của mỗi cá nhân đối với sự phát triển của đất nước. Việc học tập không chỉ là việc nắm vững kiến thức mà còn là quá trình hình thành nhân cách, ý thức trách nhiệm và tình yêu quê hương. Bác Hồ đã nhấn mạnh rằng sự nghiên cứu và học tập không chỉ để mở rộng kiến thức mà còn để chuẩn bị cho tương lai, để có thể góp phần vào sự phát triển của đất nước.

Chúng ta, những người trẻ, có trách nhiệm xây dựng và phát triển non sông Việt Nam tươi đẹp hơn. Chúng ta phải học tập, rèn luyện bản lĩnh, và trang bị cho mình những kiến thức và kỹ năng cần thiết để đóng góp vào sự phát triển bền vững của đất nước. Chúng ta cần đoàn kết, sáng tạo và hăng hái làm việc để Việt Nam có thể tiến xa hơn trên con đường phát triển.

Từ việc học tập, chúng ta sẽ hiểu được trách nhiệm của mình và định hướng cho tương lai. Chính vì vậy, học tập không chỉ là việc học sách vở mà còn là việc rèn luyện tinh thần, ý thức trách nhiệm và lòng yêu nước. Chúng ta cần học hỏi và áp dụng những giá trị đó vào cuộc sống hàng ngày, để từng bước tiến tới một đất nước Việt Nam phồn thịnh, tươi đẹp, và vươn lên sánh vai với các cường quốc trên thế giới.

9 tháng 4

      Câu 3: 

      Giải

Chiều cao của hình hộp chữ nhật là: 6,9 x \(\dfrac{2}{3}\) = 4,6

Thể tích của hình hộp chữ nhật là: 6,9 x 5,2 x 4,6 = 165,048 (cm3)

Đáp số: 165,048 cm3

 

9 tháng 4

Câu 4:

        Giải:

Chiều cao của hình thang là:

      38,5 x  \(\dfrac{2}{5}\) = \(\dfrac{77}{5}\) (m)

Diện tích mảnh vườn đó là:

     (38,5 + 29) x \(\dfrac{77}{5}\) : 2 = 519,75 (m2)

Đáp số: 519,75 m2

    

 

 

8 tháng 4

Gò Công anh dũng tuyệt vời
Ông Trương Đám Lá Tối Trời đánh Tây

7 tháng 4
Là thức ăn uống đã nấu chín bị biến chất và có mùi khó chịu.
7 tháng 4

nghĩa có từ thiu là thức ăn để lâu ngày khiến nó bị biến chất, có mùi lạ

31 tháng 3

Bài giảng giúp học sinh:

- Tìm hiểu chung về văn bản

- Phân tích nội dung của văn bản

- Tìm hiểu đặc điểm của tùy bút được thể hiện trong văn bản

21 tháng 10

Gió chướng là cách gọi quen thuộc của người dân ở Nam Bộ về thời kì gió mùa Đông Bắc phát triển mạnh vùng biển phía nam biển Đông, trên thượng lưu sông Mê Kông

 

31 tháng 3

Đoạn văn trên phản ánh tính mạch lạc và tính liên kết thông qua việc sử dụng các hình ảnh và từ ngữ tương phản, tạo ra một hình ảnh sâu sắc về sự ổn định và ấm áp của thế giới tự nhiên. Các yếu tố sau đây đóng vai trò quan trọng trong việc phân tích tính mạch lạc và tính liên kết:

1.Tính mạch lạc: Câu văn sử dụng các từ "quen", "ngàn đời", "bao la", "mênh mông", "xuôi", "nín", "che giấu", "vốn không biết", "không bao giờ", "bao dung",... để diễn tả sự ổn định và bền vững của tự nhiên. Các từ này tạo ra một bức tranh về sự liên tục và vững chắc của môi trường tự nhiên, làm cho độc giả cảm thấy như một phần không thể tách rời của sự tồn tại.

2.Tính liên kết: Bằng cách sử dụng các hình ảnh như "Mặt đất", "Đại dương", "Cánh rừng", "Dòng sông", "Hồ", "Nẻo đường", "Góc vườn", "Thảm rêu", "Đoá hoa", "Giấc mơ", "Yêu hoa",... tác giả kết hợp các phần tử tự nhiên khác nhau thành một hình ảnh toàn diện của thế giới tự nhiên, đồng thời tạo ra một sự liên kết và tương tác giữa chúng. Các từ ngữ như "quen", "thứ", "vốn", "không bao giờ", "bị gai đâm", "tổn thương" cũng tạo ra một liên kết tinh tế giữa các yếu tố và tạo ra một cảm giác rõ ràng về sự liên kết và sự ảm đạm trong tự nhiên.

 

Tóm lại, thông qua việc sử dụng ngôn từ phong phú và hình ảnh sinh động, đoạn văn trên thành công trong việc phản ánh tính mạch lạc và tính liên kết của tự nhiên, tạo ra một bức tranh đẹp đẽ và sâu sắc về sự ổn định và sức sống của thế giới tự nhiên.