K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

18 tháng 1 2020

Đáy bé của hình thang là: 150 : 100 x 60 = 90 (m)

Chiều cao của hình thang là: 150 - 20 = 130 (m) 

Diện tích của hình thang là: (150 + 90) x 130 : 2 = 15600 (m2)

Khối lượng khoai tây cần thu được là: 15600 : 100 x 25 = 3900 (kg)

Đáp số : 3900kg

Đoạn văn"Loanh quanh trong rừng, chúng tôi đi vào một lối đầy nấm dại, một thành phố lúp xúp dưới bóng cây thưa. Những chiếc ấm to bằng cái ấm tích, màu sặc sỡ rực lên. Mỗi chiếc nấm là một lâu đài kiến trúc tân kì. Tôi có cảm giác mình là một người khổng lồ đi lạc vào kinh đô của vương quốc những người tí hon. Đền đài, miếu mạo, cung điện của họ lúp xúp dưới chân."

Tác giả sử dụng biện pháp so sánh,nhân hóa.       (chắc thế)

bạn Đặng Thùy Trang ơi

Từ hỗn số thành phân số chứ ko phải từ phân số thành hỗn số

Đối với những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên trên quê hương thì sẽ không thể nào không có những kí ức tuyệt đẹp gắn liền với dòng sông. Tôi cũng là một trong số những đứa trẻ như thế. Có lẽ tôi có kỉ niệm với dòng sông nhất đó là cảnh buổi chiều trên sông.

Những buổi chiều hè trên dòng sông quê tôi là đông đúc nhất. Bởi khi ấy lũ trẻ chúng tôi đều được nghỉ học rủ nhau ra bờ sông chơi. Chúng tôi nghịch cát trên bãi bồi ven sông, xây thành những hình thù kì quặc, rồi ném cát trêu đùa nhau. Những ngày sông cạn lũ chúng tôi rủ nhau đi bắt trai về nấu. Mò dưới những viên đá lớn là những con trai to bự. Chúng tôi còn kháo nhau chọn ra con nào to nhất con nào sẽ có ngọc.

Rồi có cả những ngày chiều chúng tôi đứa nào đứa đấy rủ nhau ra sông tắm. Lúc ấy dòng sông lại ôm chúng tôi vào lòng hiền hòa che chở như một người mẹ ôm ấp con vào lòng. Nước sông mát rượi trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn nào đó. Nhưng có lẽ ấn tượng với tôi nhất chính là những buổi chiều được ngắm hoàng hôn trên sông cùng lũ bạn là Khi ánh hoàng hôn dần buông xuống, những đám mây xanh nhường chỗ để hoàng hôn xuất hiện. Lúc này dòng sông được nhuốm một màu đỏ cam. Chúng tôi thường kháo nhau lúc ấy là dòng sông máu. 

Thế rồi chúng tôi cũng chả ai bảo ai chọn cho mình một chỗ để ngồi ngắm dòng sông. Thỉnh thoảng những cơn gió nhẹ thổi làm dòng sông lăn tăn gợn sóng trông thật tuyệt. Màu hơi sáng của hoàng hôn khiến chúng tôi nhận ra những chiếc ca nô đang trở về bến sau một ngày làm việc mệt mỏi. Những chiếc thuyền làm cho dòng sông gợn những cơn sóng mệt mỏi vì dường như dòng sông giờ đây đã thấm mệt. Tiếng những chiếc ca nô ngày một gần và cuối cùng cũng đã cập bến dường như chúng cũng đã thấm mệt nên nằm yên trên bến mỏi. Đó cũng là lúc những người dân đi mò trai mò ốc mới trở về. 

Tiếng mọi người cười nói vui vẻ hỏi han nhau xem hôm nay có thu hoạch được nhiều không khiến cho khung cảnh yên tĩnh bỗng sôi động hẳn lên. Tiếng người nói sôi động một lúc rồi cũng tắt dần vọng ở phía xa kia rồi tắt dần trong im lặng. Những đàn cá lúc này vội vã trở về nhà bơi thật nhanh làm xao động cả một mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp nhất là những đêm trăng sáng. Trăng sáng ngồi tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được những ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc lấp lánh. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng. 

Đối với tôi dòng sông là một người bạn dễ thương dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho tôi. Dù có đi đâu xa tôi cũng không thể nào quên được nơi gắn liền với tuổi thơ tôi.

Hok tốt ^-^

Nhân dịp nghỉ hè, em được bố mẹ dẫn đi thăm lăng Bác. Sau đó, cả gia đình em ghé vào công viên Bách Thảo gần đó để tham quan và em thực sự ấn tượng với cảnh vật ở công viên này.

Vừa vào đến cổng, em đã ồ lên ngỡ ngàng bởi công viên tuy không quá rộng nhưng được phủ một màu xanh tươi mát. Bước chân vào đây, nhịp sống hối hả của Hà Nội như ngừng lại trước cổng, em hoàn toàn cảm nhận được sự tĩnh lặng, thư thái. Công viên bao gồm cả đồi, rừng cây nhỏ và hồ nước. Trên mảnh đất tuy nhỏ hẹp của công viên có mặt nhiều loài cây gỗ quý hiếm, lớn cỡ hai ba người ôm không xuể cùng các giỏ phong lan khoe sắc và các cây cảnh rực rỡ sắc màu. Công viên có những ngọn đồi nhỏ phủ cỏ xanh mướt cùng hồ nước xanh trong phun nước sinh động. Hai bên đường là hàng ghế đá sạch sẽ san sát để mọi người có thể ngồi nghỉ ngơi, thư giãn. Cảnh vật nơi đây mới yên bình biết bao!

Trong công viên, các hoạt động sinh hoạt vui chơi của mọi người diễn ra vô cùng sôi động. Các bà đang tập dưỡng sinh, các cô tập thể dục nhịp điệu, các anh chị sinh viên thì vừa chạy vừa nói chuyện rôm rả. Công viên có hẳn một khu vui chơi cho trẻ em, chúng em có thể chơi xích đu, cầu trượt, chơi tàu lượn siêu tốc,... đều là những trò chơi thú vị, bổ ích. Hòa vào không gian xanh mát để vui chơi, em cảm thấy yêu đời và yêu thiên nhiên hơn bao giờ hết.

Em rất thích công viên Bách Thảo bởi sự yên bình nhưng cũng không kém phần vui vẻ của nơi đây. Em sẽ cố gắng chăm học để bố mẹ sẽ đưa em trở lại tham quan nơi đây một lần nữa.

3 tháng 11 2019

I. Mở bài: giới thiệu công viên mà bạn sẽ tả

Công viên là nơi mọi người tụ tập sinh hoạt và vui chơi. Em hay ra công viên tập thể dục vào buổi sáng. Cảm giác buổi sáng ở công viên thật tuyệt vời, ở đây mang lại cho e cảm giác thật yên bình. Mỗi sáng em đều thích ra công viên tập thể dục.

II. Thân bài

1. Tả bao quát

  • Công viên ở đâu: ở gần nhà, ở xa hay gần,….
  • Công viên rộng hay nhỏ
  • Không gian, quang cảnh: mọi vật vẫn đang chìm trong giấc ngủ, hay là mọi vật bừng tỉnh chào đón buổi sáng tươi đẹp,…

2. Tả chi tiết

  • Ông mặt trời: ông mặt trời còn ngái ngủ lấp ló sau tấm màn mây lơ đãng
  • Nắng: dịu,… gió nhè nhẹ
  • Cây cối: những giọt sương vẫn còn đọng trên lá,….
  • Chim chóc ( chim, chuồn chuồn, cá,…. ): bắt đầu cất tiếng hót cho một ngày tươi đẹp
  • Con đường
  • Ghế đá
  • Con người: nhộn nhịp, người thì chạy bộ, tập thể dục, nhảy,….
  • Kết thúc một buổi sáng ra sao?

III. Kết bài: nêu cảm nghĩ về buổi sáng tại công viên

Buổi sáng trong công viên thật là tuyệt . Nó là không gian làm cho thành phố chật chội
này trong lành, mát mẻ hơn . Em thật vui vì đã được thư giãn thoải mái và tắm mình với thiên nhiên tươi xanh vào buổi sáng tại công viên.

"Quê hương" là hai tiếng gọi thân thương nhất đối với mỗi một con người. Bởi đó là nơi chúng kiến ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Đối với em cũng vậy, quê hương em thật đẹp và mỗi lần nhắc gọi quê hương em thấy trong lòng trào dâng bao cảm xúc khó tả.

Quê hương em là một làng quê rất trù phú. Những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, những bãi ngô, nương dâu xanh tít tắp đến tận chân trời. Con đường làng ngoằn ngoèo, quanh co nhưng vô cùng sạch sẽ vì được làm bằng bê tông. Từ ngày có đường bê tông sạch sẽ, chúng em đi học không còn phải chịu cảnh lầy lội bùn đất như trước kia nữa.

Những ngôi nhà hai tầng mọc lên khang trang làm cho quê hương ngày càng mới mẻ. Bây giờ ở quê em không còn có nhà tranh nữa mà tất cả đều có nhà ngói cả rồi. Vì thế tháng 10 năm ngoái, quê em đã được đón nhận danh hiệu Nông thôn mới.

Tuy rằng cuộc sống đã khấm khá hơn nhưng ở quê em, mọi người vẫn sống với nhau rất chan hòa, tình cảm. Khi bắt đầu một ngày mới, các bác nông dân thường rủ nhau ra đồng. Các chị hàng xén đẩy xe đi chợ, nói chuyện về giá cả hôm nay. Còn chúng em thì í ới gọi nhau đi học, cười đùa và nói chuyện làm cho làng xóm nhỏ trở nên xôn xao và tràn đầy sức sống hơn. Những buổi tối liên hoan văn nghệ, các cụ ông cụ bà cũng hào hứng đi xem rồi tham giad đọc thơ, kể chuyện nữa.

Những cánh diều đủ màu sắc, đủ hình dáng bay lên cao, cao mãi trên triền đê lộng gió có lẽ là hình ảnh mà em thích thú nhất. Hy vọng những ước mơ của chúng em sau này cũng sẽ bay cao, bay xa như thế.

Diện mạo quê hương em đang thay đổi từng ngày và ngày một giàu đẹp hơn. Em rất yêu quê hương của mình. Chính vì thế sau này, dù có đi đâu xa đi nữa thì em vẫn luôn nhớ về quê hương.

3 tháng 11 2019

Mỗi người đều có một nơi để sinh ra, lớn lên, trưởng thành và đi xa thì luôn nhớ về. Nơi đó chính là quê hương. Em cũng có một nơi luôn ở trong trái tim, là mảnh đất này, có ba mẹ, có ông bà, có bạn bè và có cả tuổi thơ tràn đầy những kỉ niệm đáng nhớ nhất. Em yêu quê em, yêu những con người nơi đây đậm nghĩa đậm tình.

Trong suy nghĩ của em thì mỗi một vùng quê đều có một nét riêng đặc trưng không thể lẫn lộn. Con người ở miền quê đó cũng vậy, có tính cách và tình cảm riêng.

Quê hương em có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn mà em chưa đi hết. Mẹ bảo đi hết cánh đồng lúa này còn xa lắm nên em chưa dám đi bao giờ. Vào mùa lúa chín màu vàng ươm của lúa khiến cho em có cảm giác như một tấm thảm màu vàng bất tận. Có những chú trâu cần mẫn gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Nơi đó chúng em có thể nằm im và ngắm bầu trời có mây trôi, ngắm mặt trời lặn mỗi khi mặt trời đổ xuống dãy núi cao cao kia.

3 tháng 11 2019

3với b,5 với d,4 với b,2 với e,1 với c