Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Non sông gấm vóc quê mình,
Từ xuôi lên ngược yên bình biết bao.
Dù người ở chốn non cao,
Vùng sông, biển vẫn tự hào Việt Nam.
Con người vượt những gian nan,
Dựng xây non nước giang san đẹp giầu.
Tác giả Thương Hoài
Trên miền quê xanh tươi thắm đẹp
Người dân thanh bình , hạnh phúc, nhiệt huyết
Trên đồng ruộng mênh mông, lúa chín vàng
Gió hát nhè nhẹ, lúa chín trĩu cành
Quê hương yên bình như bài thơ
Gửi trao tình yêu, lòng trắn trở
Non Nước Việt Nam
Ta đi muôn nẻo dặm trường,
Không đâu sánh được quê hương nước nhà.
Non xanh nước biếc quê ta,
Nhìn xem phong cảnh hài hòa biết bao.
Con người tính khí thanh cao,
Giàu lòng nhân ái biết bao nghĩa tình.
Từ đầu Móng Cái, Quảng Ninh,
Đến Cà Mau cũng tươi xinh ,cũng hiền.
Quê hương tươi đẹp trăm miền,
Cần thêm giới trẻ sách đèn sớm hôm.
Từ vùng núi tới phố, thôn
Văn nhân tài tử đền ơn sinh thành.
Năm châu cường quốc vinh danh
Việt Nam hai chữ rành rành phải không.
Đẹp cùng núi rạng cùng sông
Việt Nam hai tiếng sử hồng còn lưu.
Tác giả Thương Hoài
Ví dụ như Cảnh quê hương nha.
Mở đoạn:
- Giới thiệu quê hương em.
Ví dụ: Địa điểm quê mình ở đâu?, có những văn hóa phong tục nổi bật gì?,...
Thân đoạn:
Làm rõ các ý sau:
- Chọn một cảnh mà mình muốn tả:
Ví dụ là: cảnh sáng sớm, các cô các bác ra đồng làm ruộng.
- Tả bầu trời buổi sáng lúc đó:
+ Hoạt động và hình thái của của ông mặt trời: từ từ thức dậy và chiếu những tia nắng ấm áp xuống mặt đất còn sương sớm.
+ Bầu trời lúc đó: trong vắt, tưởng như gần với người ta hơn bằng những đám mây bồng bềnh trắng trẻo ai nhìn vào cũng thấy bình yên.
+ Không khí: trong lành, mát mẻ mang đến cho mọi người cảm giác tràn đầy sức sống cho một ngày làm việc mới.
+ Cảnh vật: đẹp như một bức tranh yên bình còn cây cối thì tươi xanh.
- Tả những ngôi nhà: có nhà còn chưa thức cũng có nhà sáng sớm đã tấp nập người mua bán.
- Tả con vật: con chó, con mèo còn đang ngủ,...
- Tả hoạt động của mọi người lúc đó:
+ Các cô chú nông dân đang cấy lúa, mạ,...
+ Em cũng vào phụ một tay theo sự hướng dẫn nhiệt tình của mọi người.
- Nêu lên suy nghĩ của mình với khung cảnh này:
+ Rất yêu thích và mong muốn bức tranh đồng quê luôn đẹp đẽ như vậy!
Kết đoạn:
- Khẳng định lại vẻ đẹp của quê hương mình và tình yêu mình dành cho quê hương.
+ Lý do vì sao mình đặc biệt thích cảnh vật này.
-> Gắn bó lâu dài với tuổi thơ mình.
-> Là cảnh vật quen thuộc thân thương.
- Hứa hẹn cần học hành chăm chỉ để làm giàu thêm nền kinh tế cho quê hương mình!
Trong đoạn thơ trên, các từ in đậm là "Me", "Người", "nắng", "Áo đỏ".
- "Me": Từ này có nghĩa là mẹ, người mẹ. Trong ngữ cảnh của đoạn thơ, "Me" được sử dụng để chỉ người mẹ của tác giả.
- "Người": Từ này có nghĩa là người, người khác. Trong ngữ cảnh của đoạn thơ, "Người" được sử dụng để chỉ người khác, không phải tác giả.
- "nắng": Từ này có nghĩa là ánh sáng mặt trời. Trong ngữ cảnh của đoạn thơ, "nắng" được sử dụng để chỉ ánh sáng mặt trời mới reo ra bên ngoài.
- "Áo đỏ": Từ này có nghĩa là chiếc áo màu đỏ. Trong ngữ cảnh của đoạn thơ, "Áo đỏ" được sử dụng để chỉ chiếc áo màu đỏ mà Người đã đưa trước giây phơi.
So sánh với nghĩa thông thường của các từ trên:
- "Me" và "Người" giữ nguyên nghĩa thông thường.
- "nắng" được sử dụng để chỉ ánh sáng mặt trời, không có sự thay đổi về nghĩa.
- "Áo đỏ" được sử dụng để chỉ chiếc áo màu đỏ, không có sự thay đổi về nghĩa.
Biện pháp tu từ so sánh: so sánh đất nước vơi những vì sao.
Tui vẫn chưa hiểu ' số từ trong câu thơ' là gì???
Nhân hóa: Vất vả và gian lao
So sánh: Đất nước như vì sao
Điệp ngữ: Đất nước
2.
Trên vùng quê thân thương mến yêu
Đồng xanh mơ màng, lá vàng rơi reo
Đồng cỏ, đồng ruộng, mỗi khúc đường quê
Đẹp như tranh vẽ, hòa quyện cùng người
3.
Buổi sáng, cảnh sinh hoạt bình dị hiện lên trong mắt tôi trên con phố nhỏ. Người dân bước đi trong vội vã nhưng vẫn không mất đi nụ cười và sự thân thiên. Tiếng cười, nói sum họp và tràn đầy từ các quấn cà phê, ăn sáng khiến không khí trở nên ấm áp. Một nhóm học sinh chia sẻ những câu chuyện và tiếng cười khi tới trường mang đến cảm giác thật vui vẻ và năng động. Người bán hàng rong đi khắp phố reo hàng thu hút sự chú ý của người qua đường. Đây là cảnh tượng bình yên nhưng tràn đầy sức sống, thể hiện tình thương và sự kết nối cộng đồng rất lớn
Trong bầu trời đêm rực rỡ sau khi em học xong bài Ngàn Sao làm việc, khung cảnh trở nên lạ mắt. Ánh bóng chiều đã nhanh chóng trôi đi, và những bờ bụi rậm của đồng quê hiện ra trong màu xanh thẫm. Khi bầu trời màu xanh đậm dần trở thành màu đen tối, ngỡ như thế giới đang chìm vào đêm tối thui đến không thấy ngon đâu. Nhưng lúc đó, một cảm giác yên tĩnh và tĩnh lặng lan tỏa khắp không gian. Dòng chảy của sông Ngân hà trở nên nao nao, như một dải ánh sáng chữ V huyền ảo. Sao Thần Nông toả rộng trên bầu trời, như một chiếc vòng cung bằng vàng đẹp tựa nắng ban mai. Nhìn từ xa, nó còn giống như một con tôm cua bơi lội giữa biển ngô. Bên đông nam, tia sáng của sao Hôm phát ra màu sắc nổi bật, như một chiếc quạt hồng lấp lánh. Nó như một lá thư gởi đến mọi người, thông báo rằng ngày mới đã đến. Trên bầu trời, Đại Hùng tinh tục bày trò với những vòng quay kỳ lạ, như chú gàu đang thay phiên nhau thả xuống sông Ngân tạo một nhịp sống mới. Mọi thứ trở nên sống động và hồi hộp, nhưng dưới đáy sông ngân hà, ngàn sao tiếp tục vẫy gọi và làm việc chăm chỉ. Chúng chỉ ngừng lại khi ánh sáng rạng đông bắt đầu đến, để tận hưởng một khoảnh khắc thư giãn và nghỉ ngơi.
Sự khác biệt giữa truyện ngụ ngôn và truyện truyền thuyết là:
- Truyện truyền thuyết: Thường liên quan đến các nhân vật lịch sử ở quá khứ qua đó thể hiện thái độ và đánh giá của nhân dân về nhân vật và sự kiện lịch sử đã xảy ra.
- Truyện ngụ ngôn: Thường kể lại những câu chuyện đời thường có tính chất giáo dục cách đối nhân xử thế, dùng cách ẩn dụ hoặc nhân hóa loài vật, con vật hay kể cả con người để thuyết minh cho một chủ đề luân lý, triết lý một quan niệm nhân sinh hay một nhận xét về thực tế xã hội hay những thói hư tật xấu của con người. ( Có một số truyện ngụ ngôn gây cười nhưng cũng ngụ ý bóng gió, kín đáo khuyên nhủ, răn dạy con người.)
Truyện ngụ ngôn và truyền thuyết là hai thể loại văn học khác nhau với những đặc điểm và mục đích riêng. Dưới đây là sự khác biệt giữa truyện ngụ ngôn và truyền thuyết:
- Ý nghĩa và mục đích:
-
Truyện ngụ ngôn: Truyện ngụ ngôn được viết hoặc kể để truyền đạt một thông điệp, bài học hay giảng dạy qua việc sử dụng các tình huống, nhân vật hoặc sự kiện tưởng tượng. Truyện ngụ ngôn thường sử dụng các biểu tượng hoặc nhân vật tượng trưng để truyền tải ý nghĩa sâu sắc và có tính thần học.
-
Truyền thuyết: Truyền thuyết là câu chuyện truyền miệng từ thời xa xưa, kể về những sự kiện, nhân vật hoặc hiện tượng siêu nhiên có tính lịch sử hoặc huyền bí. Truyền thuyết thường được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và thường được coi là phần của văn hóa và truyền thống của một cộng đồng.
- Hình thức và cấu trúc:
-
Truyện ngụ ngôn: Truyện ngụ ngôn thường có cấu trúc đơn giản và ngắn gọn. Câu chuyện thường tập trung vào một số nhân vật tưởng tượng hoặc động vật, đồ vật để tạo nên những tình huống có ý nghĩa. Truyện ngụ ngôn thường kết thúc với một bài học hoặc một câu châm ngôn.
-
Truyền thuyết: Truyền thuyết thường có cấu trúc phức tạp hơn và thường được xây dựng xung quanh một sự kiện, một nhân vật hoặc một thần thoại. Truyền thuyết có thể có nhiều tầng lớp và mở rộng qua nhiều thế hệ. Nó thường có sự liên kết với lịch sử, văn hóa và truyền thống của một cộng đồng.
- Mục tiêu và tác động:
-
Truyện ngụ ngôn: Truyện ngụ ngôn nhắm đến việc truyền tải một bài học hay giá trị tư duy thông qua tình huống tưởng tượng. Chúng thường có mục tiêu giáo dục và thúc đẩy người đọc hoặc người nghe suy ngẫm và rút ra những bài học từ câu chuyện.
-
Truyền thuyết: Truyền thuyết thường nhằm mục đích giữ gìn và truyền lại kiến thức lịch sử, văn hóa và truyền thống của một cộng đồng. Chúng có thể có tác động sâu sắc đến quan điểm, niềm tin và hành vi của một cộng đồng, và thường được coi là một phần quan trọng của văn hóa dân gian.
Tóm lại, truyện ngụ ngôn và truyền thuyết có sự khác biệt về ý nghĩa, hình thức, cấu trúc, mục tiêu và tác động. Truyện ngụ ngôn thường tập trung vào việc truyền tải bài học và giá trị tư duy thông qua những tình huống tưởng tượng, trong khi truyền thuyết nhằm mục đích truyền tải kiến thức lịch sử, văn hóa và truyền thống của một cộng đồng.
Một sự việc có thật liên quan đến những người bác sĩ anh hùng trong đại dịch Covid-19 là câu chuyện về bác sĩ Li Wenliang tại Trung Quốc.
Bác sĩ Li Wenliang là một nhân viên y tế tại Bệnh viện Trung tâm của thành phố Vũ Hán, nơi được cho là ổ dịch ban đầu của Covid-19. Vào ngày 30 tháng 12 năm 2019, khi dịch bệnh vẫn chưa được công bố rộng rãi, bác sĩ Li đã gửi một tin nhắn trong một nhóm chat y tế, cảnh báo về một loại vi khuẩn tương tự như SARS đang lây lan trong bệnh viện.
Tuy nhiên, tin nhắn của bác sĩ Li đã bị chính quyền địa phương coi là "lá đồng" và bị buộc phải rút lại lời cảnh báo. Sau đó, ông bị cảnh sát đánh thuốc và buộc phải viết đơn xin lỗi vì đã "gây sợ hãi cho xã hội"
. Nhưng bác sĩ Li không ngừng cố gắng và tiếp tục công việc chữa trị bệnh nhân. Ông đã bị nhiễm bệnh và sau đó qua đời vào ngày 7 tháng 2 năm 2020, trở thành một trong những nạn nhân đầu tiên của Covid-19
. Sau khi thông tin về cái chết của bác sĩ Li được công bố, dư luận quốc tế đã phản đối mạnh mẽ hành động của chính quyền Trung Quốc và coi ông là một anh hùng. Bác sĩ Li Wenliang đã trở thành biểu tượng của sự hy sinh và lòng dũng cảm của đội ngũ y bác sĩ trong cuộc chiến chống lại đại dịch Covid-19.