cho các cs 1,5,6,8,9. Hỏi viết được bao nhiêu số có 4 cs khác nhau ( giải ra tự luận ạ )
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



What is your address ?
Dịch :
Địa chỉ nhà bạn là gì ?
Trả lời :
My address is Hanoi
#HT
*Vào TCN mình nhé :3
Trả lời :
what is your address ?
=> Địa chỉ nhà bạn là gì?


Trong gia đình em có một nàng công chúa nhỏ đáng yêu là bé Ngọc Hân. Em đã được 24 tháng tuổi.
Ngọc Hân thật bụ bẫm nên trông bé như một chú gấu bông xinh xắn, dễ thương. Tóc em là tóc tơ, lưa thưa như những ngọn cỏ non mới mọc bay trong gió. Khuôn mặt Ngọc Hân tròn trịa, bầu bĩnh trông thật đáng yêu. Em có làn da mịn màng, hồng hào như một thiên thần nhỏ dễ thương. Cặp mắt tròn xoe, đen láy dưới hàng lông mi cong và dài của Ngọc Hân ánh lên vẻ thông minh, nhanh nhẹn. Nó khắc sâu vào tâm trí em dễ dàng như sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ thơ. Cái mũi của nàng công chúa Ngọc Hân hơi tẹt trông yêu ơi là yêu! Em có má bầu lúm đồng tiền hồng hồng phính ra hai bên như hai quả cà chua khiến ai đi qua cũng chỉ muốn bẹo mấy cái.Trên đôi môi đỏ thắm, chúm chím của Ngọc Hân hay rạng ngời nụ cười tươi tắn y như nụ hoa xinh vừa hé mở. Và mỗi khi nụ hoa ấy bung nở thì để lộ năm cái răng trắng nõn của bé. Em có đôi bàn tay mũm mĩm hình búp măng cứ nắm chặt vào nhau, ngọ nguậy như những con sâu đo. Trên đôi bàn tay trắng trẻo ấy được mẹ đeo cho chiếc lắc vòng bạc óng ánh rất đẹp. Ở nhà, miệng em bi bô suốt ngày không lúc nào nghỉ.
Nàng công chúa nhỏ đáng yêu của em không những dễ thương mà còn rất ngộ nghĩnh. Mỗi lần không vừa ý điều gì hay bị trêu là Ngọc Hân lại giả vờ khóc, úp mặt xuống gối rồi đợi mọi người đi lại ngẩng đầu lên, nom thật buồn cười! Mỗi khi tập đi, mẹ và bà phải đỡ bên cạnh nếu không bé sẽ ngã. Ngọc Hân đi lẫm chẫm, vài bước rồi lại đòi bò. Đặc biệt, mỗi lần ăn em lại tự xúc cháo bằng thìa nhưng đang ăn thì cô bé tinh nghịch này lại vứt thìa và bò đi chơi chỗ khác. Bé mỗi lần ăn lại nhai chóp chép trông thật ngộ! Những lúc như vậy Ngọc Hân lại dang rộng hai chân ra ôm chọn cái mâm. Em thường hay cho bé tập vẽ nhưng mỗi khi vẽ cô bé nghịch ngợm này lại vẽ ra những nét nguệch ngoạc trông rất buồn cười.Những lúc như vậy, Ngọc Hân ngỡ em chê xấu nên lại lăn ra ăn vạ đòi mẹ. Lúc ấy, mắt em húp lại thật đáng yêu! bé rất thích xem phim hoạt hình. Mỗi lần được xem lại reo hò sung sướng.
Em rất yêu quý Ngọc Hân – cô công chúa nhỏ đáng yêu luôn mang lại niềm vui cho ngôi nhà của em.
Tham khảo
Em vẫn nhớ cái ngày cu Trọng, con anh họ tôi chào đời, ai cũng vui mừng khôn xiết vì cu Trọng ra đời vẫn an toàn.
Bé Trọng đã được 14 tháng tuổi rồi. Người bé nhỏ nhưng trộm vía mới 14 tháng thôi mà đã 15 kg rồi cơ đấy. Trọng là con trai nên rất thích áo có hình siêu nhân. Bé có bộ tóc hoe hoe vàng, ai nhìn vào cũng bảo là giống tây. Còn đôi mắt thì long lanh và dễ thương. Hai bên má của bé cứ như là hai cái bánh đúc vậy. Dưới chiếc mũi nhỏ là đôi môi dễ thương luôn nở những nụ cười hồn nhiên và trong sáng, để lộ những chiếc răng thật là ngộ nghĩnh. Hai bàn tay của bé trắng, mềm mại, rất mũm mĩm. Đôi chân của bé cũng xinh xinh y như đôi tay vậy. Mới bé thế thôi nhưng nghịch lắm, bé nghịch đến nỗi ai cũng phải sợ. Cứ bế là bé lại trườn ra nhanh thoăn thoắt ý. bây giờ Trọng đang tập đi, cứ bước được vài bước là bé lại ngã uỵch xuống luôn vì đang đi thì bé cứ quay ngang quay dọc. Bé cũng đang tập nói nên nói đang còn ngọng lắm, chưa được chuẩn vì Trọng lười nói lắm. Trọng hay bò luôn nên cái gì có dây điện là mọi người để hết lên cao, hồi trước mọi người chưa để phích nước lên cao Trọng cứ bò ra đấy nên mẹ phải bế lên ngồi với ông nội. Có khi ông nội mắng, bé lại nũng nịu, xà vào lòng ông, để ông không mắng. Bé có tật là mọi người làm gì cũng giả vờ làm theo. Một lần em tặc lưỡi, bé cũng tặc theo, về sau thành ra quen. Cũng có lần em ngửa cổ lên, bé ngửa theo, lắc đầu bé cũng lắc theo nên khi người khác bắt ăn bé cứ lắc đầu lia lịa. Trọng còn có một cái tính là ai bé cũng theo, có lần cô Hắng hàng xóm nhà bà em sang chơi với bé và hỏi có đi chơi với bà không, bé theo luôn. Mọi người thường doạ: Cứ theo như thế là mẹ mìn bắt đi đấy, tuy không hiểu nhưng nghe thấy ai nói câu ấy là bé lại sà vào lòng mẹ, vì bé sợ đấy mà.
Từ khi Trọng chào đời là cả gia đình em và gia đình bà em vui hẳn lên. Em nghĩ cái điều mà mọi người trong gia đình đều mong muốn đó là bé Trọng luôn luôn mạnh khoẻ, hay ăn chóng lớn.

Tham khảo
Có biết bao con đường mà em đã đi qua nhưng con đường từ nhà đến trường là con đường chứa nhiều kỉ niệm với em nhất. Vẫn là con đường lát sỏi, nó không trải nhựa, không bằng phẳng, trái lại đầy ổ gà nhưng chẳng hiểu sao em lại yêu thích nó đến thế. Có một thức tế rằng, dù nghèo hay giàu, dù xấu hay đẹp khi nó gắn bó với ta thì ta luôn coi nó là một thứ vô giá.
Nhà em cách trường chừng bốn cây, tụi học sinh như em phải đi qua một con đê mới đến trường. Ngày nắng, chúng em thường đợi nhau tại dốc đê, chừng khoảng năm sáu người chơi thân trong nhóm em rồi cùng nhau đạp xe đi học. Có những buổi gần muộn học nhưng bạn thân vẫn cứ đợi em. Con đường ấy đi qua biết bao nhiêu ổ gà nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần đi qua em lại cảm thấy thích, tự dưng có một cảm giác bẫng một cái rồi lại hết. Hai bên đường đê là bờ cỏ xanh mơn mởn, sáng sớm ra người dân đã thả những đàn bò ăn cỏ ăn cả sương sớm nơi đây. Dưới bãi những bụi tre tần ngần thức giấc, mái tóc chưa kịp trải còn rối rít lại với nhau. Cái thân cây mềm mại, dẻo dẻo như không đứng vững.
Hàng rào ngăn bãi với đê được dựng kiên cố bằng những cây suối trồng sít lại với nhau để đàn bò không thể ăn hoa màu của người dân. Đi tiếp qua một cái điểm nơi mà trước đây người ta hay phải trông ở đó để canh đê, báo lũ cho dân làng. Xuống một con dốc là đến trường, ngôi trường cổng đã nhuốm màu thời gian, một màu rêu phong cổ kính. Ngày mưa, chúng em mặc áo mưa đến trường. Trên con đê đầy sỏi đá bánh xe như phải trải qua biết bao nhiêu cây đinh ba để đưa chủ nhân của nó đến trường. Người bạn đèo em phải thật khỏe mạnh, vững tay lái để không bị gió thổi bay. Hai đứa em cùng đạp, em nép vào bạn còn bạn thì mưa xối xả vô mặt mày. Bụi tre cũng chẳng được yên mà lay lắt bên này bên nọ.
Con đường tới trường có biết bao nhiêu kỉ niệm. Nó quen thuộc thật đấy, đường xấu thật đấy nhưng trong em nó luôn đẹp. Nó đẹp bởi tình bạn của em đã được chắp cánh, đẹp bởi những điều giản dị mộc mạc.
Co 5 cach chon chu so hang nghin
Co 4 cach chon chu so hang tram
Co 3 cach chon chu so hang chuc
Co 2 cach chon chu so hang don vi
Vay viet duoc tat ca cac so la:
5 x 4 x 3 x 2 = 120 ( so )
Dap so: 120 so
cho 1 k nha bn