Nguyễn Minh Châu từng nói " Tôi không tưởng tượng nổi một nhà văn mà lại không mang nặng trong lòng mình tình yêu thương cuộc sống và nhất là yêu thương con người . Tình yêu này của một người nghệ sĩ vừa là hân hoan, say mê, vừa là nỗi đau đớn khắc khoải một nỗi quan hoài thường trực về số phận hạnh phúc của những người xung quanh " Hãy làm sáng tỏ " mối quan hoài " ấy qua tác phẩm"Chiếc thuyền ngoài xa " của Nguyễn Minh Châu
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo:
Em được sinh ra trong vòng tay yêu thương của bố mẹ và trong sự đùm bọc, chở che của ông bà. Em trân trọng tất cả những người thân yêu trong gia đình mình, nhưng người phụ nữ tuyệt vời mà em yêu thương nhất là mẹ.
Mẹ em là một người nội trợ như bao người phụ nữ khác. Thế nhưng trong cảm nhận của em, mẹ chính là cô tiên trong truyền thuyết, là người phụ nữ tuyệt vời nhất trần đời. Bố em là bộ đội biên phòng nên thường xuyên công tác xa nhà, mẹ là người quán xuyến mọi công việc lớn nhỏ trong gia đình và chăm sóc, nuôi dạy hai chị em em. Mẹ nuôi dạy và giáo dục chị em em bằng tình yêu thương bằng cả sự nghiêm khắc và dịu dàng của mình. Có một kỉ niệm về mẹ mà em luôn nhớ mãi.
Đó là một lần em bị ốm, cơn sốt kéo dài khiến em li bì suốt một đêm dài. Trong suốt đêm ấy, mẹ không hề chợp mắt, mẹ ngồi bên giường thay khăn lạnh, kiểm tra nhiệt độ cho em. Biết em mệt mỏi, khó chịu, mẹ không ngừng an ủi em bằng những lời khích lệ, động viên. Giọng nói của mẹ trầm ấm như xoa dịu cơ thể mệt mỏi vì ốm của em.
Đến sáng khi em tỉnh dậy vẫn thấy mẹ bên giường ân cần hỏi em thấy trong người như thế nào. Lúc ấy em thấy ấm áp, hạnh phúc lắm. Em muốn nhào vào lòng mẹ khóc òa một trận nhưng nhìn đôi mắt mẹ thâm quầng vì thiếu ngủ em lại thấy thương mẹ thật nhiều.
Em thấy có mẹ là hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời, dù có khó khăn, mệt mỏi nhưng chỉ cần có mẹ ở bên em sẽ thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng, dễ dàng hơn. Em rất yêu mẹ của mình, em hứa sẽ học tập tốt để trở thành con ngoan trò giỏi, trở thành người con mà mẹ có thể tự hào.
Tôi về thăm trường cũ
Bao kỉ niệm ùa về
Ôi! Kí ức khó quên
Những hôm vui vẻ
Bên thầy cô , bạn bè
Nhớ cái tuổi thần tiên
Có bác Trống trường già
Kêu vang tiếng nhac hiệu
Tùng...tùng...tùng
Có thầy cô ân cần
giảng bài cho chúng tôi
Hôm nay tôi trở về
Nơi cho tôi bài học
Cho tôi cơ hội được
Bay cao , bay xa hơn
Nhân ngày Nhà giáo Việt
Chúc thầy cô mạnh khỏe
Để viết tiếp tương lai
Cho đất nước phồn thịnh
Thỏa mong ước của Bác .
Bài thơ mình đặt tên là KỈ NIỆM XƯA . Mong bạn sẽ thấy hay . Chúc bạn học giỏi nha !
bạn thay câu "Những hôm vui vẻ" bằng câu "Nhớ những ngày vui vẻ " nhé
Quan trọng là nghị luận xã hội về vấn đề gì em nhỉ?
Dạ là cô em cho học tới bài 3 những góc nhìn cuộc sống(CTST) và học xong cô cho KTTX
Cô bảo là cho một đoạn NLVH và tìm ý kiến,lí lẽ,bằng chứng trong bài đó,vd như bài:Phân tích ca dao đứng bên ni đồng,ngó bên tê đồng(có trên mạng) mà em ko biết tìm ntn cô giúp e vs ạ
Khi đọc bài thơ “Về thăm mẹ” của tác giả Đinh Nam Khương, tôi cảm thấy vô cùng xúc động về tình cảm mẫu tử thiêng liêng. Vào một chiều đông, nhân vật người con trong bài đã có dịp về thăm mẹ sau những tháng ngày xa cách. Khi trở về, mẹ không có nhà, người con ngồi ngoài hiên ngắm nhìn căn nhà xưa với những hình ảnh gợi nhớ về mẹ. Đó là chum tương đã đậy, áo tơi lủn củn khoác hờ người rơm, đàn gà mới nở, trái na cuối vụ mẹ vẫn để dành. Những hình ảnh ẩn dụ được tác giả sử dụng khéo léo nhằm thể hiện được sự vất vả, tần tảo và hy sinh của người mẹ dành cho đứa con của mình. Điều đó khiến người con cảm thấy nghẹn ngào, thương mẹ nhiều hơn. Hình ảnh người mẹ Việt Nam hiện lên trong bài thơ với những nét đẹp vốn có khiến cho mỗi người khi đọc đều xúc động nhớ đến người mẹ của mình. Bài thơ nhẹ nhàng mà ẩn chứa những điều sâu lắng
nhớ tick nha