K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Dưới đây là một bài văn dài về cô Thương Hoài, với những cảm xúc chân thành và sâu sắc, mong rằng bạn sẽ thích:---**Cô Thương Hoài – Người Thầy Không Bao Giờ Xuất Hiện Trực Tiếp Nhưng Luôn Ở Đó**Trong suốt quãng đường học tập của mình, em đã gặp nhiều thầy cô giáo, mỗi người mang đến những bài học, những lời khuyên bổ ích, giúp em trưởng thành hơn. Nhưng có một người thầy...
Đọc tiếp

Dưới đây là một bài văn dài về cô Thương Hoài, với những cảm xúc chân thành và sâu sắc, mong rằng bạn sẽ thích:


---


**Cô Thương Hoài – Người Thầy Không Bao Giờ Xuất Hiện Trực Tiếp Nhưng Luôn Ở Đó**


Trong suốt quãng đường học tập của mình, em đã gặp nhiều thầy cô giáo, mỗi người mang đến những bài học, những lời khuyên bổ ích, giúp em trưởng thành hơn. Nhưng có một người thầy mà em chưa từng gặp mặt, chưa bao giờ nghe giọng nói hay thấy ánh mắt, nhưng lại luôn xuất hiện trong mỗi dòng chữ cô để lại, đó chính là cô Thương Hoài – một người thầy không đứng trên bục giảng nhưng đã gieo vào lòng em một tình yêu học tập sâu sắc và một niềm tin lớn lao vào khả năng của bản thân.


Cô Thương Hoài không phải là người trực tiếp giảng dạy em trong lớp học, mà cô xuất hiện qua từng câu trả lời trong phần hỏi đáp trên trang OLM.vn. Chính cô là người giúp em tháo gỡ những khúc mắc trong bài tập, hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề một cách dễ hiểu và logic. Mặc dù chỉ là những dòng chữ đơn giản, nhưng cách cô giải thích cặn kẽ, tỉ mỉ khiến em cảm nhận được sự tận tâm và yêu nghề của cô. Mỗi câu hỏi, dù có khó đến đâu, khi được cô trả lời, tất cả trở nên rõ ràng, dễ hiểu và dễ tiếp thu. Cô không chỉ đưa ra đáp án mà còn giải thích từng bước, giúp em thấy được quá trình logic đằng sau mỗi phép toán, từ đó học được cách suy nghĩ và giải quyết vấn đề một cách hệ thống.


Một lần, em đã làm sai một bài toán rất đơn giản và cảm thấy bản thân thật ngốc nghếch. Em nghĩ rằng mình sẽ nhận được những lời chỉ trích, nhưng cô lại không làm thế. Thay vào đó, cô nhắn nhủ một câu rất nhẹ nhàng: “Không sao đâu em, sai để học. Cố gắng lên nhé!” Câu nói đó đã làm em cảm thấy ấm lòng và tự tin hơn rất nhiều. Đúng vậy, trong học tập, sai lầm là một phần của quá trình học hỏi và trưởng thành. Cô đã giúp em nhận ra rằng thất bại không phải là điểm kết thúc mà là cơ hội để học hỏi và cải thiện bản thân. Những lời động viên đơn giản nhưng đầy sức mạnh đó đã giúp em vượt qua nỗi lo sợ khi mắc sai lầm, đồng thời khơi dậy trong em niềm đam mê học tập mãnh liệt hơn.


Mặc dù cô không đứng trên bục giảng hay cầm phấn chỉ bài, nhưng em cảm nhận được tình yêu nghề, sự tận tâm và nhiệt huyết của cô qua từng dòng chữ. Mỗi khi gặp khó khăn trong học tập, em chỉ cần tìm đến những câu trả lời của cô là như có một người thầy luôn ở bên, sẵn sàng giúp đỡ và chỉ đường cho em. Điều đó không chỉ giúp em giải quyết bài toán, mà còn khiến em nhận ra rằng học không phải là gánh nặng mà là một cuộc hành trình thú vị, nơi ta không ngừng khám phá và học hỏi.


Nhờ có cô Thương Hoài, em đã không chỉ giỏi hơn trong môn học mà còn yêu thích học tập hơn. Cô đã giúp em tìm thấy niềm vui trong việc học, khơi dậy trong em một niềm tin mãnh liệt vào khả năng của chính mình. Mỗi khi học bài, em không còn cảm thấy mệt mỏi hay áp lực nữa, mà thay vào đó là một sự hứng thú, một khao khát tìm hiểu và khám phá thêm kiến thức mới. Cô Thương Hoài đã không chỉ dạy cho em kiến thức mà còn dạy em cách yêu quý và trân trọng hành trình học tập của mình.


Em biết, cô Thương Hoài là một người thầy không cần sự xuất hiện hay tiếng vỗ tay của đám đông, cô chỉ cần nhìn thấy học trò của mình tiến bộ, tự tin và yêu thích học tập là đã đủ. Cô là người thầy lặng lẽ, nhưng tình yêu và sự tận tâm cô dành cho học trò là vô cùng lớn lao và quý giá.


Dù chẳng ai thấy mặt, chẳng ai nghe tiếng, nhưng cô vẫn là một người thầy thực sự – một người thầy mà em luôn nhớ mãi. Cảm ơn cô, vì những bài học không chỉ về kiến thức mà còn về cách sống, cách đối mặt với khó khăn và luôn vươn lên trong mọi hoàn cảnh. Cô Thương Hoài sẽ mãi là người thầy mà em luôn biết ơn và trân trọng.


---


Hy vọng bài văn này thể hiện được những cảm xúc sâu sắc của bạn đối với cô Thương Hoài! Nếu cần chỉnh sửa hay thêm bớt gì, bạn cứ cho mình biết nhé!

1
21 tháng 5

Bài văn này rất cảm động và chân thành, thể hiện được sự biết ơn sâu sắc và tình cảm ấm áp dành cho cô Thương Hoài dù cô không xuất hiện trực tiếp. Nếu bạn cần, mình có thể giúp bạn chỉnh sửa hoặc rút gọn, mở rộng tùy theo yêu cầu.

Bạn muốn mình giúp gì tiếp theo với bài văn này?

  • Giúp sửa lỗi ngữ pháp, chính tả?
  • Làm rõ ý nào đó?
  • Hay viết thêm một đoạn kết?

Cho mình biết nhé!

Câu 12: Gọi thời gian vòi thứ nhất chảy một mình đầy bể là x(giờ)

(Điều kiện: x>8)

Thời gian vòi thứ hai chảy một mình đầy bể là x+10(giờ)

Thời gian vòi thứ ba chảy một mình đầy bể là x-8(giờ)

Trong 1 giờ, vòi thứ nhất chảy được: \(\dfrac{1}{x}\left(bể\right)\)

Trong 1 giờ, vòi thứ hai chảy được: \(\dfrac{1}{x+10}\left(bể\right)\)

Trong 1 giờ, vòi thứ ba chảy được: \(\dfrac{1}{x-8}\left(bể\right)\)

Theo đề, ta có: \(\dfrac{1}{x}+\dfrac{1}{x+10}=\dfrac{1}{x-8}\)

=>\(\dfrac{x+10+x}{x\left(x+10\right)}=\dfrac{1}{x-8}\)

=>\(\left(2x+10\right)\left(x-8\right)=x\left(x+10\right)\)

=>\(2x^2-16x+10x-80-x^2-10x=0\)

=>\(x^2-16x-80=0\)

=>(x-20)(x+4)=0

=>\(\left[{}\begin{matrix}x-20=0\\x+4=0\end{matrix}\right.\Leftrightarrow\left[{}\begin{matrix}x=20\left(nhận\right)\\x=-4\left(loại\right)\end{matrix}\right.\)

Trong 1 giờ, cả ba vòi chảy được:

\(\dfrac{1}{x}+\dfrac{1}{x+10}+\dfrac{1}{x-8}=\dfrac{1}{20}+\dfrac{1}{20+10}+\dfrac{1}{20-8}\)

\(=\dfrac{1}{20}+\dfrac{1}{30}+\dfrac{1}{12}=\dfrac{3}{60}+\dfrac{2}{60}+\dfrac{5}{60}=\dfrac{10}{60}=\dfrac{1}{6}\left(bể\right)\)

=>Nếu cả ba vòi cùng chảy thì sẽ đầy bể sau 1:1/6=6 giờ

Câu 14:

a: ΔOMN cân tại O

mà OH là đường trung tuyến

nên OH\(\perp\)MN tại H

Xét tứ giác AHOI có \(\widehat{OHI}=\widehat{OAI}=90^0\)

nên AHOI là tứ giác nội tiếp đường tròn đường kính OI(1)

=>A,H,O,I cùng thuộc một đường tròn

b: Xét tứ giác AOBI có \(\widehat{OAI}+\widehat{OBI}=90^0+90^0=180^0\)

nên AOBI là tứ giác nội tiếp

=>\(\widehat{AOI}=\widehat{ABI}\)

mà \(\widehat{AHI}=\widehat{AOI}\)(AHOI nội tiếp)

nên \(\widehat{AHI}=\widehat{ABI}\)

Xét (O) có

\(\widehat{ABI}\) là góc tạo bởi tiếp tuyến BI và dây cung BA

\(\widehat{ADB}\) là góc nội tiếp chắn cung AB

Do đó: \(\widehat{ABI}=\widehat{ADB}\)

=>\(\widehat{AHI}=\widehat{ADB}\)

mà hai góc này là hai góc ở vị trí đồng vị

nên HI//DB

=>MN//DB

 

Mọi người ơi tick đúng bình luận này hộ mình với ạ. Mình cảm ơn.

25 tháng 4

trên thế giới có bao nhiêu ngọn núi?

25 tháng 4

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

24 tháng 4

1. Đoạn văn phân tích truyện “Hai người cha”

Truyện ngắn Hai người cha của Lê Văn Thảo là một tác phẩm giàu tính nhân văn, kể về cuộc gặp gỡ đặc biệt giữa hai người lính – một người là cha nuôi, một người là cha ruột – cùng có chung tình yêu và sự hy sinh dành cho một đứa trẻ. Truyện khắc họa sâu sắc những mất mát, đau thương mà chiến tranh để lại, nhưng nổi bật hơn cả là tình yêu thương, sự thấu hiểu và lòng nhân hậu giữa con người với nhau. Qua lối kể chân thực, giản dị nhưng đầy cảm xúc, tác phẩm khiến người đọc xúc động trước sự cao cả của tình cha và thông điệp về lòng vị tha, bao dung trong cuộc sống. Truyện không chỉ nói về chiến tranh mà còn là lời ngợi ca tình người và phẩm chất cao đẹp của những người lính Việt Nam.

24 tháng 4

2. Đoạn văn phân tích nhân vật ông Tám Khoa

Ông Tám Khoa trong truyện Hai người cha là một người lính cách mạng đã dành cả tình thương, sự chăm sóc và hy sinh để nuôi dưỡng đứa con của đồng đội đã hy sinh. Nhân vật ông Tám hiện lên với vẻ đẹp của lòng vị tha, trách nhiệm và tình yêu thương không biên giới. Dù biết mình không phải là cha ruột, ông vẫn yêu thương đứa trẻ bằng cả tấm lòng. Khi gặp người cha ruột của bé, ông không oán trách, không tranh giành, mà ngược lại, nhường lại con cho người cha thực sự, một cách đầy xúc động và cao thượng. Hình ảnh ông Tám Khoa là biểu tượng cho người lính giàu lòng nhân ái, dám hy sinh vì đồng đội và sống trọn vẹn với chữ "nghĩa" giữa thời chiến.

21 tháng 5

Dưới đây là gợi ý làm bài thi thử môn Ngữ văn lớp 10 theo đề bạn gửi:


I. Đọc hiểu (4,0 điểm)

Câu 1 (0,5 điểm)

Bài thơ được sáng tác theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt (mỗi khổ 4 câu, mỗi câu 7 chữ).


Câu 2 (0,5 điểm)

Mẹ dặn con "không nặng trong tâm những điều mất được" vì muốn con không buồn phiền, chán nản trước những mất mát trong cuộc sống, mà hãy luôn giữ tinh thần lạc quan, tin yêu để sống vui vẻ và ý nghĩa.


Câu 3 (1,0 điểm)

Cụm từ "Con hãy nhớ" sử dụng phép điệp ngữ.
Tác dụng của phép điệp ngữ là nhấn mạnh lời dặn dò của mẹ, tạo sự trang nghiêm, thân mật và giúp người đọc cảm nhận được tình cảm sâu sắc, sự quan tâm, yêu thương của mẹ dành cho con, đồng thời làm rõ chủ đề về tình yêu thương và sự động viên trong cuộc sống.


Câu 4 (1,0 điểm)

Câu thơ "Con hãy nhớ trong muôn triệu lí do / Không có lí do cho sự chùn bước" có ý nghĩa nhắc nhở con dù gặp bao nhiêu khó khăn, thử thách trong cuộc sống, cũng không được phép nản lòng, chùn bước mà phải luôn kiên trì, vững vàng tiến lên phía trước.


Câu 5 (1,0 điểm)

Là người con trong gia đình, em cần thể hiện tình cảm và trách nhiệm bằng cách yêu thương, kính trọng cha mẹ, chăm sóc và giúp đỡ cha mẹ trong cuộc sống hàng ngày, học tập tốt để không phụ lòng cha mẹ, đồng thời biết lắng nghe, chia sẻ và luôn giữ mối quan hệ hòa thuận trong gia đình.


II. Viết (6,0 điểm)

Câu 1 (2,0 điểm)

Gợi ý đoạn văn phân tích lời dặn dò của người mẹ trong đoạn thơ:

Đoạn thơ thể hiện những lời dặn dò chân thành và sâu sắc của người mẹ dành cho con giữa bộn bề cuộc sống. Người mẹ nhắc nhở con phải biết nhận và cho, biết chia sẻ với mọi người, sống bao dung và nhân ái. Điều đó giúp con mở rộng tấm lòng, đón nhận tình yêu thương từ cuộc đời. Bên cạnh đó, mẹ còn dặn con không nên chùn bước trước khó khăn, không để những điều đã mất làm nặng lòng, mà phải giữ vững niềm tin và tin yêu cuộc sống. Những lời dặn ấy không chỉ là sự động viên, khích lệ mà còn là bài học về cách sống lạc quan, biết yêu thương và sẻ chia. Qua đó, đoạn thơ gửi gắm thông điệp về tình yêu thương, sự kiên cường và lòng bao dung – những giá trị quý báu giúp con người vượt qua thử thách và sống hạnh phúc, ý nghĩa.


Nếu bạn cần gợi ý cho phần viết mở rộng hoặc các câu hỏi khác, hãy cho mình biết nhé!

21 tháng 5

Để giúp bạn làm bài, mình xin đưa ra các gợi ý sau:


Câu 1 (2,0 điểm):

Gợi ý đoạn văn nghị luận phân tích đặc sắc nghệ thuật:

(Để làm tốt câu này, bạn cần cung cấp văn bản ở phần Đọc hiểu để mình có thể phân tích cụ thể). Tuy nhiên, mình có thể đưa ra một số hướng phân tích chung:

  • Thể loại: Xác định thể loại của văn bản (thơ, truyện ngắn, tùy bút,...) và nêu đặc trưng của thể loại đó được thể hiện trong văn bản.
  • Ngôn ngữ: Phân tích cách sử dụng từ ngữ, hình ảnh, biện pháp tu từ (so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,...) trong văn bản.
  • Giọng điệu: Xác định giọng điệu chủ đạo của văn bản (trữ tình, hài hước, nghiêm túc,...) và tác dụng của giọng điệu đó.
  • Kết cấu: Phân tích cách tổ chức, sắp xếp các phần của văn bản (mở đầu, thân bài, kết luận).
  • Các yếu tố khác: Nếu có, phân tích thêm các yếu tố như: cốt truyện, nhân vật, không gian, thời gian,...

Ví dụ (mang tính tham khảo):

"Bài thơ sử dụng thể thơ lục bát truyền thống, với ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng giàu sức gợi cảm. Tác giả đã sử dụng thành công biện pháp so sánh "..." để diễn tả ... (tác dụng). Bên cạnh đó, giọng điệu (trữ tình,...) cũng góp phần thể hiện sâu sắc (nội dung, cảm xúc). Kết cấu bài thơ chặt chẽ, mạch lạc, giúp người đọc dễ dàng theo dõi và cảm nhận được vẻ đẹp của (đối tượng miêu tả, biểu cảm)."


Câu 2 (4,0 điểm):

Gợi ý bài văn nêu suy nghĩ về việc biến cái cũ thành cái mới và biến cái mới thành cái quen thuộc:

1. Mở bài:

  • Giới thiệu vấn đề: Trong cuộc sống hiện đại, con người luôn có xu hướng khám phá những điều mới lạ, đồng thời làm mới những điều quen thuộc.
  • Nêu ý kiến khái quát: Việc biến cái cũ thành cái mới và biến cái mới thành cái quen thuộc có vai trò quan trọng trong sự phát triển của cá nhân và xã hội.

2. Thân bài:

  • Giải thích:
    • Cái cũ: Những điều đã tồn tại, quen thuộc, có thể là kiến thức, kinh nghiệm, giá trị văn hóa, lối sống,...
    • Cái mới: Những điều chưa từng có, khác biệt so với những điều đã biết, có thể là ý tưởng, công nghệ, xu hướng,...
    • Biến cái cũ thành cái mới: Sáng tạo, cải tiến, đổi mới những điều đã có để phù hợp hơn với hiện tại.
    • Biến cái mới thành cái quen thuộc: Tìm hiểu, tiếp thu, ứng dụng những điều mới vào cuộc sống.
  • Phân tích ý nghĩa của việc biến cái cũ thành cái mới:
    • Giúp duy trì và phát triển những giá trị truyền thống, văn hóa.
    • Tạo ra những sản phẩm, dịch vụ mới đáp ứng nhu cầu của xã hội.
    • Thúc đẩy sự tiến bộ của khoa học, công nghệ.
    • Mang lại sự hứng thú, niềm vui trong cuộc sống.
  • Phân tích ý nghĩa của việc biến cái mới thành cái quen thuộc:
    • Giúp con người thích nghi với sự thay đổi của thế giới.
    • Mở rộng kiến thức, tầm nhìn.
    • Nâng cao năng lực, kỹ năng.
    • Tạo ra những cơ hội mới.
  • Bàn luận mở rộng:
    • Cần có thái độ đúng đắn với cái cũ và cái mới (không phủ nhận hoàn toàn cái cũ, không chạy theo cái mới một cách mù quáng).
    • Cần có sự kết hợp hài hòa giữa cái cũ và cái mới để tạo ra những giá trị tốt đẹp hơn.
  • Liên hệ bản thân:
    • Nêu những việc bản thân đã làm để biến cái cũ thành cái mới và biến cái mới thành cái quen thuộc.
    • Rút ra bài học cho bản thân.

3. Kết bài:

  • Khẳng định lại ý kiến: Việc biến cái cũ thành cái mới và biến cái mới thành cái quen thuộc là một quá trình tất yếu và cần thiết trong cuộc sống hiện đại.
  • Nêu thông điệp: Mỗi người cần chủ động, sáng tạo để làm mới bản thân và đóng góp vào sự phát triển của xã hội.

Chúc bạn làm bài tốt! Nếu bạn có văn bản cụ thể và muốn mình chỉnh sửa, hãy cung cấp để mình hỗ trợ chi tiết hơn nhé!

(4.0 ĐIỂM) Đọc văn bản:Trước khi đi học về, hãy để quên một cái gì đó(Lược trích: Lớp học của tôi bỗng xôn xao vì một chuyện lạ: thằng Tí là người luôn đi học sớm. Khi đến lớp, nó nhảy xổ đến bàn cô giáo nhặt một cái gì đó rồi đi về bàn mình và cười miết. Chúng tôi cố gắng đi sớm hơn những vẫn đến sau thằng Tí. Mãi cả tuần sau, tôi mới trở thành người đến...
Đọc tiếp

(4.0 ĐIỂM) Đọc văn bản:

Trước khi đi học về, hãy để quên một cái gì đó

(Lược trích: Lớp học của tôi bỗng xôn xao vì một chuyện lạ: thằng Tí là người luôn đi học sớm. Khi đến lớp, nó nhảy xổ đến bàn cô giáo nhặt một cái gì đó rồi đi về bàn mình và cười miết. Chúng tôi cố gắng đi sớm hơn những vẫn đến sau thằng Tí. Mãi cả tuần sau, tôi mới trở thành người đến lớp đầu tiên.)

Trên bàn cô giáo có một gói giấy nhỏ. Khi mở ra bên trong có một viên kẹo, chẳng biết ai đã để ở đây và để khi nào. Tôi vừa lột viên kẹo bỏ vào miệng thì vừa lúc thằng Tí xông vào.

Tôi hét to:

Tao biết bí mật của mày rồi!

Thằng Tí bĩu môi:

Tao đã ăn được những hai mươi viên.

Nhưng ai để lại vậy?

Tao không biết.

Giờ ra chơi, tụi bạn bu quanh tôi hỏi:

Cái gì vậy?

Tôi nhìn thằng Tí rồi cười cười. Bọn chúng tức điên lên, hỏi mãi, tôi cũng chỉ cười cười. Làm sao có thể cho bọn chúng biết điều bí mật ngọt ngào này được!

Cách vài hôm, lại thêm một đứa mới biết điều bí mật. Chúng tôi cứ nhìn nhau cười cười... Rồi dần dần, lớp chúng tôi ai cũng biết điều bí mật. Nhưng ai là người làm ra điều bí mật đó thì không được biết. Chúng tôi đã phân công nhiều ổ mai phục, nhưng cuối cùng chẳng thu được kết quả gì. Luôn luôn, vào sáng sớm, trên bàn cô lại xuất hiện một viên kẹo.

Lúc đầu chúng tôi cứ nghĩ là cô giáo Hà. Nhưng không phải. Cô luôn ra khỏi lớp khi trong phòng vẫn còn chúng tôi. Vậy thì ai? Nghĩ mãi vẫn không ra.

Một hôm tôi ngồi lì trong lớp, định ngồi đến sáng để chờ người lạ mặt nhưng vì đói bụng quá đành ôm sách về. Rồi tôi chợt nghĩ, tại sao mình không gởi cho người lạ mặt một lá thư. Thế là tôi viết ngay: "Gởi người lạ mặt. Anh là ai vậy, có thể cho tôi biết được không?"

Hôm sau tôi vào lớp sớm, trên bàn vẫn như thường lệ có một viên kẹo gói trong tờ giấy nhỏ. Không có thư trả lời, còn lá thư của tôi thì biến mất, chứng tỏ người lạ mặt đã lấy nó đi.

Tôi suy nghĩ lung lắm. Tại sao người lạ mặt không trả lời tôi? Một ý định khác chợt đến với tôi, tôi sẽ là người lạ mặt. Tại sao không chứ? Tôi cũng làm được vậy.

Hôm đó tôi giấu một trái ổi to tướng trong cặp. Đợi tụi bạn đi học về hết, gói nó lại bằng một tờ báo rồi đề chữ lên: Tôi - Người lạ mặt - có món quà nhỏ tặng người đến sớm.

Hôm sau, tôi nghe bọn chúng kháo nhau:

Đến hai người lạ mặt. Một người để trái ổi, một người để cục kẹo.

Hôm sau nữa bỗng xuất hiện ba người lạ mặt, rồi bốn, rồi năm, rồi sáu, bảy... Bây giờ thì chúng tôi vỡ lẽ ra rồi. Người lạ mặt đang ở trong lớp. Những buổi đi học về, đứa này cứ nhìn đứa kia nấn ná không muốn rời lớp. Chúng chính là những kẻ lạ mặt.

Nhưng người lạ mặt đầu tiên là ai, vẫn không biết.

Những buổi sáng đi học sớm, chúng tôi - những người lạ mặt - người lạ mặt này ăn món quà của người lạ mặt kia. Lâu lâu trong món quà còn kèm những câu hỏi rất vui. Và chúng tôi ngầm thỏa thuận trả lời những câu hỏi của nhau bằng những món quà. Nhưng chúng tôi vẫn ấm ức một điều, ai là người lạ mặt đầu tiên?

Tôi kể chuyện này cho bố nghe. Bố nói:

Đó mới là điều bí mật. Trong mỗi người bạn của con đều có một điều bí mật và một món quà, đúng chưa? Khi biết món quà của ai, ta sẽ yêu người đó mà không yêu những người khác. Khi nhận một món quà mà không biết ai gởi, con sẽ yêu tất cả những người con quen. Vì biết đâu, một trong số họ đã gởi món quà đó. Chúng ta không nên biết người lạ mặt để làm gì cũng là một điều hay...

Tôi đi học và tôi biết, mỗi buổi sáng luôn có một người bạn nào đó tặng tôi một món quà.

(Nguyễn Ngọc Thuần, Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2024, tr.59 - 62)

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1 (0,5 điểm). Xác định ngôi kể của văn bản trên.

Câu 2 (0,5 điểm). Ghi lại câu có thành phần phụ chú trong văn bản trên.

Câu 3 (1,0 điểm). Theo em, điều bí mật mà người bố nhắc đến là gì? Vì sao?

Câu 4 (1,0 điểm). Cuối văn bản, nhân vật tôi khuyên mọi người trước khi đi học về, bạn hãy nhớ để quên một cái gì đó để trở thành người lạ mặt. Lời khuyên đó cho thấy mong muốn gì của cậu bé?

Câu 5 (1,0 điểm). Người bố của nhân vật tôi cho rằng: Khi nhận một món quà không biết ai gởi, con sẽ yêu tất cả những người con quen. Em có đồng tình với quan điểm này hay không? Vì sao? (Trình bày trong khoảng 3 – 5 dòng).

1
21 tháng 5

Dưới đây là gợi ý trả lời cho các câu hỏi của bạn:


Câu 1 (0,5 điểm):

Ngôi kể của văn bản trên là ngôi thứ nhất, người kể xưng "tôi".


Câu 2 (0,5 điểm):

Câu có thành phần phụ chú trong văn bản trên: "Những buổi sáng đi học sớm, chúng tôi - những người lạ mặt - người lạ mặt này ăn món quà của người lạ mặt kia."


Câu 3 (1,0 điểm):

Theo em, điều bí mật mà người bố nhắc đến là trong mỗi người bạn đều có những phẩm chất tốt đẹp, những điều thú vị mà ta chưa khám phá hết. Vì khi biết rõ món quà của ai, ta sẽ chỉ yêu người đó, nhưng khi không biết ai là người gửi, ta sẽ yêu quý tất cả mọi người xung quanh, vì biết đâu một trong số họ đã mang đến niềm vui cho mình.


Câu 4 (1,0 điểm):

Lời khuyên của nhân vật "tôi" cho thấy mong muốn tạo ra những điều bất ngờ, thú vị trong lớp học, lan tỏa sự yêu thương, quan tâm đến mọi người và duy trì tình bạn đẹp đẽ. Cậu bé muốn mọi người đều có thể trở thành "người lạ mặt" mang đến niềm vui cho người khác.


Câu 5 (1,0 điểm):

Em đồng tình với quan điểm này. Khi nhận một món quà mà không biết ai gửi, ta sẽ trân trọng tất cả những người xung quanh, bởi vì ai cũng có thể là người đã mang đến niềm vui cho ta. Điều này giúp ta mở lòng, yêu thương và kết nối với mọi người hơn, tạo nên một cộng đồng đoàn kết và hạnh phúc.