K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngồi xem anh Thận làm việc thật thích: có cái gì rất khỏe rất say trong công việc của anh, sinh động và hấp dẫn lạ thường. Này đây, anh bắt lấy thỏi thép hồng như bắt lấy một con cá sống. Dưới những nhát búa hăm hở của anh, con cá lửa ấy vùng vẫy, quằn quại, giãy lên đành đạch. Những chiếc vảy của nó bắn ra tung tóe thành những tia lửa sáng rực. Nó nghiến răng ken két, nó cưỡng lại anh, nó không...
Đọc tiếp

Ngồi xem anh Thận làm việc thật thích: có cái gì rất khỏe rất say trong công việc của anh, sinh động và hấp dẫn lạ thường. Này đây, anh bắt lấy thỏi thép hồng như bắt lấy một con cá sống. Dưới những nhát búa hăm hở của anh, con cá lửa ấy vùng vẫy, quằn quại, giãy lên đành đạch. Những chiếc vảy của nó bắn ra tung tóe thành những tia lửa sáng rực. Nó nghiến răng ken két, nó cưỡng lại anh, nó không chịu khuất phục. Anh quặp lấy nó trong đôi kìm sắt dài, lại dúi đầu nó vào giữa đống than hồng.

Cuối cùng con cá lửa đành chịu thua. Nó nằm ưỡn dài ngửa bụng ra trên đe mà chịu những nhát búa như trời giáng.

Anh Thận chỉ liếc nhìn nó một cái, như một kẻ chiến thắng. Và anh lại bắt đầu một cuộc chinh phục mới.

Cảm nhận của em về hình ảnh người lao động trong đoạn văn trên? (Trình bày thành đoạn văn)

Gợi ý:

Hình thức: Đầu đoạn viết hoa, lùi vào một chữ, không ngắt giữa dòng khi viết đoạn văn.

Nội dung:

 

Mở đoạn: Giới thiệu đoạn trích, tên tác phẩm, tên tác giả, nội dung cảm nhận.

VD:

- Đoạn văn trên của tác giả Nguyên Ngọc đã cho em cảm nhận sâu sắc về hình ảnh người lao động.

- Hoặc câu: Người lao động trong đoạn văn trên hiện lên qua ngòi bút của nhà văn Nguyên Ngọc thật sinh động, đẹp đẽ, hấp dẫn lã thường.

v Thân đoạn: Cảm nhận thông qua nội dung và nghệ thuật (biện pháp nghệ thuật)

- Anh làm việc hăng say, khéo léo, mạnh mẽ, “hăm hở” qua từng nhát búa.

- Công việc của anh rất nặng nhọc, vất vả và cần nhiều sức lực để có thể kịp kẹp, giữ chặt được “con cá sống” đang “quằn quại”, “giãy đành đạch” như thể cố tình muốn thoát ra khỏi đóng than hồng để trốn khỏi nhát búa của anh.

- Hơn nữa, anh cũng là người rất nhanh nhẹn, dứt khoát trong từng cử chỉ, hành động của mình. Nhanh nhanh tay “bắt lấy thỏi thép hồng như bắt lấy một con cá sống”.

Ngoài ra, anh cũng là người lao động rất chăm chỉ, yêu nghề, luôn muốn chinh phục, bắt đầu hành trình mới sau khi đã chiến thắng được “con cá lửa”.

- Đoạn văn sử dụng biện pháp so sánh, nhân hóa để miêu tả hình ảnh con cá sống, qua đó góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của người lao động trong công việc.

v Kết đoạn: Nêu suy nghĩ tình cảm mình về đối tượng cảm nhận hoặc nêu tình cảm của tác giả

Như vậy, qua đoạn văn trên, tác giả muốn ca ngợi vẻ đẹp của con người trong lao động, đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, kính trọng đối với người lao động.

Hộ em ạ , em đang cần gấp ạ 

0
8 tháng 5 2022

B

            Một cô giáo đã giúp tôi hiểu rõ ý nghĩa phức tạp của việc cho và nhận.Khi thấy tôi cầm sách trong giờ tập đọc, cô đã nhận thấy có gì không bình thường, cô liền thu xếp cho tôi đi khám mắt. Cô không đưa tôi đến bệnh viện, mà dẫn tôi đến bác sĩ nhãn khoa riêng của cô. Ít hôm sau, giống như  một người bạn, cô đưa cho tôi một cặp kính.- Em không thể nhận được! Em không có tiền trả đâu, thưa cô!  ...
Đọc tiếp

            Một cô giáo đã giúp tôi hiểu rõ ý nghĩa phức tạp của việc cho và nhận.

Khi thấy tôi cầm sách trong giờ tập đọc, cô đã nhận thấy có gì không bình thường, cô liền thu xếp cho tôi đi khám mắt. Cô không đưa tôi đến bệnh viện, mà dẫn tôi đến bác sĩ nhãn khoa riêng của cô. Ít hôm sau, giống như  một người bạn, cô đưa cho tôi một cặp kính.

- Em không thể nhận được! Em không có tiền trả đâu, thưa cô!

   Tôi nói, và cảm thấy ngượng ngùng vì nhà mình nghèo.

   Thấy vậy, cô liền kể một câu chuyện cho tôi nghe. Chuyện kể rằng: “Hồi cô còn nhỏ, có một người hàng xóm đã mua kính cho cô. Bà ấy bảo, một ngày kia cô sẽ trả cho cặp kính đó bằng cách tặng cho một cô bé khác. Em thấy chưa, cặp kính này đã được trả tiền từ trước khi em ra đời”. Thế rồi, cô nói với tôi những lời nồng hậu nhất, mà chưa ai khác từng nói với tôi: “Một ngày nào đó, em sẽ mua kính cho một cô bé khác”.

      Cô nhìn tôi như một người cho. Cô làm cho tôi thành người có trách nhiệm. Cô tin tôi có thể có một cái gì để trao cho người khác. Cô chấp nhận tôi như thành viên của cùng một thế giới mà cô đang sống.

     Tôi bước ra khỏi phòng, tay giữ chặt kính trong tay, không phải như kẻ vừa được nhận món quà, mà như người chuyển tiếp món quà cho người khác với tấm lòng nhân hậu,tận tụy.

                                                                                                                       (Xuân Lương)  

Câu5: Câu chuyện muốn nói với em điều gì?                                     

 

Viết câu trả lời của em:    

2
8 tháng 5 2022

giúp tui

 

 

 

8 tháng 5 2022

Máy mình lỗi rùi đéo thấy

8 tháng 5 2022

tham khảo

Qủa cherry mọc thành từng chùm trên cuống dài, ban đầu có màu xanh, khi chín có màu vàng hay màu đỏ có khi đỏ sậm trên nền lá xanh thẫm. Quả cherry có vịt ngọt chua thanh nhẹ, da căng bóng, mọng nước, ăn giòn ngọt, vị đậm đà, hương thơm dịu nhẹ quyến rũ.

8 tháng 5 2022

nhanh zdậy =)))

8 tháng 5 2022
Bài văn tả mẹ Mẫu 3

Tả người thân của em

Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.

Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruột và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xong và ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.

Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.

Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.

Bài văn tả bố Mẫu 1

“Bố là tất cả, bố ơi bố ơi… “Trong trái tim mỗi người có lẽ tình cảm dành cho bố sẽ thật sâu nặng. Bố là người dạy bảo ta vững bước vào đời. Tôi luôn tự hào vì có một người bố tuyệt vời như thế.

Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi – cái tuổi mà sức trẻ, sức khỏe dẻo dai đã giảm đi trông thấy. Làn da ngăm đen vì ngày đêm dãi dầu sương gió. Vầng trán bố cao với đôi mắt sáng luôn ánh lên những cái nhìn khi trìu mến, yêu thương, lúc nghiêm nghị, mạnh mẽ. Mái tóc xanh ngày nào giờ đã có một vài sợi bạc như những chứng tích cho một đời lam lũ vất vả. Bàn tay bố không mềm mại như bàn tay mẹ, nó thô ráp hơn và đầy những vết chai sần. Tôi thích áp mặt mình vào bàn tay ấy để cảm nhận hết thảy nỗi cơ cực mưu sinh của bố thân yêu. Cái dáng gầy gò của bố đi vội vã trong cơn mưa chợt đổ khiến mỗi lần nhớ lại tôi không khỏi rưng rưng, xót xa.

Bố là một thợ xây lâu năm – một nghề mà phải dãi nắng dầm mưa quanh năm suốt tháng. Ngôi nhà tôi ở hôm nay cũng chính là tự tay bố xây nên bằng tất cả tâm huyết của mình. Tôi thương bố những ngày nắng như đổ lửa phải phơi lưng ra với đời, những ngày mưa tầm tã lại đội mưa để làm việc. Bố yêu thương chúng tôi, tình yêu của một người bố nghiêm khắc. Tuy rằng bố không hay vỗ về hay tâm sự với tôi như mẹ, nhưng những câu chuyện bố kể về ngày xưa, những bài học bố dạy tôi mỗi ngày, những sự giận dữ mỗi khi tôi lầm lỡ, tôi biết tất cả vì tốt cho tôi, muốn cho tôi nên người.

Tôi vẫn nhớ cái ngày đó, cái ngày tôi mới đang học lớp Một, cái ngày mà mẹ phải lên viện chăm sóc bác cả, bố một mình thay mẹ gánh vác hết công việc nhà: nấu ăn, dọn dẹp, chở tôi đi học, dạy tôi học và ru tôi ngủ. Quần quật làm từ sáng sớm đến tối mịt, ấy vậy bố vẫn làm thêm vai trò của một người mẹ. Khi ấy, tôi ước giá như mình lớn hơn chút nữa, có thể giúp được bố phần nào…

Ngày tháng trôi đi, đứa trẻ năm nao giờ đã khôn lớn, đã có thể tự đi trên đôi chân chính mình. Đường đời gập ghềnh, sẽ có lúc tôi vấp ngã, có lúc tôi mệt mỏi, nhưng tôi luôn biết ở mái nhà thân yêu, bố vẫn luôn dõi theo bước chân tôi, sẵn sàng dang rộng vòng tay để tôi làm điểm tựa vững chắc trong cuộc đời này

Bài văn tả bố Mẫu 2

Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng bố đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thây chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

 

Bài văn tả bố Mẫu 3

Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn giỏi đứng lên từ vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố ở bên. Em cũng vậy!

Bố em năm nay 40 tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt.

Bố cũng di chuyển rất nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố không hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó là bàn tay rất đặc biệt. Bố em có khuôn mặt tròn, đôi mắt bố luôn nhìn mọi người thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ.

40 tuổi nhưng mái tóc bố không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điêu nghệ.

Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng loáng, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp, truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và luôn thúc đẩy em phải nỗ lực hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm!

Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không hề mất lòng ai. Mặc dù miệt mài với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy

8 tháng 5 2022

ủa? nếu mik ko tk thì đấy coi như đâu phải người quen của bn đou 

                        Tham khảo 

 

Suốt năm năm học dưới mái trường Tiểu học, em được vui chơi, học tập những điều bổ ích. Và đặc biệt là em có những người bạn thân đã cùng em chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Người bạn mà em yêu quý và thân thiết nhất là Đức Trung, người bạn đã học chung với em từ hồi lớp Một cho đến tận bây giờ.

   Trung trạc tuổi em nhưng trông bạn cao lớn hơn hẳn. Mỗi lần hai đứa đi chung mọi người cứ tưởng là hai anh em. Khuôn mặt gầy gầy. Hai gò má nhô cao. Mái tóc cắt ngắn, đen mun, dợn sóng. Trung có chiếc mũi đẹp lắm. Nó cao và thon trông rất thanh tú. Đôi môi đỏ hồng như thoa son. Da Trung trắng lắm, có khi bọn con gái còn phải ghen tị nữa đấy! Dáng người mảnh khảnh nên làm việc gì cũng nhanh nhẹn. Đến trường, Trung luôn ăn mặc gọn gàng, tác phong gương mẫu. Chính vì thế, bạn luôn được giáo viên tin tưởng giao cho nhiệm vụ làm lớp trưởng. Nụ cười của Trung rất tươi, rất thân thiện. Mỗi khi cười, hai bên má bạn lại xuất hiện hai lúm đồng tiền thật duyên dáng.

   Trung là người bạn đầu tiên của em từ hồi lớp Một. Qua nhiều năm học chung, em thấy Trung quả là một người bạn tốt. Trung rất hiền lành, hiền như bụt vậy đó. Em chưa bao giờ thấy Trung gây gỗ, cãi cọ với bất kì ai. Những lúc bị bạn trêu ghẹo thì Trung chỉ mỉm cười. Trung hiền lành và dễ mến như thế nên ai cũng yêu quý. Trung học rất giỏi, hầu như giỏi đều tất cả các môn. Môn nào Trung cũng có thể học giỏi được cả. Điều đó cũng dễ hiểu bởi vì Trung làm gì, học gì cũng đều rất nghiêm túc, chăm chỉ. Nhưng có lẽ môn sở trường của Trung là Toán và Anh Văn. Những bài toán khó đều bị Trung xử lí triệt để. Có lần đến nhà bạn chơi, thấy trên kệ sách bạn có rất nhiều sách nâng cao Toán đủ loại. Những lúc rảnh rỗi Trung thường lấy những bài toán khó ra tìm hiểu và xem nó như một thú vui tiêu khiển. Trung học như chơi vậy đó. Còn môn Tiếng Anh thì khỏi phải bàn. Ngay từ năm lớp Ba, cậu ấy đã có thể giao tiếp trôi chảy với giáo viên nước ngoài khiến giáo viên phải ngạc nhiên. Ngoài ra Trung cũng rất khéo tay, bạn luôn phụ giúp cô trang trí lớp, khi thì một bức tranh theo chủ đề, lúc thì một sản phẩm tái chế tự làm. Bên cạnh đó, Trung luôn tham gia tích cực các phong trào của trường, lớp như "Nụ cười hồng", "Kế hoạch nhỏ", "Giúp bạn nghèo vui Tết Trung thu", "Vì người bạn ngoại thành",... Trung có tinh thần tập thể rất cao, thầy cô nào đã từng dạy qua Trung đều khen ngợi bạn hết lời. Tuy nhiên, không vì thế mà Trung tỏ ra kiêu ngạo, bạn luôn khiêm tốn khiến mọi người đều nể phục.

   Em rất quý mến Trung. Sau này, có thể chúng em sẽ không được học chung với nhau nhưng tình bạn của chúng em sẽ không bao giờ thay đổi. Em sẽ cố gắng học hỏi những điều hay từ bạn để ngày càng hoàn thiện bản thân mình.