Đề bài: Phân tích truyện ngắn sau:
NHÁT ĐINH CỦA BÁC THỢ
Cứ mỗi dịp trở về thăm ngôi nhà nơi tôi ra đời và lớn lên ở đó, tôi lại bồi hồi ngắm chiếc ghế tựa đã cũ lắm, một bên chân đã phải nối và nhớ tới một chuyện xưa ...
Trong lúc nô đùa, mấy anh em tôi đã làm bong mặt ghế. Cha tôi phải mời bác thợ vào chữa lại cho khỏi hỏng thêm. Chúng tôi tò mò ngắm bác thợ lụi cụi làm việc. Mỗi khi cúi xuống, ngẩng lên, chiếc kính trắng trên mắt bác lại tụt xuống. Đôi bàn tay có những ngón sần sùi, gân guốc đặt vào đâu, chỗ đó lập tức thay đổi và chiếc ghế dần dần lành lại như mới. Cuối cùng, sau mấy nhát đinh "chát, chát...", chiếc ghế được đặt ngay ngắn, xong xuôi trước mắt chúng tôi.
Cha tôi trả tiền và cảm ơn bác thợ. Bác thợ xoa xoa tay trên mặt ghế vừa được thay lại như để từ biệt đứa con của mình rồi chào cả cha tôi, lẫn chúng tôi, ra về.
Một lúc sau, trời mưa to. Anh em chúng tôi lại leo lên ghế chơi trò “tàu hỏa" mà quên cả trời mưa. Bỗng có ai gõ cửa. Cha tôi vội bước ra, thì thấy bác thợ đã trở lại, toàn thân ướt đẫm. Nước nhỏ giọt từ trong chiếc hòm đồ nghề của bác. Cha tôi hỏi:
- Bác quên gì đấy ạ?
Bác thợ đưa tay vuốt mặt, lắc đầu, nói nhanh:
- Tôi không quên gì, nhưng…
Vừa nói, bác vừa bước tới chiếc ghế do tay bác vừa chữa, xoa xoa tay để tìm cái gì. Anh em chúng tôi không hiểu đầu đuôi thế nào nữa, cứ trố mắt ra nhìn. Chợt bác khē reo lên:
- Đây rồi!
Đoạn, bác mở hòm đồ nghề, lấy cái búa ra, đeo kính vào, nheo nheo mắt và bất thần vung búa gõ đánh "chát" một cái. Xong bác ngẩng lên, cười, nói với cha tôi:
- Đi được một quãng xa, tôi chợt nhớ còn cái đinh chưa đóng hết đầu đinh. Để vậy, có người sẽ rách quần áo, bác ạ!
Cha tôi cảm động, lấy thêm tiền biếu bác. Bác không nhận và vội vàng chào. Cha con chúng tôi không ai bảo ai, cùng đứng nhìn theo bác thợ vai khoác cái cưa, tay xách hộp gỗ cắm cúi đi trong mưa. Bóng bác nhoà dần, nhòa dần trên đường quốc lộ mịt mù gió thốc…
Từ buổi ấy, trong trí nhớ non thơ của tôi không bao giờ phai mờ hình dáng bác thợ và cứ nghe rõ mãi nhát đinh của người thợ tận tụy với công việc, với nghề của mình.
(Theo Phong Thu, Văn học và Tuổi trẻ, số tháng 2/2021)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

My favourite celebrity is Jungkook from BTS. He is a talented singer, dancer, and performer. I like him because he works very hard and always gives his best on stage. He is also humble and kind to his fans. Jungkook inspires me to never give up.
My favourite celebrity is Taylor Swift. She is a talented singer and songwriter. I love her music because her lyrics are meaningful and emotional. She is also kind and supports many charities. Taylor inspires me to be confident and follow my dreams.

Students should throw rubbish into bins and avoid littering in the classroom or schoolyard. They can help recycle paper, plastic, and cans. Planting more trees and watering the plants often also helps keep the school green. Students should not write or draw on the desks or walls. Keeping the school clean and green is everyone's job, so students should work together and remind each other to take care of their environment.
ko hay lắm nhưng thôi kệ

- A lot of fish will die if we make the rivers polluted.
- If more people cycled, the air wouldn't be polluted.
- If it rains, Daisy's father will drive her to school.
- If the Earth gets warmer, the sea level will rise.

Câu 1: Những hình ảnh nào khắc họa nỗi vất vả của người bố?
Những hình ảnh tiêu biểu khắc họa nỗi vất vả của người bố gồm:
- “Đôi vai xương xẩu, bé nhỏ, mỏng manh” → thể hiện thân hình gầy gò, lam lũ.
- “Gánh được bao thứ mà người thường không thể gánh nổi” → cho thấy gánh nặng không chỉ về vật chất mà cả tinh thần.
- Những chi tiết thể hiện bố làm lụng vất vả, chịu nhiều gian khổ để lo cho gia đình.
➡️ => Những hình ảnh này cho thấy bố là người hy sinh thầm lặng, chịu đựng nhiều khó khăn vì con cái và gia đình.
**Câu 2: Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê trong câu:
“Nhưng chính đôi vai xương xẩu, bé nhỏ, mỏng manh ấy lại gánh được bao thứ mà người thường không thể gánh nổi...”**
- Biện pháp tu từ liệt kê: xương xẩu, bé nhỏ, mỏng manh → nhấn mạnh sự yếu ớt, gầy guộc về thể chất của người bố.
- Tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với “gánh được bao thứ mà người thường không thể gánh nổi” → làm nổi bật sức mạnh tinh thần phi thường và tình yêu thương vô bờ của người cha.
- Gợi xúc động, làm người đọc cảm nhận sâu sắc hơn về đức hy sinh, sự bền bỉ và cao cả của người cha trong cuộc sống.
➡️ => Câu văn trở nên sâu sắc, giàu hình ảnh và giàu cảm xúc.