Viết một đoạn văn quy nạp khoảng 10 câu về một cuốn sách em thik,trong đó có sử dụng hợp lý một câu cảm thán.(Gạch chân ,chỉ rõ)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong văn bản Sông nước Cà Mau, dưới ngòi bút tài tình của nhà văn Đoàn Giỏi, cả vùng sông nước Cà Mau hiện lên thật sinh động. Cảnh vật biến hoá, màu sắc biến hoá: màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ,... Những dòng sông, kênh, rạch, rừng đước và cả khu chợ Năm Căn nữa hiện lên vừa hùng vĩ, hoang sơ, vừa dạt dào sức sống, cảnh xa lạ mà vẫn gợi bao yêu mến, nhớ thương. Thiên nhiên Cà Mau bao la, hào phóng; con người Cà Mau mộc mạc, hồn hậu, dễ thương. Đọc những trang văn của Đoàn Giỏi, ta có cảm giác như đang đi giữa sông nước Cà Mau, tận hưởng hương rừng Cà Mau, đến chơi chợ Năm Căn, dừng lại, bước lên những ngôi nhà bè và mua một vài món quà lưu niệm. Cảm giác được chu du giữa cả một miền sông nước như thế mới thú vị biết bao!
Ra đường mà quên mang khẩu trang mất rồi!
Giờ muốn... phạt em một chút hay chụt em một phát.
CÓ BN NÀO MÚN VÀO HỘI CỦA MK KO
tôi đi học .
“Hằng năm cứ vào cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc (yếu tố tả), lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường (yếu tố kể và biểu cảm). Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như những cánh hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng (yếu tố kể, tả và biểu cảm)”
lão hạc.
“Khốn nạn... ông giáo ơi!... (yếu tố biểu cảm). Nó có biết gì đâu! Nó thấy tôi gọi thì chạy ngay về, vẫy đuôi mừng. Tôi cho nó ăn cơm (yếu tố kể). Nó đang ăn thì thằng Mục nấp trong nhà, ngay đằng sau nó, tóm lấy hai cẳng sau nó dốc ngược lên. Cứ thế là thằng Mục với thằng Xiên, hai thằng chúng nó chỉ loay hoay một lúc đã trói chặt cả bốn chân nó lại (yếu tố kể). Bấy giờ cu cậu mới biết là cu cậu chết (yếu tố kể)... Này! Ông giáo ạ! (yếu tố biểu cảm) Cái giống nó cũng khôn! (yêu tố biểu cảm). Nó cứ làm in như nó trách tôi; nó ”kêu ư ử, nhìn tôi, như muốn bảo tôi rằng: “A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão như thế mà lão xử với tôi như thế này à? (yếu tố kể). Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó (yếu tố biểu cảm)."
* Nội dung
Bài thơ ca ngợi tình bạn chân thành thắm thiết, đậm đà, mộc mạc và tràn đầy niềm vui dân dã của tác giả
* Nghệ thuật
- Tạo tình huống bất ngờ, thú vị
- Giọng thơ chất phác, hồn nhiên, ẩn sau câu chữ là ánh mắt lấp lánh cùng nụ cười hồn hậu, ấm áp, chân tình của nhà thơ
- Sự kết hợp nhuần nhuyễn, tinh tế giữa ngôn ngữ đời thường và ngôn ngữ bác học
Thuở nhỏ nhà nghèo, thông minh, học giỏi, sau đó đi thi đỗ cả 3 kì thi: Hương, Hội, Đình, do đó nên được gọi là Tam Nguyên Yên Đổ
- Nguyễn Khuyễn làm quan khoảng mười năm, nhưng đến khi thực dân Pháp đánh chiếm xong Bắc Bộ, ông cáo quan về ở ẩn
- Nguyễn Khuyến là một nhà thơ lớn của dân tộc. Thơ ca của ông chủ yếu được sáng tác vào gia đoạn sau ngày cáo quan về ở ẩn ở Yên Đổ
II. Đôi nét về tác phẩm Bạn đến chơi nhà
1. Hoàn cảnh ra đời
Bài thơ được sáng tác trong thời gian Nguyễn Khuyến cáo quan về ở ẩn ở Yên Đổ
2. Bố cục (3 phần)
- Phần 1 (câu đầu): Cảm xúc khi bạn tới chơi nhà
- Phần 2 (6 câu thơ tiếp theo): Hoàn cảnh nhà thơ khi bạn đến chơi nhà
- Phần 3 (câu cuối): Tình cảm thắm thiết của tác giả với bạn
3. Giá trị nội dung
Bài thơ ca ngợi tình bạn chân thành thắm thiết, đậm đà, mộc mạc và tràn đầy niềm vui dân dã của tác giả
4. Giá trị nghệ thuật
- Tạo tình huống bất ngờ, thú vị
- Giọng thơ chất phác, hồn nhiên, ẩn sau câu chữ là ánh mắt lấp lánh cùng nụ cười hồn hậu, ấm áp, chân tình của nhà thơ
- Sự kết hợp nhuần nhuyễn, tinh tế giữa ngôn ngữ đời thường và ngôn ngữ bác học.
III. Dàn ý phân tích tác phẩm Bạn đến chơi nhà
I. Mở bài
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Khuyễn (những nét tiêu biểu về cuộc đời, sự nghiệp sáng tác…)
- Giới thiệu về bài thơ “Bạn đến chơi nhà” (hoàn cảnh ra đời, khái quát giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật…)
II. Thân bài
1. Cảm xúc khi bạn đến chơi nhà
- Cách giới thiệu giản dị, gần gũi với đời sống:
+ Đã bấy lâu nay: chỉ thời gian đã lâu lắm rồi
+ Bác tới nhà: chỉ sự việc bạn đến thăm
- Giọng điệu: vồn vã, chân thành, cởi mở
- Cách xưng hô: bác – một danh từ chỉ người, được dùng như đại từ, qua đó thể hiện thái độ niềm nở, thân tình, quý trọng của tác giả đối với bạn
- Hai vế câu sóng đôi như một lời reo vui, đón khách, thể hiện sự xúc động ngọt ngào. Qua đó, cho thấy mối quan hệ gần gũi, thân mật giữa chủ và khách
⇒ Câu nhập đề tự nhiên như một lời nói mộc mạc, như một tiếng reo vui, thể hiện sự chân tình, niềm xúc động của tác giả khi bạn đến chơi nhà
2. Hoàn cảnh của nhà thơ khi bạn đến chơi nhà
- Tác giả đã tạo ra một tình huống, một hoàn cảnh rất đặc biệt khi bạn đến chơi nhà:
+ Muốn ra chợ thì chợ xa
+ Muốn sai trẻ thì trẻ đi vắng
+ Muốn bắt cá thì ao sâu
+ Muốn đuổi gà thì vườn rộng, rào thưa
+ Những thực phẩm như thịt, cá, rau đậu của vườn lại chưa ăn được
+ Miếng trầu cũng không có
⇒ Tình huống được tạo ra có tính bông đùa, có sẵn nhưng hóa ra lại không có gì, từ đó cho thấy hoàn cảnh éo le của tác giả
- Nghệ thuật;
+ Nhịp thơ 3/4: tạo âm hưởng nhịp nhàng, chậm rãi, khoan thai
+ Phép đối chặt chẽ, lặp cấu trúc cụm từ, sử dụng tính từ, từ phủ định…
⇒ Tạo dựng một tình huống éo le đó là cách nói hài hước, phóng đại về cuộc sống thiếu thốn vật chất của tác giả, qua đó thể hiện sự hóm hỉnh, hài hước của một nhà nho thanh bạch.
3. Tình bạn thắm thiết của tác giả
- Sử dụng từ nhiều nghĩa “ta”:
+ Ta (1): chủ nhà – nhà thơ
+ Ta (2): khách – bạn
- Sử dụng quan hệ từ “với” nối liền hai chữ ta, qua đó ta thấy giưa chủ và khách dường như không còn khoảng cách, tuy hai mà một, gắn bó, hòa hợp, vui vẻ, trọn vẹn
⇒ Câu thơ đã đúc kết lại giá trị của toàn bài thơ, bộc lộ tình cảm sâu sắc của nhà thơ đối với bạn, khẳng định một tình bạn đậm đà thắm thiết, trọn vẹn mà trong sáng, vượt qua mọi thử thách tầm thường.
III. Kết bài
- Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ:
+ Nội dung: ca ngợi tình bạn chân thành, thắm thiết, mộc mạc của tác giả
+ Nghệ thuật: thể thơ thất ngôn bát cú, giọng thơ chất phác, hồn nhiên, tạo tình huống thú vị, bất ngờ, sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa ngôn ngữ bác học và ngôn ngữ đời thường…
- Cảm nhận về bài thơ và liên hệ với tình bạn của bản thân
1. Hoa hướng dương luôn vươn mình theo hướng mặt trời có lẽ chính vì thế mà hoa hướng dương luôn mang màu vàng ấm áp thắp sáng những nơi tối tăm cho cuộc sống thêm tươi mới và đầy sức sống.
2. Mỗi khi thất bại tôi đều ngắm hoa hướng dương và tự nhủ tôi cũng là một đóa hướng dương mạnh mẽ, ngoan cường và lúc tôi biết mình cần làm gì và cần tin tưởng vào điều gì. Đây là một trong những câu nói hay về loài hoa hướng dương được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội.
3. Em muốn sống như hoa mặt trời, vươn mình tỏa sáng giữa bầu trời xanh.
Em muốn sống như hoa mặt trời, vươn mình tỏa sáng giữa bầu trời xanh.
4. Hoa hướng dương rất quật cường, một mực chạy về hướng mặt trời không buông, mặc kệ bản thân bị đốt nóng đến bỏng rát.
5.Trong tình yêu hoa hướng dương chính là biểu hiện của tình yêu chung thủy và sâu sắc. Chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta chọn hoa hướng dương cho sự chung thủy. Mà bởi vì hoa hướng dương sẽ chẳng bao giờ chuyển hướng khỏi mặt trời dù cho phong ba bão tố thế nào. Cũng như tình yêu chân thành đôi lứa dành cho nhau luôn hướng về người ấy với niềm tin và sự ấm áp.
6. Cánh hoa hướng dương mang một màu vàng rực rỡ và ấm áp như chính tình yêu đôi lứa và cảm giác hạnh phúc khi yêu. Hoa hướng dương mang sức sống mãnh liệt, luôn luôn vươn lên mạnh mẽ và niềm tin vào tương lai tươi sáng phía trước. Và em cũng thế, em như bông hoa hướng dương tưởng như mềm yếu nhưng sức sống trong em luôn là bất diệt.
7. Từ khi mới chớm nở hoa hướng dương đã luôn hướng về phía mặt trời. Cho dù có lớn lên rồi gặp bao nhiêu giông gió thì nó vẫn hiên ngang giữa ánh mặt trời. Chính vì thế mà hoa hướng dương còn là biểu tượng của sự chung thủy và vẻ đẹp ấm nồng.
Như loài hoa luôn hướng về phía mặt trời..
8. Là con gái đừng bao giờ tự tin hay rụt rè, đừng để nỗi sợ hãi trong lòng chiến thắng bạn. Có thể một lúc nào đó đứng trước cuộc sống khó khăn này bạn cảm thấy bị lung lay, và đứng trước nhiều ngã rẽ cuộc đời bạn chẳng biết đâu mới là sự lựa chọn thực sự cho mình thì hãy nghĩ đến những bông hoa hướng dương. Bạn hãy học theo ý chí và sức sống của bông hoa hướng dương nhé. Cứ hãy hướng đến những điều mà bạn hằng tin tưởng.
9. Hướng dương luôn vươn mình về phía Mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm nồng nàn của làn gió, sự dịu dàng của mây. Và Mặt trời cũng luôn dành cho hoa hướng dương những tia nắng ấm áp nhất với cả tấm lòng cháy bỏng yêu thương.
>> Bộ sưu tập bó hoa hướng dương đẹp nhất
Châm ngôn nổi tiếng về hoa hướng dương
Hoa hướng dương như tên gọi của nó, luôn hướng về phía mặt trời dù bất cứ nơi đâu, mặc cho những tia nắng chói chang nóng rát chiếu vào hoa vẫn vàng tươi và tràn đầy sức sống. Hoa hướng dương là biểu tượng cho sự tích cực, vươn lên luôn hướng ra ánh sáng. Có rất nhiều câu nói hay về hoa hướng dương này để tạo sức mạnh và động lực trong cuộc sống. Châm ngôn về hoa hướng dương như đi vào lòng người bởi nhiều cung bậc đánh động cảm xúc..
>Hãy hướng về phía mặt trời bạn sẽ không thể nhìn thấy bóng tối. Đó là những gì hoa hướng dương đang làm.
Hãy sống mỗi ngày như cánh hướng dương. Vì mỗi ngày của nó rất hạnh phúc và tươi sáng, chỉ đơn giản vì được đón ánh nắng
Nếu hướng dương là người yêu thầm lặng của mặt trời thì tú cầu là tri kỉ của những cơn mưa
Hãy mang trong tim một tình yêu cháy bỏng, yêu chân thành như những đóa hướng dương.
Hoa hướng dương luôn nở nụ cười. Và trên hết tất cả đều hướng về cùng một phía
Anh biết ý nghĩa của hoa hướng dương không? Tựa như tình yêu đơn phương, là bản thân luôn hướng về ai đó không thuộc về mình
Thơ ca hay nói về hoa hướng dương
Cuộc sống của chúng ta có lúc đưa ta vào bóng tối, nhưng hãy sống như những bông hoa hướng dương luôn hướng ra ánh sáng mặc cho cuộc sống có đối xử với mình thế nào. Qua loạt thơ ca hay về hoa hướng dương trên đây sẽ giúp các bạn có thêm động lực và luôn mang một ý chí tích cực trong cuộc sống kèm theo một trái tim yêu thương thủy chung..
Viết về em những đóa hướng dương
Sống hết mình cho khát khao đẹp nhất,
Luôn hướng mình dưới nắng vàng thơm ngát
Luôn rạng rỡ đẹp tươi trước ánh mặt trời.
Để đêm về hoa bỗng rũ người
Buồn bã trong đêm chờ ánh nắng ấm áp,
Dù ngày mai nắng mưa hay bão táp
Vẫn tuyệt vời dưới ánh sáng đẹp tươi.
Vẫn hiên ngang đứng giữa đất trời
Bao bão giông sức sống chưa dập tắt
Vẫn chờ đợi dù nắng lên heo hắt
Như tình em trong anh mãi rạng ngời.
Ngắm nhìn một đoá Hướng Dương,
Ngẫm suy Thiên ý trăm đường nhiệm sâu;
Cho dù nhân thế cơ cầu,
Cuối cùng Thiên ý nhiệm mầu phỉ phui.
Hạt mầm hoa nhỏ tí xiu,
Người ta nhìn thấy có hai mô hình;
Hai mô khăng khít tạo thành
Sắc vàng rực rỡ, long lanh vợi vời
Hoa cười đón ánh Mặt Trời,
Chỉ đường dẫn lối cho đời đinh ninh;
Hoa tươi đón ánh bình minh,
Còn ta trông đợi hiển vinh Thiên Đường.
Tan trường sao chẳng chờ nhau?
Em theo người ấy bỏ sầu tôi rơi
Em là hoa hướng mặt trời
Để tôi chiếc lá suốt đời ngóng… theo!
Viết về em qua một đóa hướng dương
Mỗi sáng sớm luôn vươn mình trong nắng
Ngẩng cao đầu đến khi mặt trời lặn
Lại rũ người buồn bã giữa bóng đêm
Màu vàng tươi không phải tô điểm thêm
Nó vẫn đẹp cánh mềm dịu dàng lắm
Một cái tên nhẹ nhàng và đằm thắm
Chảy vào lòng người sâu thẳm không quên
Từng cánh hoa đan xen ở phía trên
Bên trong nhụy luôn mọc lên sự sống
Mỗi hạt mầm như đong đầy khát vọng
Vẫn sinh tồn qua bóng của thời gian
Hoa hướng dương một mình đứng hiên ngang
Như tên gọi trong màu vàng rực rỡ
Hoa mặt trời vẫn âm thầm hé nở
Từng bông rạng ngời nào sợ bão giông
Có đôi khi gió lùa những đêm đông
Bông hoa cũng thấy lòng mình lạnh giá
Ôi thương sao… cánh màu vàng như đã
Hướng dương ơi… mặt trời ngã về đâu…
gày hội hoa hướng dương là chương trình đã và đang được tổ chức thường niên nhằm giúp đỡ các bệnh nhân ung thư. Đây là một hoạt động hết sức ý nghĩa nhằm đưa các mạnh thường quân và các nhà hảo tâm đến gần và xoa dịu nỗi đau với những người gặp khó khăn hơn, ước mơ một thế giới không ốm đau bệnh tật, chỉ còn lại niềm vui và tiếng cười…Năm 2018, Chương trình ngày hội hoa hướng dương được tổ chức ở Công viên Văn Hóa Đầm Sen ( Cổng Lạc Long Quân, Quận 11, TPHCM) và Viện Huyết Học truyền máu Trung Ương ( đường Phạm Văn Bạch, Quận Cầu Giấy, TP Hà Nội).Đây là cầu nối để chúng ta có thể đến gần hơn và xoa dịu nỗi đau bệnh tật, viết lên những bông hoa hướng dương ước mơ về một thế giới không có ốm đau, bệnh tật mà chỉ có niềm vui và tiếng cười
Nối tiếp ngày hội hoa hướng dương, có rất nhiều chiến dịch cũng như chương trình cùng thực hiện những hoạt động cao đẹp nhằm xoa dịu nỗi đau cho các em. Chiến dịch "Tôi Đồng Hành" nằm trong chuỗi chương trình Ước mơ của Thúy đồng hành cùng hàng ngàn bệnh nhi ung thư trên khắp cả nước, do báo Tuổi Trẻ phối hợp với Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam TP.HCM và Hà Nội tổ chức.
A . Từ láy trong đoạn thơ trên: loắt choắt,xinh xinh,thoăn thoắt,nghênh nghênh
B. Từ láy gợi tả dáng người: thoăn thoắt,nghênh nghênh
C. Lom thom,ung dung,thanh mảnh,dong dỏng,mũn mĩn
a) Những từ láy có trong đoạn thơ là:
loắt choắt ; xinh xinh ; thoăn thoắt ; nghênh nghênh
b) Những biện pháp tu từ là:
so sánh , ẩn dụ , sử dụng từ láy
c) Trong bài thơ , nhà thơ Tố Hữu đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật đặc sắc, trong đó có so sánh , ẩn dụ và sử dụng từ láy . So sánh hình ảnh chú bé Lượm với hình ảnh con chim chích, nhà thơ đã gợi lên dáng vẻ nhỏ nhắn, hoạt bát, tinh nghịch của chú. Không chỉ vậy, đó còn là “con Chim Chích nhảy trên đường vàng”. Hình ảnh ẩn dụ “đường vàng” gợi đến hình ảnh con đường đầy nắng vàng mà chú bé Lượm đang tiến bước. “Con đường vàng” ấy cũng chính là con đường vinh quang của cách mạng mà Lượm đang dũng cảm bước đi. Nhà thơ sử dụng những từ láy như: " loắt choắt , xinh xinh , ... " làm gợi lên dáng vẻ nhỏ nhắn nhưng rất đỗi kiên cương và dũng cảm. Qua cách sử dụng từ láy , nhà thơ như đã thể hiện , đã khắc họa lên một thái độ yêu mễn , kính trọng đối với chú đội viên nhỏ của đất nước ta.
Câu 1: Tác dụng:
- Tạo nhịp điệu cho đoạn văn
- Những biểu hiện, minh chứng cho luận điểm "Đồng bào ta ngày nay cũng rất xứng đáng với tổ tiên ta ngày trước".
Câu 2:
- Em có đồng tình.
- Vì:
+ Luận điểm là "Đồng bào ta ngày nay cũng rất xứng đáng với tổ tiên ta ngày trước".
+ Các câu sau là luận cứ đã minh chứng, làm sáng tỏ luận điểm trên
Câu 3:
Từ văn bản trên, em thấy tinh thần yêu nước là truyền thống quý báu của dân tộc ta. Tinh thần ấy được biểu hiện ở nhiều phương diện khác nhau, từ thời xa xưa đến hiện tại. Nhân dân ta đã và đang nỗ lực hết sức mình để sao không hổ thẹn với tổ tiên ta ngày trước bằng việc thực hiện như lời căn dặn của Hồ Chủ tịch. Đặc biệt trong thời gian gần đây, dưới sự lãnh đạo của Đảng, Chính phủ Nhà nước, Việt Nam đã đẩy lùi được bệnh dịch covid hết sức nguy hiểm nhưng chung sta vẫn không được chủ quan. Thật vậy. chúng ta - những công dân Việt Nam luôn trau dồi, rèn luyện cho mình một tinh thần yêu nước nồng nàn và luôn khắc ghi nó trong tim mình.
Câu 1:
Những câu văn nêu luận điểm là:- Đồng bào ta ngày nay cũng rất xứng vs tổ tiên ta ngày trước (ở đầu đoạn văn)
=> Nêu trực tiếp vấn đề (luận điểm) cần chứng minh trong đoạn văn nhằm góp phần làm cho bố cục của đoạn văn thêm phần mạch lạc, dễ hiểu
- Những cử chỉ cao quý đó, tuy khác nhau nơi việc làm, nhưng đều giống nhau nơi lòng nồng nàn yêu nước (ở cuối đoạn văn)
=> Tóm gọn lại những lập luận trong 1 câu văn cuối nhằm mục đích "hợp" lại các lập luận trong ý chính giúp người đọc nắm được vấn đề 1 cách ngắn gọn, xúc tích và cô đọng nhất
Câu 2: (Cái này mk gộp cả dẫn chứng và cách nêu nha)
+Theo trình tự thời gian: Từ xưa đến nay, từ quá khứ đến hiện tại, "Lịch sử ta đã có ... Lê Lợi, Quang Trung"
+Theo lứa tuổi: "Tù cụ già .. nhi đồng trẻ thơ"
+Theo không gian: Trong nước và ngoài nước "Từ những kiều bào...yêu nc, ghét giặc"
+Về con người: Từ những nam nữ công dân, bộ đội, phụ nữ...
+Việc lm cụ thể: Chịu đói, nhịn ăn, vận tải, sản xuất,...
=>Từ những lời văn có sức diễn đạt mạnh về lí lẽ, làm cho các luận điểm thêm xác đáng vs những lập luận chặt chẽ, đanh thép, sắc bén và thủ pháp liệt kê càng tiếp thêm sức mạnh, khích lệ, động viên tinh thần yêu nước của mọi người qua đó cho thấy lòng yêu nước của người dân Việt Nam ta vốn đã đc hình thành từ trong trứng nước và mãi cho đến lúc già, lòng yêu nước ấy vẫn còn sáng, nguyện giữ mãi 1 chữ "Tín" vs lá cờ máu đỏ da vàng
Bạn tham khảo nha
Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao hôm nay vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.
Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nói:
- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét hoa viết vào vở Toán.
Linh sực nhớ ra và reo lên:
- A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?
Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: "Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ?"Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cả lớp ngồi vào chỗ hát xong và Linh cắm cúi viết bài ngay để khỏi trễ giờ. Linh thấy thế nài nỉ tôi cho mượn bút. Cuối cùng tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ:
- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này.
Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ
Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói:
- Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!
Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.
Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói:
- Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé!
Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất.
Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là chủ nhân của nó.
Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội? Trong chiếc túi này đựng những gì? Tài liệu, giấy tờ hay tiền bạc?
Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý tới em. Em nghĩ là trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây: Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hồ dạy, cố gắng học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi…
Không! Không nên tham của người khác! Phải trả lại thôi!
Chủ nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng biết ai là người đánh rơi mà trả? Tốt nhất là đem nộp cho các chú công an.
Giữa trưa, trụ sở công an phường vắng vẻ, chi có một chú trực ban. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi:
– Có chuyện chi đó cháu?
– Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ!
Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo:
– Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu minh xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản.
Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai trăm ngàn tiền mặt.
Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu Cầu em viết tên và địa chỉ xuống phía dưới.
Ba mẹ em rất mừng vì em biết làm điều tốt. Lời khen chân thành của mọi người đối với em là phần thưởng quý giá nhất. Nhớ lại chuyện ấy, giờ đây em vẫn thấy vui.
à ngoại mình là giáo viên dạy Ngữ văn, bà là người rất thích đọc và sưu tầm nhiều loại sách. Chính bà là người đã truyền cảm hứng đọc sách cho mình ngay từ khi mình bắt đầu biết đọc. Bà có tặng mình một cuốn sách vừa đẹp vừa hay. Mình sẽ tả lại nó cho mọi người cùng nghe.
Cuốn sách bà tặng mình khá dày, có hơn hai trăm trang sách. Kích thước của nó bằng với các loại sách thông thường, khoảng 24 x 17cm. Được in với chất liệu giấy rất đẹp. Cầm quyển sách rất chắc chắn. Bìa trước và sau của của cuốn sách được làm bằng loại giấy dày và cứng, mặt trên nhẵn bóng có lẽ vì được in cùng với một lớp ni-lông mỏng. Ở bìa trước của cuốn sách mình thấy nó được trang trí rất đẹp và bắt mắt. Ở bốn góc là đường nét hoa văn tinh tế giống như những đám mây đang bồng bềnh trôi trên bầu trời. Phía gần trên cùng là dòng chữ ghi tên cuốn sách được in đậm bằng mực màu đen: KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM. Chính giữa bìa sách là một bức tranh rất sinh động với những cô tiên xinh đẹp đang bay lượn giữa bầu trời, có cô cầm đàn đang ca hát, có cô lại cầm giỏ với những loài hoa thơm cỏ lạ… Bên cạnh các cô là những đám mây trắng vờn nhẹ xung quanh. Bên dưới bầu trời các cô tiên đang bay lượn là hình ảnh một làng quê yên bình với những con đường làng trải đầy rơm rạ vàng óng. Một vài người dân đang gặt lúa trên cánh đồng. Phía xa xa, đàn trâu đang thung thăng gặm cỏ. Ở dưới cùng là hàng chữ in nhỏ, màu đen NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC. Khi mở sách ra, mình thấy thơm phức mùi giấy mới. Từng dòng chữ màu đen in trên nền trang giấy trắng tinh mang đến cho mình bao nhiêu câu chuyện hay và bổ ích. Nào là chuyện chàng Sọ Dừa thông minh, tài giỏi, chuyện nàng Ba tảo tần, hiền dịu, chuyện cô Tấm chịu thương chịu khó, chuyện chàng Thạch Sanh dũng cảm thật thà và tên Lí Thông gian ác cuối cùng cũng bị trừng trị. Mỗi câu chuyện đều đã mang lại cho mình những bài học hay, ý nghĩa. Rằng ở hiền thì lại gặp hiền và kẻ làm điều ác nhất định sẽ gặp báo ứng. Có lẽ, khi bà tặng cho mình cuốn sách này, bà muốn nhắc nhở mình phải luôn học hỏi và làm theo những điều tốt lành, phải tránh xa và biết phê phán cái ác. Ở gáy sách còn gắn một dải ruy băng bằng lụa, màu đỏ để có thể dễ dàng đánh số trang khi mình đang đọc dở.
mình yêu bà ngoại và vô cùng thích quyển sách mà bà tặng. Mình đã đọc nó nhiều lần tới nỗi có thể thuộc lòng những câu chuyện trong đó nhưng mình chưa bao giờ chán. Mỗi lúc có thời gian, mình lại kể những câu chuyện hấp dẫn ấy cho em gái nhỏ của mình nghe. Em tuy còn bé nhưng rất chăm chú nghe mình kể chuyện nên mình đã rất vui.
Chắc chắn ai trong chúng ta cũng sẽ có những cuốn sách yêu thích của mình. Còn đối với tôi cuốn sách yêu thích là một cuốn truyện của nhà văn Nhật Bản "Totto-chan Cô bé bên cửa". Cuốn sách này là cuốn sách dành cho thiếu nhi, chắc hẳn ai cũng từng trong hoàn cảnh giống cô bé vậy. Truyện về cô bé Totochan hiếu động, nghịch ngợm nhưng vô cùng đáng yêu. Bạn đọc sẽ cùng cười, cùng khóc với những kỉ niệm của Totochan qua những tình huống hài hước nhưng không kém phần nhân văn cảm động. Tottochan khác biệt với phần còn lại lớp học. Em gây ra một mớ rắc rối khiến cả lớp hỗn loạn. Những rắc rối khiến người đọc cười không ngớt với giọng văn hóm hỉnh của Kuroyanagi Tetsuko. Không thể trừng phạt Totochan bằng kỉ luật, đòn roi bình thường, nhà trường buộc thôi học em. Totochan đã may mắn khi học ở ngôi trường mới lý tưởng, giúp em phát triển bản thân một cách tự nhiên. Ngôi trường Tomoe dạy em nhiều điều, những gì em làm không còn đáng lo ngại. Xuyên suốt cả cuốn sách là những bài học về sự sẻ chia, tình bạn, tình thầy trò, tình yêu, ước mơ và hoài bão xoay quanh Tottochan. Thời gian thơ ấu của em cứ như vậy trôi qua rực rỡ. Đó là nền tảng cho một tương lai vô cùng tươi sáng, một Tottochan dũng cảm, thành công, giàu lòng yêu thương. Điều quan trọng nhất em vẫn là chính mình, được sống như em mong muốn, không trộn lẫn với bất kì ai. Ôi ! Câu chuyện " Totochan Cô bé bên cửa sổ" là một câu chuyện hay và để lại cho chúng ta nhiều suy ngẫm không chỉ cho những lớp thiếu nhi và kể những người lớp trong chúng ta về phương pháp giáo dục hiện nay.