viết văn nêu cảm nghĩ về nhân vật sơn và lan
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Cụm danh từ: các loại kẹo khác nhau, mỗi lượng calo khác nhau, những loại kẹo phổ biến, nhiều calo tổng thể, những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, một số loại ung thư nhất định.
b. Cụm động từ: làm cơ thể nạp quá nhiều, dẫn đến tăng cân, làm cơ thể xấu đi.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng
nha bạn
Tết là dịp xum vầy, đoàn viên để mọi người trong nhà cùng nhau quây quần nói về một năm đã qua và hướng tới những điều tốt đẹp trong năm mới. Vì vậy, năm nào gia đình em cũng về ăn Tết với ông bà. Trước khi về quê, mọi người tranh thủ thời gian dọn dẹp, giặt giũ nhà cửa cho thật sạch sẽ. Đến hai chín Tết, cả nhà em đã có mặt ở quê để cùng ông bà gói bánh chưng. Suốt đêm hôm đấy, nhà nào cũng đỏ lửa, tiếng nói tiếng cười ồn ã. Đúng vào giây phút giao thừa, mọi người cùng cúng giao thừa sau đó quây quần lại bên nhau hồ hởi chúc nhau sự may mắn, thành công cho năm mới. Vì vậy, em rất thích những ngày Tết.
Bạn cố gắng tự viết nha, đánh máy nó lâu với lại dễ sai lỗi chính tả lắm, có khi sẽ bị phát hiện là copy cho nên tự viết nha, chúc bạn viết hay❤
Bài 1:
a. Biện pháp tu từ so sánh "mẹ già" - "chuối ba hương", "xôi nếp một", "đường mía lau".
Tác dụng:
- Tăng tính biểu hình biểu đạt gây ấn tượng sâu sắc với người đọc.
- Ca ngợi người mẹ dù đã có tuổi nhưng vẫn luôn ngọt ngào, dành cho con tình yêu thương vô bờ bến không bao giờ vơi cạn.
- Thể hiện thái độ trân trọng của đứa con dành cho người mẹ già yêu quý của mình.
b. Biện pháp tư từ so sánh "tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng" kết hợp cùng ẩn dụ chuyển đổi cảm giác "rơi nghiêng". Tác dụng:
- Tăng tính biểu hình biểu đạt gây ấn tượng sâu sắc với người đọc.
- Tạo sự nhịp nhàng cho câu thơ
- Diễn tả hình ảnh trước lá đa rơi nhẹ bên thềm một cách sinh động.
- Cho thấy khả năng quan sát và tâm hồn đầy tinh tế của tác giả.
c. Biện pháp so sánh "quê hương" - "chùm khế ngọt", "đường đi học".
Tác dụng:
- Tăng tính biểu hình biểu đạt gây ấn tượng với người đọc.
- Cho thấy sự gắn bó của quê hương và con người qua đó nhấn mạnh vai trò quan trọng đối với thiên nhiên.
- Thể hiện sự trân trọng của tác giả đối với quê hương của mình.
d. Biện pháp tu từ so sánh "công cha" - "núi ngất trời"; "nghĩa mẹ" - "nước ở ngoài biển Đông". Tác dụng:
- Tăng tình biểu hình biểu đạt gây ấn tượng sâu sắc với người đọc.
- Ca ngợi công lao sinh thành và dưỡng dục vĩ đại của cha mẹ.
- Nhắc nhở mỗi người về trách nghiệm làm tròn chữ "hiếu", kính trọng đối với đấng sinh thành của mình.
Thạch Lam là một trong những nhà văn tiêu biểu của khuynh hướng văn học lãng mạn. Những tác phẩm của ông chủ yếu là khai thác thế giới nội tâm của nhân vật với những cảm xúc mong manh, mơ hồ trong cuộc sống thường ngày. Một trong những tác phẩm tiêu biểu là truyện ngắn Gió lạnh đầu mùa.
"Gió lạnh đầu mùa" là một truyện ngắn của nhà văn Thạch Lam. Trong truyện, nhân vật Sơn được nhà văn khắc họa để gửi gắm những tâm tư, tình cảm của mình. Bức tranh được miêu tả chủ yếu thông qua ngôn ngữ và hành động để làm nổi bật những nét tính cách. Thạch Lam không tả ngoại hình nhân vật này.
Mở đầu câu chuyện, Sơn xuất hiện với hành động “tung chăn cho tỉnh” nhưng không dậy như thường lệ mà “ngồi đút tay vào túi”. Anh thấy lạnh, vội lấy chăn trùm kín đầu, gọi Lan. Sau đó, Sơn được mẹ mặc cho chiếc áo bông và áo vệ sinh màu đỏ, bên ngoài là chiếc áo vải sẫm màu. Qua đoạn mở đầu, nhân vật Sơn được miêu tả là một cậu bé, sống trong một gia đình giàu có. Anh nhận được sự yêu mến và quan tâm từ những người xung quanh.
Tuy nhiên, Sơn không hề tỏ ra kiêu ngạo, xa cách mà vẫn là một cậu bé tốt bụng và giàu tình cảm. Nghe mọi người trong nhà nhắc đến Duyên - người chị gái tội nghiệp mất năm anh lên 4, anh cũng cảm thấy "nhớ em, cảm động và thương em vô cùng". Anh cũng xúc động khi thấy mẹ mình "hơi rưng rưng nước mắt". Ngoài ra, khác với những người anh họ của mình, Sơn luôn thân thiện và chơi đùa với lũ trẻ hàng xóm Túc Cúc, Xuân, Tí, Túc - những đứa trẻ nghèo trong xóm.
Tình huống ghi điểm nhất trong tính cách của Sơn là khi nhìn thấy Hiền - cô bé hàng xóm không có áo ấm để mặc. Thấy Hiền đứng “co ro” gần quán nước, trong gió lạnh chỉ mặc độc chiếc áo “tả tơi”, “hở cả lưng, hở tay”, Sơn chợt nhớ mẹ Hiền nghèo lắm, nhớ Duyên ngày trước. Này trong vườn. Một ý hay nảy ra trong đầu Sơn, đó là đem chiếc áo bông cũ của Duyên cho Hiền. Nghĩ vậy, anh nói với em gái mình và được cô đồng ý. Lan “háo hức” chạy về nhà lấy áo. Còn Sơn, anh lặng lẽ đứng chờ, trong lòng cảm thấy “ấm áp vui sướng”. Với ngôn từ giản dị và giọng nói nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, nhân vật Sơn được thể hiện một cách sinh động và chân thực. Thông qua nhân vật Sơn, nhà văn đã gửi gắm những bài học quý giá về tình người trong cuộc sống.