K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 10 2021

dòng nào dưới đây chỉ gồm các từ láy ?

A) dịu dang , ủ rũ , thủ thỉ , lúng túng ,non nớt

B ) ủ rũ , năm nay ,thủ thỉ ,lúng túng , non nớt

C) dịu dàng , ủ rũ , thủ thỉ , nóng nực , non nớt

D) dịu dàng , chói lòa , ủ rũ , lúng túng , non nớt

                                                                    SỰ TÍCH VÙNG ĐẤT TÂY NGUYÊN     Ngày xưa,vùng đất phía Nam nước ta có 1 chàng trai rất khoẻ mạnh.Bằng 1 tay,anh có thể nâng 1 quả núi lớn như nâng quả bóng.Thấy vậy,mọi người đặt tên cho anh là Khoẻ.        Một hôm,trong vùng xuất hiện 1 con rồng khổng lồ.Đầu rồng như quả núi,chân như cây cổ thụ,thân dài hàng trăm dặm.Khi bayđôi...
Đọc tiếp

                                                                    SỰ TÍCH VÙNG ĐẤT TÂY NGUYÊN

     Ngày xưa,vùng đất phía Nam nước ta có 1 chàng trai rất khoẻ mạnh.Bằng 1 tay,anh có thể nâng 1 quả núi lớn như nâng quả bóng.Thấy vậy,mọi người đặt tên cho anh là Khoẻ.

        Một hôm,trong vùng xuất hiện 1 con rồng khổng lồ.Đầu rồng như quả núi,chân như cây cổ thụ,thân dài hàng trăm dặm.Khi bayđôi cánh rồng dang rộng che kín cả bầu trời.Rồng bay đến đâu,miệng phun lửa đến đó làm nước sông,nước suối sôi lên sùng sục,đất đá nứt toác thành hang sâu hoắm.Dân làng ta nóng quá không ai chịu nổi.

      thấy vậy ,anh Khoẻ quyết tâm đi giết rồng lửa để cứu dân làng.Anh nhổ một cây to làm gậy rồi trèo lên núi thật cao chờ rồng tới.Khi rồng lửa xuất hiện,anh vung gậy thật mạnh vào đầu rồng.Rồng tức giận đánh trả.Hai bên giao tranh suốt 3 ngày 3 đêm không phân thắng bại.Cuối cùng,anh Khoẻ xách 1 quả núi,dùng hết sức ném vào đầu rồng.Rồng lửa vỡ sọ,lăn xuống đất chết,xác trải rộng  suốt 1 vùng đất Tây Nguyên

     Lúc mới chết,toàn thân rồng là khối lửa đổ rực.Lâu ngày,xác rồng nguội dần rồi biến thành 1 vùng đất có màu đỏ như lửa.Rừng cây,đồi tranh,đồng cỏ đua nhau mọpc lên,chim thú lại về trú ngụ đông vui.Tất cả họp thành 1 vùng đất Tây Nguyên giàu có và đẹp đẽ như ngày nay.

1.Vì sao anh Khoẻ chiến thắng rồng lửa?

.....................................................................................................

2.Câu chuyện muốn giả thích hiện tượng gì?

.....................................................................................................

3.Điền vào chỗ trống ia hoặc ia và thêm dấu thanh [nếu cần].[loại thơ lục bát]

      Đường lên xứ Lạng bao xa

Cách 1 trái núi với ba quãng đường

      Ai ơi đứng mà lại trông

 K...... núi Thành Lạng,k....sông Tam Cờ.

     Đường vô xứ Nghệ quanh quanh

 Non xanh nước biếc như tranh hoạ dồ.

Gips mình với nha ,mk sẽ K nha.

1

các bạn chỉ cần viết câu trả lời thôi nhé.

30 tháng 10 2021

không

30 tháng 10 2021

Cả nhà em ai cũng quý ông ngoại. Ông em đã 84 tuổi rồi nên rất yếu. Ông em sức khỏe không đươc tốt , dáng người gầy yếu và không thể ăn những thức ăn cứng. Nhưng ông em luôn có đôi mắt hiền từ và miệng ông luôn mỉm cười . Mỗi khi em có chuyện buồn, ông em luôn an ủi và chia sẻ những câu chuyện khác để em đỡ buồn hơn. Ông còn dạy em cách gấp diều, gấp máy bay và nhiều trò chơi khác. Ông  em luôn là người chỉ cho em bao điều hay và mới mẻ. Ông luôn chăm sóc em chu đáo nên em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ  lòng ông

30 tháng 10 2021

Thiên Trường vãn vọng nhé

30 tháng 10 2021

Câu chuyện xoay quanh nhân vật chú bé Hồng, cậu bé lớn lên trong một gia đình sa sút, người cha sống nghiện ngập, u uất, đầy hành hạ kết cục sớm rồi cũng chết trong nghèo túng, nghiện ngập.

Người mẹ với trái tim khao khát yêu thương, tình cảm gia đình đành phải chôn vùi cả tuổi xuân trong cuộc hôn nhân gượng ép, không có hạnh phúc. Do bị đẩy vào một cuộc hôn nhân không tình yêu, người chồng mất sớm, điều kiện kinh tế khó khăn, người phụ nữ đáng thương ấy vì quá cùng quẫn phải bỏ con đi tha hương cầu thực và bị chính những hủ tục, định kiến nặng nề đã làm cho người đời cái cơ hội gán cho cái tội "chưa đoạn tang chồng mà đã chửa đẻ với người khác". Chú bé Hồng từ nhỏ đã phải sống cuộc sống mồ côi cha, thiếu vắng tình thương của người mẹ, chú bé Hồng phải ở nhà với người bà cô ác độc, xấu xa, cay nghiệt luôn tìm cách soi mói và chỉ trích mẹ cậu. Hồng chịu cảnh cô đơn, bị hắt hủi, bị cô lập giữa những người tưởng như thân thiết. Thế nhưng Hồng nổi bật lên cả câu chuyện với thái độ, tình cảm thiêng liêng mà cậu hết lòng dành cho mẹ của mình. Đứng trước những lời cay nghiệt, sự chỉ trích nặng nề, và những thứ tanh bẩn bà cô gieo giắc vào đầu Hồng về mẹ, cậu chưa hề tin, thậm chí còn biết những suy nghĩ đó: “Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha phương cầu thực. Nhưng đời nào lòng thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến…”. Đáng quý biết bao tình cảm mà tưởng như dễ dàng có lại khó khăn vượt qua đến dường nào. Cậu bé không bao giờ vào hùa với bà ta, luôn giữ thái độ tôn trọng, cậu chỉ còn biết im lặng, nín nhịn nhưng chỉ cần nhắc đến mẹ là cậu luôn tìm cách bảo vệ mẹ trước những lời lẽ ác độc ấy. Cậu nhận thức được chính những hủ tục lạc hậu đã đầy đọa mẹ cậu, khiến gia đình cậu không được hạnh phúc.Thứ tình cảm thiêng liêng ấy, cậu căm thù những hủ tục lạc hậu đó, cậu ước nó là hòn đá hay mẩu thủy tinh để nghiền nát, để cắn, nhai cấu xé nó ra thành trăm mảnh.

Bé Hồng chính vì thương mẹ, khát khao tình mẹ, luôn luôn trong tâm hồn, trí óc cậu đều suy nghĩ về mẹ và những kí ức của mẹ luôn được cậu cất kĩ cẩn thận, cậu càng phải trân trọng nó bởi cậu đã lâu cậu không được gặp mẹ. Vì vậy, chỉ cần một thứ nhỏ thôi gắn với mẹ cậu lướt qua cậu sẽ không bỏ lỡ cơ hội, đúng hơn là không kịp suy nghĩ mà chạy theo nó tuy trong lòng vẫn sợ đó không phải là mẹ nhưng cậu chẳng có thời gian nghĩ nhiều đến thế, cậu vội vàng chạy theo bóng mẹ. Lúc gặp được nhau khung cảnh ấy sao xót xa mà cảm động. Người mẹ “lấy vạt áo nâu thấm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe”, dù xa nhau bao lâu nhưng tình cảm, hành động cử chỉ hai mẹ con làm cho nhau vẫn chân thật, trìu mến như thế Cả người mẹ và bé như được tưới mát cái tâm hồn sớm đã khô cằn. Cậu bé bộc bạch cảm xúc được “ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường”. Đây là thứ tình cảm em khát khao và giờ đây được ngay ở bên cạnh, có lẽ nào không xúc động, là thứ tưởng chừng mất đi nay tìm lại được trong niềm vui sướng vô tận.

Tình mẫu tử tưởng nhiều nhưng lại là xa xôi với cậu bé Hồng trong truyện, cậu trân trọng nó và ước nguyện “Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người miệng, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trên trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho, mới thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng.”

30 tháng 10 2021

Bác Giang rất tốt bụng, bác cứ hay gọi bọn em vào sân nhà bác chơi để không phải chạy ra đường chơi nguy hiểm xe cộ hay bác lại đưa chúng em ra vườn nhà bác để hái quả ăn. Thi thoảng, bác lại ngồi kể chuyện với bọn em về những ngày hồi nhỏ của bác nghịch ngợm, phá phách như những chiến công oanh tạc của bác ở khắp nơi vậy từ bờ đê đến ngoài dìa sông hay cả trong vườn của những nhà có cây quả nữa nghe bác kể vui lắm. Bác cứ vui tính như vậy nô đùa với tụi nhỏ bọn em nhưng khi  bác lại dạy cho chúng em những bài học lễ phép, đạo đức mà có khi chưa ai dạy bọn em cả bác kể về cách thu hoạch nông sản của người Nhật, cách ứng xử của người Hàn khi gặp tai nạn giao thông… rồi khi lại ngồi đọc những bài báo văn hóa cho tụi em. Bác cũng rất thân thiện với mọi người, mỗi khi có ai nhờ việc gì bác cứ lập tức đồng ý mà chẳng ngần ngại gì. Mỗi lần đến ngày tổng vệ sinh xóm bác luôn là người dậy sớm chuẩn bị cuốc, xẻng, chổi… giúp mọi người trước để công việc được hoàn thành nhanh hơn. Bởi vậy nên ai cũng yêu quý bác.

Em không chỉ yêu quý, kính trọng bác mà còn thương mến bác nữa. Hôm đó, tụi em cũng sang nhà bác chơi như mọi ngày nhưng mà bỗng nhiên hôm nay bác lại kể về mỗi tình của bác và vợ. Tuy trong câu chuyện bác đều kể về những kỉ niệm vui vẻ, hạnh phúc, tốt đẹp của bác cùng vợ nhưng em thấy đôi mắt bác cứ long lanh như có nước mắt chắc bác vẫn buồn nhiều lắm. Tối hôm đó, em lại định sang nhà bác ngồi chơi như mọi buổi tối nhưng hôm nay em lại nhẹ nhàng lén vào định đùa bác nhưng em lại nhìn thấy bác đang cầm tấm ảnh cũ của bác gái khuôn mặt buồn rười rượi. Em không dám đùa nữa chỉ lặng lặng đánh tiếng chào bác. Bác bế em lên ghế ngồi cùng, bác lại tâm sự về người vợ quá cố của mình và em phát hiện thì ra năm đó bác gái đã có thai nhưng không may bị mất. Bác không chỉ đau xót với người vợ mà cả cho đứa con bé bỏng đó nữa. Bởi vậy, em liền gọi bác là cha và em nói với bác rằng tuy bác đã không còn đứa con nhỏ đó nhưng bọn cháu cũng coi bác như cha của mình. Bác không nói gì chỉ ôm em vào lòng và cười nhẹ nhàng, em biết bác đã vơi đi phần nào đau xót. Từ đó, em và bác càng yêu quý nhiều hơn.

Tham khảo nha:

Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc vàng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.

HT