K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

- Theo em, bài học về sự khác biệt được rút ra từ văn bản này không phải chỉ có giá trị đối với lứa tuổi học sinh mà còn mang giá trị với mọi lứa tuổi.

- Vì sự khác biệt là điều rất cần trong mỗi người. Nếu chúng ta luôn chung một màu thì cuộc sống sẽ nhàm chán, vô nghĩa.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

- Số đông thường thể hiện sự khác biệt vô nghĩa bởi vì đây là cách khác biệt dễ dàng, không tốn tâm sức.

- Muốn tạo ra sự khác biệt có ý nghĩa, con người cần rèn luyện đạo đức, trí tuệ để bản thân ngày càng ưu tú, hoàn thiện

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

- Trong văn bản này, tác giả đi từ thực tế để rút ra điều cần bàn luận: tác giả kể về lớp học của mình, bài tập của cô giáo, sự thay đổi của các bạn, sự kì lạ của J sau đó mới đi đến kết luận về những điều mà tác giả bàn luận.

- Sự lựa chọn cách triển khai này giúp văn bản thêm phần thú vị, sinh động và người đọc hình dung rõ điều mà tác giả nghị luận.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

- Em đồng tình với cách phân chia như thế vì:

+ Sự khác biệt vô nghĩa được thể hiện qua số đông các bạn trong lớp bởi khác biệt không có mục đích.

+ Sự khác biệt có ý nghĩa qua cách thể hiện của J là thay đổi, khẳng định bản thân và mang hướng tính cực, thể hiện cố gắng. 

23 tháng 4

Chủ ngữ trong câu văn là "Từng đàn", là một cụm danh từ. 

Danh từ trung tâm trong cụm này là "đàn", đây là từ chỉ nhóm các loài chim.

Các thành phần phụ trong cụm danh từ là "Từng", là từ chỉ số lượng hoặc sự phân chia của nhóm, và "rủ nhau lặng lẽ bay đi", là cụm động từ chỉ hành động của nhóm chim.

Việc mở rộng chủ ngữ giúp làm giàu hình ảnh và mô tả trong văn bản. Trong câu này, việc sử dụng cụm danh từ "Từng đàn" thay vì chỉ "đàn" giúp cho động tác của đàn chim trở nên sống động hơn, tạo ra hình ảnh của các đàn chim rủ nhau lặng lẽ bay đi một cách huyền bí và đẹp đẽ.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

- Việc thể hiện sự khác biệt của số đông các bạn trong lớp và của J hoàn toàn khác nhau:

+ Những bạn học sinh khác cố chọn trang phục nổi bật, làm ra những hành động hơi bất thường: hát như trẻ con, đầu tóc kì quái, tham gia vào những hành động ngu ngốc.

+ J: ăn mặc hệt như mọi ngày, đứng lên trả lời câu hỏi một cách chân thành, gọi các bạn trong lớp bằng anh/ chị, cuối tiết học luôn cảm ơn thầy cô giáo, hành động nghiêm chỉnh, chững chạc.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

- Văn bản có kể một câu chuyện mà tác giả là người trong cuộc. Theo em, điều quan trọng hơn là bài học rút ra từ câu chuyện. 

- Vì tác giả - người trong cuộc và dù không có câu chuyện này thì cũng có rất nhiều câu chuyện khác cho bản thân người kể rút ra kinh nghiệm. Việc "tạm gọi bạn ấy là J" cũng phản ánh việc câu chuyện kể về ai không quan trọng mà quan trọng hơn cả là bài học rút ra.

23 tháng 4

Bạn copy Thì Ghi Tham Khảo nhabucqua

23 tháng 4

Cậu tự viết hay là sao chép mạng vậy tôi hỏi thôi chứ ko ý gì

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

Người viết đã đưa ra kết luận: Chúng ta chỉ đơn thuần tách những người vô nghĩa ra khỏi những người có ý nghĩa, và chúng ta bỏ qua nhóm đầu tiên vì họ chẳng có gì khác biệt. Với nhóm thứ hai, họ là những người khiến chúng ta đặc biệt chú ý, những người chúng ta cho là khác biệt thật sự.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
24 tháng 4

Các bạn học sinh trong lớp ngạc nhiên về J vì trong khi tất cả mọi người đều cố tỏ ra khác biệt bằng cách ăn mặc, hành động lạ lùng thì J lại cực kì nghiêm túc với từng tiết học và trông cậu chẳng khác gì mọi ngày.