K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 2

Việc lặp lại hình ảnh bếp lửa có thể mang lại nhiều tác dụng trong các tác phẩm văn học, nghệ thuật hoặc cuộc sống thường ngày. Dưới đây là một số ý nghĩa mà việc lặp lại hình ảnh bếp lửa có thể mang lại: Biểu tượng của sự ấm áp và gia đình: Bếp lửa thường gắn liền với hình ảnh gia đình quây quần, đoàn tụ, mang lại cảm giác ấm cúng và yên bình. Ký ức và hoài niệm: Hình ảnh bếp lửa có thể gợi nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu, những khoảng thời gian đã qua, giúp người ta liên tưởng và nhớ lại những ký ức đẹp. Biểu tượng của sự sống và sức mạnh: Bếp lửa còn biểu trưng cho nguồn năng lượng, sự sống, sự mạnh mẽ, là nơi khởi nguồn của sự sống và tình cảm. Sự đoàn kết và sẻ chia: Hình ảnh bếp lửa còn thể hiện sự gắn kết, sẻ chia giữa các thành viên trong gia đình hoặc cộng đồng, tạo nên tình cảm thân thiết và sự đồng lòng. Sự thủy chung và truyền thống: Việc lặp lại hình ảnh bếp lửa cũng có thể mang ý nghĩa về sự bền vững, thủy chung và gắn bó với truyền thống, văn hóa của một gia đình hoặc một cộng đồng.

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
8 tháng 2

bài này cô mình cũng cho làm, nhưng mình lớp 7. Đề bài của mình làm y chang của bạn á. Tham khảo bài mình nghe:


Lời kêu cứu từ Đại Dương


Chào nhân loại!

Tôi là Đại Dương, một phần không thể thiếu của hành tinh xanh này. Tôi rộng lớn, bí ẩn và mang trong mình nguồn sống bất tận. Từ ngàn đời nay, tôi ôm ấp những con tàu vượt sóng, cung cấp thức ăn cho hàng tỷ người và điều hòa khí hậu toàn cầu. Nhưng giờ đây, tôi đang hấp hối.

Tôi là cội nguồn của sự sống. Tôi cung cấp oxy cho bầu khí quyển, điều hòa khí hậu và là nguồn thức ăn nuôi sống hàng tỷ người trên Trái Đất. Tôi là ngôi nhà chung của vô số sinh vật biển, từ những loài sinh vật phù du nhỏ bé đến những loài cá voi khổng lồ. Hệ sinh thái biển của tôi vô cùng đa dạng và phong phú, là một phần quan trọng của sự sống trên hành tinh này. Tôi cũng là huyết mạch của hành tinh. Tôi kết nối các châu lục, vận chuyển hàng hóa và là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật và văn hóa của nhân loại.

Nhưng tôi đang gặp nguy hiểm. Sự phát triển của xã hội loài người đã gây ra những vết thương sâu sắc cho tôi. Ô nhiễm đang từng ngày tàn phá ngôi nhà của tôi. Rác thải nhựa, hóa chất độc hại và nước thải công nghiệp đang đổ vào tôi với tốc độ chóng mặt, giết chết các sinh vật biển và phá hủy môi trường sống của chúng. Việc khai thác quá mức nguồn lợi từ biển cả cũng đang đẩy tôi đến bờ vực của sự suy thoái. Đánh bắt cá quá mức khiến nhiều loài cá đứng trước nguy cơ tuyệt chủng, làm mất cân bằng hệ sinh thái biển và ảnh hưởng đến nguồn thức ăn của con người. Biến đổi khí hậu cũng là một mối đe dọa lớn đối với tôi. Nhiệt độ nước biển tăng cao, băng tan chảy khiến mực nước biển dâng cao, đe dọa các vùng ven biển và hệ sinh thái biển.

Tôi không thể tự mình vượt qua những thử thách này. Tôi cần sự chung tay của tất cả mọi người. Hãy giảm thiểu ô nhiễm bằng cách hạn chế sử dụng đồ nhựa, xử lý rác thải đúng cách và không xả thải hóa chất độc hại xuống biển. Hãy khai thác bền vững bằng cách áp dụng các biện pháp đánh bắt cá bền vững, bảo vệ các loài cá đang bị đe dọa. Hãy ứng phó với biến đổi khí hậu bằng cách giảm lượng khí thải nhà kính, sử dụng năng lượng sạch và bảo vệ rừng ngập mặn. Và hãy nâng cao nhận thức bằng cách tuyên truyền, giáo dục về tầm quan trọng của biển cả và kêu gọi mọi người cùng hành động để bảo vệ tôi.

Tôi tin rằng, với sự nỗ lực của tất cả mọi người, tôi sẽ lại hồi sinh và tiếp tục là nguồn sống của hành tinh này. Hãy cùng tôi hành động để bảo vệ Đại Dương, bảo vệ tương lai của chúng ta!

Xin cảm ơn!


Sau đây là 1 số việc đơn giản giúp đại dương khoẻ mạnh

+Giảm mức tiêu thụ năng lượng

+Hạn chế rác thải nhựa

+SD chất tẩy rửa sinh học

+...

việc lặp lại hình ảnh bếp lửa có tác dụng thể hiện một hình ảnh bình dị,quen thuộc,gần gũi đối với tác giả và còn là một hình ảnh luôn gắn với người bà trong câu truyện và nó còn thể hiện niềm tin tình yêu thương to lớn của người bà dành cho cháu mình

7 tháng 2

có.Nói về một cậu bé tên remi


7 tháng 2

Trong tác phẩm "Không Gia Đình" (Sans Famille) của Hector Malot, nghệ thuật được sử dụng đa dạng và tinh tế để tạo nên một câu chuyện cảm động và ý nghĩa: Miêu tả chi tiết: Malot sử dụng những miêu tả chi tiết để vẽ nên bối cảnh của nước Pháp thời kỳ thế kỷ 19, từ những làng quê yên bình đến những thành phố sôi động. Điều này giúp người đọc dễ dàng hình dung và hòa mình vào thế giới của nhân vật. Xây dựng nhân vật: Các nhân vật trong "Không Gia Đình" đều được xây dựng với chiều sâu tâm lý. Remi, nhân vật chính, được miêu tả với những cảm xúc và suy nghĩ phức tạp, từ niềm vui, nỗi buồn đến sự quyết tâm và lòng kiên trì. Tình tiết ly kỳ và cảm động: Malot kết hợp các tình tiết ly kỳ, bất ngờ với những khoảnh khắc cảm động, khiến người đọc không chỉ hồi hộp theo dõi mà còn xúc động trước sự kiên cường và lòng nhân ái của Remi. Ngôn ngữ giản dị nhưng sâu sắc: Ngôn ngữ trong tác phẩm của Malot giản dị nhưng mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, dễ hiểu và chạm đến trái tim người đọc. Chủ đề nhân văn: "Không Gia Đình" khai thác những chủ đề nhân văn như tình yêu thương, lòng dũng cảm, sự kiên nhẫn, và khát vọng tìm kiếm gia đình và hạnh phúc. Tất cả những yếu tố nghệ thuật này kết hợp tạo nên một tác phẩm văn học kinh điển, truyền tải những thông điệp ý nghĩa và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

6 tháng 2

Truyện ngắn "Anh Hai" của Lý Thanh Thảo là một tác phẩm đầy cảm động, phản ánh tình cảm gia đình, tình yêu thương giữa anh em, và những hy sinh trong cuộc sống của những người dân miền quê nghèo. Câu chuyện được kể từ góc nhìn của một cậu bé, người em trai trong gia đình, về anh hai của mình, một người anh lớn chịu trách nhiệm lo lắng cho cả gia đình sau sự ra đi của cha.

Ngay từ đầu truyện, người đọc đã cảm nhận được tình cảm sâu sắc mà cậu bé dành cho anh hai. Anh Hai không chỉ là người anh, mà còn là người thay cha gánh vác mọi trọng trách trong gia đình. Anh Hai là hình mẫu của một người anh trai chịu thương, chịu khó, một người đàn ông trưởng thành với những suy nghĩ chín chắn, luôn biết đặt gia đình lên trên hết. Trong khi mẹ của cậu bé chỉ biết lo công việc gia đình, thì anh Hai lại là người phải chăm lo cho cuộc sống của mọi người. Điều này thể hiện qua những hành động hi sinh của anh Hai như việc đi làm việc nặng nhọc để kiếm tiền nuôi gia đình, giúp đỡ em gái học hành, hay quan tâm đến từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống hằng ngày của gia đình. Những hy sinh này càng được tôn vinh khi anh Hai không thể có một cuộc sống riêng cho bản thân mà phải từ bỏ nhiều ước mơ vì gia đình.

Câu chuyện không chỉ đơn giản là sự hy sinh của anh Hai mà còn là quá trình trưởng thành của cậu bé người em. Ban đầu, cậu bé chưa thực sự hiểu được hết những hi sinh của anh mình, thậm chí có lúc cậu không nhận ra sự vất vả của anh Hai, chỉ nhìn thấy sự nghiêm khắc và trách nhiệm nặng nề mà anh gánh vác. Tuy nhiên, qua từng chi tiết trong câu chuyện, cậu dần nhận ra anh Hai là người chịu nhiều áp lực và tình yêu thương vô bờ bến dành cho gia đình. Đây chính là điểm sáng trong quá trình phát triển nhân vật cậu bé: từ một đứa trẻ chỉ biết nhận, cậu bé đã dần trưởng thành, nhận thức rõ hơn về giá trị của gia đình, của tình anh em và những hy sinh thầm lặng mà anh Hai đã dành cho mình.

Một điểm đặc sắc trong truyện là việc khắc họa bối cảnh nghèo khó của gia đình. Lý Thanh Thảo đã rất khéo léo mô tả hoàn cảnh sống khốn khó của gia đình, nơi mọi thứ đều thiếu thốn. Tuy nhiên, giữa hoàn cảnh ấy, tình cảm gia đình lại là thứ duy nhất không bao giờ thiếu. Chính nghèo khó và những thử thách trong cuộc sống lại làm nổi bật lên tình yêu thương, sự hy sinh và lòng kiên trì của các nhân vật. Anh Hai dù vất vả, khó khăn nhưng luôn cố gắng để gia đình có một cuộc sống tốt đẹp hơn, và cậu em, tuy ban đầu chưa hiểu hết, nhưng cuối cùng cũng nhận ra những giá trị quan trọng của tình yêu thương trong gia đình.

Truyện "Anh Hai" khắc họa rõ nét chủ đề về tình yêu thương gia đình và những hy sinh thầm lặng mà những người trong gia đình dành cho nhau. Những hình ảnh anh Hai vất vả lao động, lo lắng cho gia đình trong khi bản thân không thể có một cuộc sống riêng cho mình, làm nổi bật sự hy sinh và tình yêu vô điều kiện của một người anh trai. Điều này khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm về sự quan trọng của gia đình, về những tình cảm thiêng liêng mà đôi khi ta không nhận ra cho đến khi trưởng thành.

Truyện ngắn "Anh Hai" của Lý Thanh Thảo là một tác phẩm giàu cảm xúc, chứa đựng những thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, về sự hy sinh thầm lặng của những người thân yêu trong cuộc sống. Qua câu chuyện của một gia đình nghèo khó nhưng tràn đầy tình yêu thương, tác phẩm đã khắc họa được một bức tranh chân thực về cuộc sống và mối quan hệ anh em, đồng thời truyền tải đến người đọc những giá trị nhân văn cao đẹp, làm sâu sắc thêm nhận thức về tình cảm gia đình và những hi sinh trong cuộc sống.

6 tháng 2

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

Chiếc lá Chim sâu hỏi chiếc lá: - Lá ơi! Hãy kể chuyện cuộc đời bạn cho tôi nghe đi! - Bình thường lắm, chẳng có gì đáng kể đâu. - Bạn đừng có giấu! Nếu bình thường vậy, sao bông hoa kia lại có vẻ rất biết ơn bạn? - Thật mà! Cuộc đời tôi rất bình thường. Ngày nhỏ, tôi là một búp non. Tôi lớn dần lên thành một chiếc lá và cứ là chiếc lá như thế cho đến bây giờ. - Thật như...
Đọc tiếp

Chiếc lá Chim sâu hỏi chiếc lá: - Lá ơi! Hãy kể chuyện cuộc đời bạn cho tôi nghe đi! - Bình thường lắm, chẳng có gì đáng kể đâu. - Bạn đừng có giấu! Nếu bình thường vậy, sao bông hoa kia lại có vẻ rất biết ơn bạn? - Thật mà! Cuộc đời tôi rất bình thường. Ngày nhỏ, tôi là một búp non. Tôi lớn dần lên thành một chiếc lá và cứ là chiếc lá như thế cho đến bây giờ. - Thật như thế sao? Đã có lần nào bạn biến thành hoa, thành quả, thành một ngôi sao, thành vầng mặt trời đem lại niềm vui cho mọi người như trong các câu chuyện cổ tích mà bác gió thường rì rầm kể suốt ngày đêm chưa? - Chưa! Chưa một lần nào tôi biến thành một thứ gì khác tôi cả. Suốt đời tôi chỉ là một chiếc lá nhỏ nhoi bình thường. - Thế thì chán thật! Bông hoa kia đã làm tôi thất vọng. Hoa ơi, bạn chỉ khéo bịa chuyện. - Tôi không bịa chút nào đâu. Mãi mãi tôi kính trọng những chiếc lá bình thường như thế. Chính nhờ họ mới có chúng tôi - những hoa, những quả, những niềm vui mà bạn vừa nói đến. (Theo Những truyện hay viết cho thiếu nhi của Trần Hoài Dương, NXB Kim Đồng, năm 2019) Câu 1. Xác định chủ dề của câu chuyện? Câu 2. Theo câu chuyện, vì sao bông hoa lại kính trọng những chiếc lá? Câu 3.Theo em chiếc lá trong câu chuyện là hình ảnh của những người như thế nào trong cuộc sống của con người? Câu 4.Tôi không bịa chút nào đâu. Mãi mãi tôi kính trọng những chiếc lá bình thường như thế. Chính nhờ họ mới có chúng tôi - những hoa, những quả, những niềm vui mà bạn vừa nói đến. Từ câu trả lời của hoa, em rút ra cho mình những bài học gì? Câu 5: Tìm thán từ có trong văn bản trên?

0
Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: CHIỀU DÀY CỦA BỨC TƯỜNG Chỗ này ngày xưa tôi treo một bức tranh phong cảnh. Bức tranh ấy đã làm tôi như được gần thiên nhiên hơn giữa các toà nhà khối hộp góc cạnh khô khan và đơn điệu. Còn bây giờ chị treo ở đấy cái lồng bàn nhựa xanh. Chỗ kia là chỗ của chiếc lá phong tôi mang từ Nga về với bao kỉ niệm. Rồi gió to, rồi...
Đọc tiếp

Đọc đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: CHIỀU DÀY CỦA BỨC TƯỜNG Chỗ này ngày xưa tôi treo một bức tranh phong cảnh. Bức tranh ấy đã làm tôi như được gần thiên nhiên hơn giữa các toà nhà khối hộp góc cạnh khô khan và đơn điệu. Còn bây giờ chị treo ở đấy cái lồng bàn nhựa xanh. Chỗ kia là chỗ của chiếc lá phong tôi mang từ Nga về với bao kỉ niệm. Rồi gió to, rồi nắng to, rồi độ ẩm lớn, tất cả đã ập tới đập vào cái lá mỏng manh ấy cho đến khi nó chỉ còn là những cái gân nhỏ xíu yếu ớt và cuối cùng tan ra, bay đi.Nhưng với tôi bao giờ chiếc lá phong vẫn cứ ở chỗ đó, ở chỗ của nó. Còn bây giờ cái tủ đã che kín khoảng tường ấy. Chỗ kia nữa với những dáng người buồn vui trên bức tường, có được từ những lần tôi nhìn rất lâu vào những vệt vôi vô tình và tưởng tượng ra, nay phủ lớp ve xanh. Chẳng còn ở đấy dáng người giống dáng tôi hồi bé.Không thấy đâu hai mái đầu đang chụm lại thì thẩm.Cái mũi cao hếch với hàng mi rợp buồn ở góc tường kia làm tôi thẫn thờ baolần giờ nơi nao? Tất cả, tất cả đều xa lạ, xa lạ quá... Cuộc đến thăm căn phòng cũ đã không như tôi tưởng. [...] Về đến nhà mình, nhìn mọi vật trong phòng, tôi bỗng nhớ tới người chủ cũ của nó. Không biết chỗ hiện nay tôi đặt giá sách người chủ cũ đã gửi gắm tình cảm gì vào đó? Bức tường ấy đã chứng kiến những gì trong phần đời của họ? Chẳng hiểu lớp vôi quét đã phủ lên những kỉ niệm nào của người chủ trước đây? Rồi tôi chợt giật mình nhận ra: Lớp kỉ niệm của tôi trên những bức tường sẽ luôn nằm ở giữa lớp kỉ niệm của người đến trước và người đến sau tôi. Và những bức tường cứ dày lên cùng với những lớp kỉ niệm ấy. (Phạm Sông Hồng, Chiều dày của bức tường, Trần Hoài Dương tuyển chọn, Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam dành cho thiếu nhi, tập 3, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh, 2016) Câu 1(0,5 điểm): Xác định chủ đề và ngôi kể của câu chuyện? Câu 2 (1,0 điểm): Xét về mục đích nói, những câu in đậm thuộc kiểu câu gì? Theo em tác giả sử dụng kiểu câu đó có ý nghĩa như thế nào với việc thể hiện chủ đề câu chuyện? Câu 3 (1,0 điểm) Em hiểu như thế nào về nhan đề “Chiều dày của bức tường”? Câu 4 (0,5 điểm)Câu văn “Nhưng với tôi bao giờ chiếc lá phong vẫn cứ ở chỗ đó, ởchỗ của nó.” đã cho thấy thái độ như thế nào của nhân vật tôi với những kỉ niệm, những kí ức của mình? Câu 5 (1,0 điểm) Từ câu chuyện trên, em hãy liên hệ với thực tế và viết một đoạn văn 5 – 7 câu nêu suy nghĩ của mình về việc cần biết trân trọng kí ức, kỉ niệm của chính mình.

0
Con bé phát hiện ra thế giới sống động trong khu vườn nhỏ ấy vào buổi chiều. Cơn mưa từ đâu kéo đến giăng kín trời, đất vườn nồng lên mùi ngái ngái. Con bé đứng bên cửa sổ, luồn tay qua khung cửa gỗ để những giọt mưa nặng trĩu trượt dài trên tay mình trước khi tung tóe trên nền gạch đỏ. Đôi chân của con bé cũng không ngừng nhún nhảy theo điệu nhảy hân hoan của mưa. ...
Đọc tiếp

Con bé phát hiện ra thế giới sống động trong khu vườn nhỏ ấy vào buổi chiều. Cơn mưa từ đâu kéo đến giăng kín trời, đất vườn nồng lên mùi ngái ngái. Con bé đứng bên cửa sổ, luồn tay qua khung cửa gỗ để những giọt mưa nặng trĩu trượt dài trên tay mình trước khi tung tóe trên nền gạch đỏ. Đôi chân của con bé cũng không ngừng nhún nhảy theo điệu nhảy hân hoan của mưa. Mưa ngớt dần. Cánh tay vẫn lì lợm vươn ra để níu lấy mấy giọt mưa cuối cùng. Tức thì, con bé thu tay lại khi nhận ra có thứ gì đó bám nhẹ trên tay mình. Ồ! Con chuồn chuồn kim! Con bé nhìn chuồn chuồn kim mảnh mai không chớp mắt. Màu xanh trên thân nó như bầu trời kỳ diệu hiện ra trước mắt. Chuồn chuồn kim chợt run rẩy, hai cánh ướt nhẹp khép vào nhau. - Bố! Bố! Bố ơi! Con bé vừa chạy đi vừa gọi thét lên, xé tan cả điệu nhạc tí tách yên bình sau cơn mưa. Xòe bàn tay có chuồn chuồn ra trước mắt bố, con bé hốt hoảng: - Con chuồn chuồn bị cảm mất bố ơi! Ông Tấn chau mày, buông tiếng thở dài: - Con đem nó ra ngoài sân rồi mau vào tắm gội đi! Đừng nghịch ngợm nữa! Con bé bỏ lại sau lưng lời nhắc nhở của bố và chạy vụt vào trong bếp. Lần đầu tiên sau cơn mưa, con bé huơ tay mình trên đống than hồng. Chỉ là để ủ ấm cho con chuồn chuồn kim bé nhỏ. Đêm đó, con bé sẵn sàng nhường gối êm cho chuồn chuồn kim nằm im trên đó và thủ thỉ với nó: - Em còn lạnh không? - Nhà em ở đâu? - Em thích chơi ở đâu nè? - Mai chị sẽ dẫn em đi chơi nha. ... Nhưng chính chuồn chuồn kim lại dẫn đường cho con bé đến thế giới kỳ lạ trong khu vườn. Cơn mưa đêm qua đã gột sạch tất cả bụi bặm trên những tàu lá. Những đốm nắng vàng mơ đậu đầy trên thảm cỏ. Và, ở góc vườn, mấy con bọ ngựa màu xanh đang ngủ say trên tàu lá chuối, vài con cánh cam vừa cựa mình, hai con bướm trắng đang khẽ rung đôi cánh mềm mại như sắp sửa bay lên. Rồi, con ếch cốm, con cóc nâu, con dế mèn... Một, hai, ba... bảy... chín, mười. Con bé đứng tròn mắt nhìn cả thế giới đang động đậy quanh mình. Thoắt cái, con bé lại chạy vụt đi. ... Đêm đêm, đàn đom đóm đến phiên gác, thắp đèn lung linh cả góc vườn. Con bé lần theo thứ ánh sáng huyền diệu đó bước vào thế giới của riêng mình. Đó là thế giới thần tiên giữa bóng đêm. Con bé như người khổng lồ đang bước vào xứ sở của những người bạn tý hon. Không! Con bé là người mẹ tí hon của mười đứa con tí hon. Con bé quên cả bữa cơm để chăm sóc con cánh cam bị ốm. Con bé quên cả trưa nắng hè để đi tìm con bướm trắng lạc đường. Con bé quên cả bóng đêm để xem con chuồn chuồn hoa đã ngủ say chưa... (“Thế giới của con” - Dương Hằng - Trích trong “65 truyện ngắn hay dành cho thiếu nhi” - NXB Kim Đồng, 2022, tr 509 - 511). Câu 1. Hãy xác định ngôi kể và các nhân vật trong truyện ngắn trên? Câu 2. Hãy nêu các chi tiết truyện quan trọng thể hiện tình cảm của nhân vật “con bé” với các con vật dễ thương trong khu vườn bé nhỏ? Qua đó em thấy cô bé là người như thế nào? Câu 3. Chỉ ra và phân tích tác dụng của phép điệp ngữ trong đoạn trích sau: Con bé quên cả bữa cơm để chăm sóc con cánh cam bị ốm. Con bé quên cả trưa nắng hè để đi tìm con bướm trắng lạc đường. Con bé quên cả bóng đêm để xem con chuồn chuồn hoa đã ngủ say chưa... Câu 4. Nhà văn Ăng-toan đơ Xanh-tơ Ê-xu-pe-ri, tác giả của Hoàng tử bé, từng khẳng định: “Chỉ có con mắt trẻ em mới có thể cảm nhận một cách thuần khiết vẻ đẹp phong phú và bí ẩn của thế giới”. Em thấy điều đó có đúng với truyện ngắn trên không? Vì sao? Câu 5. Hãy nêu những thông điệp ý nghĩa em rút ra từ văn bản trên? Câu 6: Tìm thán từ có trong văn bản trên?


0