nguyễn ngọc phương anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của nguyễn ngọc phương anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

tùy bạn nha có nhiều bài cho bạn ❤

Quê em là một vùng đồng bằng rộng lớn với nhiều cây trái. Mặc dù không có danh lam, thắng cảnh nổi tiếng nhưng với em bất cứ nơi nào trên quê mình đều là cảnh đẹp. Trong đó nơi làm em thích thú hơn cả là cánh đồng lúa chín. Năm nào cũng vậy, mỗi lần sắp tết là quê em lại rộn ràng chuẩn bị cho một mùa thu hoạch. Đây cũng là lúc em thấy lòng mình vui tươi nhất vì được ngắm nhìn cánh đồng và chuẩn bị đón tết cùng gia đình. Bầu trời tháng chạp trong xanh, những đám mây trắng nhẹ nhè bay theo làn gió thổi. Chị gió tinh nghịch bỗng bay qua đám ruộng làm cả cánh đồng rung chuyển như mặt nước. Nhìn từ xa, cánh đồng lúa chín chẳng khác nào một bức tranh đẹp và thơ mộng. Bức tranh được nhà họa sĩ chọn màu vàng tươi vui và xa xa có vài chú cò trắng đang tìm mồi. Em thấy thấp thoáng những chiếc nón lá của mẹ của cô đang đi thăm ruộng. Ai đã từng đứng trước cánh đồng lúa quê em sẽ cảm thấy không có vẻ đẹp thiên nhiên nào bình dị mà gần gũi như thế. Màu vàng của lúa chín như màu hoa cà, hoa cúc và tươi như màu của nắng. Em đi theo con đê nhỏ dẫn qua ruộng lúa, con đê uốn lượn, cỏ mọc xanh xanh. Em thích nhất đi chân trần trên cỏ cảm giác mềm mại làm sao. Đến gần ruộng lúa, em thấy rõ từng bông lúa vàng đang trĩu hạt. Mỗi bông mang rất nhiều hạt thóc căng tròn. Tuy bông lúa quằn mình xuống nước nhưng lại không bao giờ ngã rạp. Lá lúa cũng vàng ươm theo, lúc này trông lá không như lưỡi gươm đâm thẳng lên trời nữa mà giống như lưỡi liềm mẹ dùng gặt lúa. Em hít thật sâu vào hương vị của quê mình. ÔI cái mùi thơm của lúa chín dịu dàng như mùi sữa mẹ hòa vào mùi của đất của nước khiến em nhớ mãi. Nhắm mắt lại và tưởng tượng, em thấy mình như lạc vào một khu vườn cổ tích. Bên kia là thửa ruộng của chú em, chiếc máy gặt lúa đã thay người nông dân thu hoạch. Tiếng máy chạy xình xịch nghe rất vui tai. THỉnh thoảng có vài chú cu đất giật mình bay lên trời. Mấy chú chim sẻ nhỏ cũng thi nhau nhặt những hạt lúa còn sót lại. Em yêu thích cánh đồng lúa chín còn vì sắp đến mùa xuân. Nhìn lúa vàng bông, mẹ em cười hạnh phúc, mẹ bảo vụ này trúng mùa mẹ sẽ mua cho em nhiều áo mới. Cánh đồng lúa quê em không chỉ đẹp mà còn mang lại cuộc sống ấm no cho người dân. Nhờ có lúa vàng mà em được đi học, được cơm no áo ấm. Em thầm cảm ơn cây lúa, cảm ơn người nông dân. Em luôn tự hào về cảnh đẹp này của quê mình.

“Em đi giữa biển vàng Nghe mênh mang trên đồng lúa hát Hương lúa chín thoang thoảng bay Làm lung lay hàng cột điện Làm xao động cả hàng cây.” Đây là câu thơ mà tôi thích nhất. Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ và tôi thích thú nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời. Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi tôi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang rộ chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, nhìn từ xa trông như một tấm thảm khổng lồ. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bạc làm cho cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Ánh nắng ban mai đã tỏa sáng khắp nơi trên cánh đồng. Ngọn gió thổi rì rào như các cây lúa đang nói chuyện với nhau. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ đã ánh lên màu pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê. Đã đến giờ các cô chú đã bắt đầu vào công việc của mình. Những chiếc nón trắng xen giữa biển lúa vàng trông thật đẹp mắt. Họ đang đưa những chiếc liềm để cắt lúa thật là nhanh. Người các cô chú ướt đẫm mồ hôi. Vừa làm việc, họ vừa râm ran trò chuyện rất vui. Gần đó, những chiếc máy gặt cũng đang hoạt động rất tích cực giảm bớt nhiều sức lao động của con người. Từng khóm lúa ngả nghiêng vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa là cây có một lá mầm, rễ chùm. Lá bao quanh thân, có nhiều phiến dài và mỏng. Trong một năm có hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ xuân. Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhiêu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của những người nông dân đã tạo nên những hạt thóc mẩy vàng. Tôi chợt nhớ đến câu ca dao: “Cày đồng đang buổi ban trưa Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày Ai ơi bưng bát cơm đầy Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”. Nắng tháng năm vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những người nông dân thêm ửng hồng, khỏe mạnh. Nụ cười làm gương mặt họ bừng sáng lên. Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê tôi, tôi thấy những hình ảnh ấy thân thương làm sao. Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước của mình. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, vậy là sau mấy tháng gieo trồng, chăm sóc, cuối cùng ruộng lúa nhà em cũng đã bắt đầu đến mùa gặt. Đang là mùa hè nên em cùng các bạn nhỏ khác được theo bố mẹ ra đồng gặt lúa. Đi từ đằng xa, mùi hương thơm của lúa chín đã ngào ngạt. Trước mắt em là cả một màu vàng rực rỡ. Những bông lúa đang xì xào, đung đưa trong gió như mời gọi “này các bạn nhỏ ơi hãy đến đây chơi cùng với chúng tớ nào”. Càng lại gần, vẻ đẹp của cánh đồng lúa chín càng cuốn hút em. Lúa nghiêng mình tạo thành những đợt sóng. Lúa như đang múa, một điều múa rất riêng. Người dân quê em thường đổi công cho nhau, lúa nhà nào chín trước sẽ cùng gặt trước. Lúa nhà nào chín sau sẽ gặt sau. Ở đằng xa, một vài ruộng lúa vẫn còn xanh. Thân của chúng chưa vàng sẫm mà hãy còn xanh. Chỉ ít ngày nữa thôi chúng cũng sẽ chuyển vàng. Ở giữa những ruộng lúa người dân cắm các chú bù nhìn rơm để giúp họ đuổi sâu hại lúa. Mẹ cho em ngắt một bông lúa chín. Hạt gạo non còn thơm mùi sữa. Nhìn bố mẹ cùng các bác nông dân đôi tay thoăn thoắt gặt lúa, em cảm thấy nhịp sống thật hối hả. Buổi trưa khi mặt trời lên cao, mọi người hân hoan trở về nhà. Chiếc máy tuốt lúa lúc này lại được dịp hoạt động. Em yêu sao cánh đồng lúa chín quê mình.

Ai đã từng nghe những lời ca thiết tha, trong sáng qua bài hát “Em đi giữa biển bàng” chắc chưa quên “Em đi giữa biển vàng/ Nghe mênh mông trên đồng lúa hát/ Hương lúa chín thoang thoảng bay...”. Hình ảnh cánh đồng lúa mênh mông, bát ngát có lẽ là hình ảnh đẹp nhất nơi vùng quê thanh bình, yên ả. Ngày hè, ông mặt trời tỉnh giấc sớm, chiếu những tia nắng mai xuống mặt đất. Dưới nắng, muôn giọt sương đêm đang đọng trên bông lúa lấp lánh như những viên kim cương. Chắc tối qua cơn mưa rào đem chúng tới. Từ xa nhìn lại, cánh đồng lúa mênh mông như một tấm thảm vàng ươm phấp phới, vô cùng mềm mại. Vẻ mềm mại có được nhờ chị gió cứ bay qua lướt lại, làm muôn cây lúa ngả nghiêng. Mặt trời lên cao hẳn. Lúc này, những cây lúa có dịp vươn mình khoe bông lúa trĩu nặng. Cây lúa cao chừng nửa mét, mọc chụm thành từng khóm. Nhìn từ xa, chẳng ai có thể biết độ cao của chúng, muôn cây lúa mọc liền với nhau như thảm cỏ. Bông lúa chi chít những hạt, hạt nối tiếp nhau cong cong trĩu xuống. Ngày còn non, cánh đồng lúa xanh mướt một màu. Ấy thế mà chẳng bao lâu, lúa ra đòng trổ bông. Thật diệu kì! Tôi biết, sự diệu kì ấy có được nhờ bàn tay của những bác nông dân cần cù, lam lũ. Cuối ngày, các bác ra thăm đồng ruộng của mình, trên môi nở nụ cười tươi nét tươi của nắng, của lúa. Chắc các bác hi vọng một mùa bội thu đây mà. Bỗng, trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa rào bất chợt. Mưa ào ào, xối xả. Mưa dội thẳng dòng nước xuống cánh đồng. Các bác nông dân vội tìm cách thoát nước cho đồng ruộng. Những bông lúa ngả nghiêng theo gió, âm thầm hứng chịu muôn hạt mưa rơi xuống. Chúng chẳng khác nào những người chủ của mình, hiên ngang chống chọi với mưa gió, với khắc nghiệt của thời tiết để đem tới những hạt lúa chắc nịch. Mưa tan. Mặt trời dần chạy về cánh cửa Tây của mình để khép lại ngày dài. Vòm trời được dệt một màu cam rực. Tôi bỗng nhiên nghĩ về bức tranh sơn dầu với hai nửa gam màu nóng, màu cam của vòm trời, màu vàng của cánh đồng. Bức tranh ấy đẹp lắm. Vẻ đẹp kết tụ từ mưa nắng của đất trời, từ mồ hôi, nhọc nhằn của những người nông dân.