Trịnh Kim Oanh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trịnh Kim Oanh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu1 Nét đặc sắc về nội dung của bài thơ "Những bóng người trên sân ga" chính là việc khai thác nỗi buồn chia ly của kiếp người phiêu bạt. Mở đầu bằng hình ảnh khái quát đầy bi quan: ''cây đàn xum họp đứt từng dây ''nhà thơ đã đặt sân ga trở thành nơi khởi nguồn của mọi biệt li. Nguyễn Bính tài tình khi không chỉ tập trung vào một câu chuyện mà dựng nên bức tranh đa diện về sự chia xa qua lăng kính của nhân vật "tôi" – người chứng kiến. Từ sự chia lìa thơ ngây của "hai cô bé", đến nỗi đau đớn thầm lặng của đôi "người yêu", sự bịn rịn của "vợ chồng ai", sự cô đơn của "bà già" tiễn con ra trấn ải, và đỉnh điểm là thân phận lẻ loi của "một người đi" không rõ nguyên nhân. Những bóng người, những câu chuyện riêng ấy hòa vào nhau, khắc họa bi kịch chung của thời đại: những đời phiêu bạt thân đơn chiếc, khiến nỗi buồn không chỉ là cảm xúc cá nhân mà trở thành triết lí về sự xa cách và nỗi cô đơn lớn lao của con người.

câu 2;

Trong hành trình khám phá và khẳng định bản thân, con người luôn đối diện với những ngã rẽ. Nhà thơ Mỹ Robert Frost từng đúc kết kinh nghiệm sống ấy qua hình ảnh sâu sắc: “Trong rừng có nhiều lối đi / Và tôi chọn lối đi chưa có dấu chân người.” Câu thơ không chỉ là một lời tuyên bố cá nhân mà còn là lời hiệu triệu về ý nghĩa của sự chủ động lựa chọn lối đi riêng, sáng tạo và khác biệt trong cuộc sống.

"Lối đi chưa có dấu chân người" là ẩn dụ cho con đường của sự đổi mới, của những ý tưởng độc đáo, và là nơi chứa đựng những thử thách chưa từng được khám phá. Đây là lối thoát ly khỏi lối mòn, khỏi sự rập khuôn và an toàn của số đông. Việc chủ động lựa chọn con đường này đòi hỏi một bản lĩnh lớn, bởi lẽ nó đồng nghĩa với việc chấp nhận sự cô độc ban đầu, đối mặt với sự nghi ngờ và rủi ro thất bại. Tuy nhiên, chỉ khi dám dấn thân vào con đường ít người đi, cá nhân mới có thể khơi dậy được tiềm năng sáng tạo vô tận và tạo ra những giá trị đột phá, độc nhất.

Sự chủ động và sáng tạo thể hiện ở khả năng tự kiến tạo tương lai thay vì chờ đợi hoặc đi theo vết xe đổ. Nó bắt đầu từ việc dũng cảm lắng nghe tiếng nói bên trong – đam mê, khát vọng, và tài năng tiềm ẩn của bản thân – thay vì bị chi phối bởi định kiến xã hội hay kỳ vọng của người khác. Những người dám chọn lối đi chưa có dấu chân người luôn là những người tiên phong. Họ là các nhà khoa học, doanh nhân, nghệ sĩ dám phá vỡ cấu trúc cũ, từ đó mở ra kỷ nguyên mới cho nhân loại. Họ không chỉ "thấy" một con đường mà còn "tạo ra" con đường đó bằng tư duy khác biệt và hành động quyết liệt. Chẳng hạn như cách những nhà sáng lập công nghệ tạo ra thị trường hoàn toàn mới, hay những nghệ sĩ đưa ra trường phái nghệ thuật vượt qua giới hạn truyền thống.

Tuy nhiên, lựa chọn lối đi riêng không có nghĩa là sự nổi loạn bốc đồng hoặc sự liều lĩnh vô căn cứ. Sự chủ động phải đi kèm với trí tuệ và sự chuẩn bị nghiêm túc. Con đường sáng tạo đòi hỏi phải có kiến thức nền tảng vững chắc và khả năng chấp nhận thử nghiệm, thất bại. Thiếu đi nền tảng này, "lối đi chưa có dấu chân người" có thể trở thành con đường lạc lối, thiếu mục tiêu. Do đó, sự chủ động lựa chọn chính là sự kết hợp hài hòa giữa lòng dũng cảm khám phá và tinh thần trách nhiệm với quyết định của bản thân.

Tóm lại, thông điệp mà Robert Frost gửi gắm là lời nhắc nhở về quyền tự do và trách nhiệm cá nhân. Trong "rừng" cuộc đời muôn vàn lựa chọn, việc chủ động lựa chọn lối đi riêng là cách duy nhất để mỗi cá nhân khẳng định giá trị độc đáo của mình và sống một cuộc đời ý nghĩa, không hối tiếc. Hãy mang trong mình tinh thần sáng tạo, bản lĩnh của người tiên phong để dũng cảm rẽ lối, vì chỉ có trên con đường chưa có dấu chân người, ta mới có thể in dấu chân của chính mình.

câu1 Nét đặc sắc về nội dung của bài thơ "Những bóng người trên sân ga" chính là việc khai thác nỗi buồn chia ly của kiếp người phiêu bạt. Mở đầu bằng hình ảnh khái quát đầy bi quan: ''cây đàn xum họp đứt từng dây ''nhà thơ đã đặt sân ga trở thành nơi khởi nguồn của mọi biệt li. Nguyễn Bính tài tình khi không chỉ tập trung vào một câu chuyện mà dựng nên bức tranh đa diện về sự chia xa qua lăng kính của nhân vật "tôi" – người chứng kiến. Từ sự chia lìa thơ ngây của "hai cô bé", đến nỗi đau đớn thầm lặng của đôi "người yêu", sự bịn rịn của "vợ chồng ai", sự cô đơn của "bà già" tiễn con ra trấn ải, và đỉnh điểm là thân phận lẻ loi của "một người đi" không rõ nguyên nhân. Những bóng người, những câu chuyện riêng ấy hòa vào nhau, khắc họa bi kịch chung của thời đại: những đời phiêu bạt thân đơn chiếc, khiến nỗi buồn không chỉ là cảm xúc cá nhân mà trở thành triết lí về sự xa cách và nỗi cô đơn lớn lao của con người.

câu 2;

Trong hành trình khám phá và khẳng định bản thân, con người luôn đối diện với những ngã rẽ. Nhà thơ Mỹ Robert Frost từng đúc kết kinh nghiệm sống ấy qua hình ảnh sâu sắc: “Trong rừng có nhiều lối đi / Và tôi chọn lối đi chưa có dấu chân người.” Câu thơ không chỉ là một lời tuyên bố cá nhân mà còn là lời hiệu triệu về ý nghĩa của sự chủ động lựa chọn lối đi riêng, sáng tạo và khác biệt trong cuộc sống.

"Lối đi chưa có dấu chân người" là ẩn dụ cho con đường của sự đổi mới, của những ý tưởng độc đáo, và là nơi chứa đựng những thử thách chưa từng được khám phá. Đây là lối thoát ly khỏi lối mòn, khỏi sự rập khuôn và an toàn của số đông. Việc chủ động lựa chọn con đường này đòi hỏi một bản lĩnh lớn, bởi lẽ nó đồng nghĩa với việc chấp nhận sự cô độc ban đầu, đối mặt với sự nghi ngờ và rủi ro thất bại. Tuy nhiên, chỉ khi dám dấn thân vào con đường ít người đi, cá nhân mới có thể khơi dậy được tiềm năng sáng tạo vô tận và tạo ra những giá trị đột phá, độc nhất.

Sự chủ động và sáng tạo thể hiện ở khả năng tự kiến tạo tương lai thay vì chờ đợi hoặc đi theo vết xe đổ. Nó bắt đầu từ việc dũng cảm lắng nghe tiếng nói bên trong – đam mê, khát vọng, và tài năng tiềm ẩn của bản thân – thay vì bị chi phối bởi định kiến xã hội hay kỳ vọng của người khác. Những người dám chọn lối đi chưa có dấu chân người luôn là những người tiên phong. Họ là các nhà khoa học, doanh nhân, nghệ sĩ dám phá vỡ cấu trúc cũ, từ đó mở ra kỷ nguyên mới cho nhân loại. Họ không chỉ "thấy" một con đường mà còn "tạo ra" con đường đó bằng tư duy khác biệt và hành động quyết liệt. Chẳng hạn như cách những nhà sáng lập công nghệ tạo ra thị trường hoàn toàn mới, hay những nghệ sĩ đưa ra trường phái nghệ thuật vượt qua giới hạn truyền thống.

Tuy nhiên, lựa chọn lối đi riêng không có nghĩa là sự nổi loạn bốc đồng hoặc sự liều lĩnh vô căn cứ. Sự chủ động phải đi kèm với trí tuệ và sự chuẩn bị nghiêm túc. Con đường sáng tạo đòi hỏi phải có kiến thức nền tảng vững chắc và khả năng chấp nhận thử nghiệm, thất bại. Thiếu đi nền tảng này, "lối đi chưa có dấu chân người" có thể trở thành con đường lạc lối, thiếu mục tiêu. Do đó, sự chủ động lựa chọn chính là sự kết hợp hài hòa giữa lòng dũng cảm khám phá và tinh thần trách nhiệm với quyết định của bản thân.

Tóm lại, thông điệp mà Robert Frost gửi gắm là lời nhắc nhở về quyền tự do và trách nhiệm cá nhân. Trong "rừng" cuộc đời muôn vàn lựa chọn, việc chủ động lựa chọn lối đi riêng là cách duy nhất để mỗi cá nhân khẳng định giá trị độc đáo của mình và sống một cuộc đời ý nghĩa, không hối tiếc. Hãy mang trong mình tinh thần sáng tạo, bản lĩnh của người tiên phong để dũng cảm rẽ lối, vì chỉ có trên con đường chưa có dấu chân người, ta mới có thể in dấu chân của chính mình.