

Nông Thị Thúy Tình
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:thuyết minh
Câu 2: nguyên nhân là để xác định tuổi và sức sống của cây anh đào thông qua máy ảnh trên điện thoại thông minh. Chính quyền các địa phương Nhật Bản sau đó có thể tận dụng dữ liệu này để theo dõi hiện trạng và bảo tồn cây.
Câu 3: tác dụng là để thu hút sự chú ý ,sapo giới thiệu ngắn gọn về ứng dụng Al trong bảo tồn hoa anh đào gợi mở nội dung chi tiết hơn
Câu 4
Tác dụng : làm cho mọi người đọc dễ hình dung về giao diện và cách thức hoạt động của nó Tiêu đề tiêu đề phụ giúp cho người đọc dễ dàng nắm bắt thông tin chính và cấu trúc của bài viết
Câu 5
Giáo dục:
Gia sư ảo: AI có thể tạo ra các gia sư ảo cá nhân hóa, giúp học sinh học tập theo tốc độ và phong cách riêng của mình. Phân tích và đánh giá học tập: AI có thể phân tích dữ liệu học tập để đánh giá hiệu quả của phương pháp giảng dạy và đưa ra các đề xuất cải tiến. Tạo nội dung giáo dục: AI có thể tạo ra các bài giảng, bài tập và trò chơi giáo dục hấp dẫn và phù hợp với từng đối tượng học sinh.
Câu 2
Bài thơ “Đừng chạm tay” của Vũ Thị Huyền Trang hiện lên như một bức tranh giàu chất tự sự, lồng ghép tinh tế giữa thực tại và ký ức. Tác phẩm không chỉ là lời kể về cuộc tương ngộ giữa khách du lịch và người già nơi nắng gió con dốc mà còn ẩn chứa thông điệp sâu sắc về sự giao thoa giữa con người với quá khứ và hiện thực, giữa cái hồn nhiên của khách lạ và nỗi niềm trăn trở bên trong tâm hồn già nua của một cuộc đời đã từng đi qua.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh cụ già “ngồi sưởi nắng trên đầu con dốc,” tạo nên một không gian yên bình, có phần đượm buồn. Điểm độc đáo trong cách thể hiện ở đây là nghệ thuật tương phản giữa cái “lạc quan” của nơi nghỉ chân và “sự đi lạc trong thế giới một người già” – biểu hiện sự cô độc của một tâm hồn đầy ký ức. Nhịp thơ chậm rãi, gợi hình và trữ tình, làm hiện lên cuộc đời và nỗi nhớ đong đầy của nhân vật cụ già. Điều đáng chú ý là cụ chỉ dẫn đường bằng “hành động tay” - một hành động nhỏ nhưng chứa đựng ý nghĩa lớn. Không phải là chỉ đi một con đường cụ thể, mà là “đường đến thế giới của những người đã bước qua tuổi thanh xuân.”
Ở những khổ thơ tiếp theo, con đường hiện ra đầy những dấu ấn của thời gian, “chẳng có thông điệp nào gửi khách mang theo.” Chính sự hoài niệm này là yếu tố làm bật lên tư tưởng trọng tâm của bài thơ: mỗi bước chân đi qua những nơi này như chạm vào ký ức và linh hồn của người đã khuất. Cụ già không chỉ ngồi đấy với vẻ ngoài nhàn nhã, mà nội tâm cất giấu cả một thế giới bí mật chờ được khám phá. Nơi “mình đến chẳng có gì mà lưu luyến” là lời nhắc nhở đầy khéo léo: hãy cảm nhận và nhìn nhận những gì vượt lên trên vẻ bề ngoài quen thuộc.
Bên cạnh nội dung mang tầng ý nghĩa thâm trầm, nghệ thuật của bài thơ cũng là một yếu tố đáng chú ý. Hình ảnh thơ giàu chất tạo hình với những chi tiết gợi: “núi sẻ”, “cây vừa bật gốc”, “khối bê tông đông cứng”. Những câu thơ không chỉ phản ánh hiện thực khách quan của nơi chốn, mà qua đó còn tạo không gian kết nối rõ rệt giữa quá khứ và cái nay đang phô bày.
Điểm nhấn quan trọng nhất của bài thơ có lẽ nằm ở khổ kết, khi khách quay lại nhưng nhận ra rằng: “Đừng khuấy lên ký ức một người già.” Lời thơ như lời khẩn cầu, vừa mang sự mạnh mẽ, vừa gợi lên những nỗi đau thầm lặng mà người già phải gánh chịu khi ký ức cũ bị vùi dập bởi sự thiếu cảm thông từ người khác.
Bài thơ “Đừng chạm tay” không chỉ là bức tranh dung dị về con người và cảnh vật, mà còn là những lát cắt tinh tế của đời sống nội tâm, nhắc nhở con người hiện đại hãy biết trân trọng những gì thuộc về ký ức, về quá khứ của cuộc đời. Tác phẩm là minh chứng của sự kết nối sâu sắc giữa cảm xúc và triết lý trong thơ ca Việt Nam hiện đại.
Câu 1
Trong thời đại số hóa hiện nay, công nghệ AI đang ngày càng phát triển và trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống con người. Tuy nhiên, việc con người ngày càng phụ thuộc vào AI cũng đặt ra nhiều vấn đề đáng suy ngẫm. Một mặt, AI giúp tiết kiệm thời gian, tăng hiệu quả lao động và hỗ trợ con người trong nhiều lĩnh vực như y tế, giáo dục, giao thông hay dịch vụ. Mặt khác, sự lệ thuộc quá mức vào AI có thể khiến con người trở nên lười suy nghĩ, giảm khả năng tư duy độc lập và sáng tạo. Nhiều người có xu hướng để AI “quyết định hộ” thay vì tự đưa ra lựa chọn. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến kỹ năng cá nhân mà còn tiềm ẩn nguy cơ mất kiểm soát khi AI phát triển vượt ngoài tầm tay. Do đó, con người cần sử dụng AI một cách thông minh và có giới hạn, coi đó là công cụ hỗ trợ chứ không phải thay thế hoàn toàn con người. Việc giữ được sự cân bằng giữa ứng dụng công nghệ và phát triển năng lực cá nhân là điều vô cùng quan trọng trong thời đại AI.