

Khánh Vy
Giới thiệu về bản thân



































My favorite place in my city is the riverside park. It’s peaceful, with tall trees, cool breezes, and a beautiful view of the water. I love walking there at sunset, when everything turns golden and calm.
1. NO, I DON'T. MY MOTHER TAKES ME TO SCHOOL.
2. NO, MY SISTER USUALLY TAKES A SHOWER IN THE AFTERNOON.
3. I BRUSH MY TEETH AT 6:20 O'CLOCK.
4. I OFTEN GO TO THE PARK ON SUNDAYS.
1. YES, I DO. I LISTEN TO MUSIC A LOT.
2. NO, I DON'T.
3. I GO TO BED AT 9:10 O'CLOCK.
4. I OFTEN GO TO THE PARK ON SUNDAYS.
5. I HAVE A SNACK AFTER SCHOOL.
1. NO, SHE DOESN'T. SHE WALKS TO SCHOOL.
2. SHE DOES HOMEWORK AT 8:30 P.M.
3. THEY OFTEN GO TO THE SWIMMING POOL.
4. I'D LIKE SOME MEAT, PLEASE.
5. SHE IS DOING MATH.
On Sundays, my family and I usually relax at home. We often cook a big lunch together, watch movies, or play board games. Sometimes, we go for a walk in the park if the weather is nice.
1. NO, I NEVER GO TO THE PLAYGROUND.
2. I GO TO SCHOOL AT 6:50 O'CLOCK.
3. MY FAVOURITE FOOD IS NOODLES.
4. I USUALLY DRAW PICTURES IN THE EVENING.
Em rất cảm động và yêu mến nhân vật cô gái trong câu chuyện “Cô bé bán diêm” của Hans Christian Andersen. Cô bé nghèo khổ, phải bán diêm trong đêm lạnh giá để kiếm sống. Dù cuộc sống đầy khó khăn, cô bé vẫn giữ được trong mình một ước mơ đẹp đẽ, hy vọng về một cuộc sống ấm áp và hạnh phúc. Em cảm thấy rất thương cho số phận của cô bé khi phải chịu đựng sự lạnh lẽo, cô đơn, nhưng lại không nhận được sự quan tâm, giúp đỡ từ mọi người xung quanh. Tuy nhiên, khi cô bé mơ về bà, người bà yêu thương cô, em cảm thấy có chút ấm lòng, vì ít nhất trong những phút cuối cùng, cô bé đã tìm thấy sự an ủi và niềm tin vào tình yêu thương. Nhân vật cô bé làm em suy ngẫm nhiều về cuộc sống và sự sẻ chia, giúp đỡ những người khó khăn xung quanh mình. Cô bé tuy bé nhỏ nhưng đã để lại trong lòng em một bài học sâu sắc về tình thương và lòng nhân ái.
Một cây bàng lớn trong công viên gần nhà em là cây bóng mát mà em rất yêu thích. Cây cao lớn với thân cây vững chãi, phủ bóng cả một khu vực rộng lớn. Vỏ cây xù xì, màu xám nâu, có những vết nứt nhỏ như chứng nhân của thời gian. Tán cây bàng rộng lớn, tỏa ra bốn phía, tạo thành một chiếc ô thiên nhiên khổng lồ che mát cho những người ngồi dưới. Những chiếc lá bàng hình trái tim, xanh mướt, dày và bóng, mỗi khi có cơn gió thổi qua, lá cây lại xào xạc, tạo nên một bản nhạc du dương như lời mời gọi những người đi đường ghé lại nghỉ ngơi dưới bóng cây.
Mùa hè, khi nắng gay gắt, cây bàng trở thành nơi trú ẩn lý tưởng cho mọi người, từ những người già đến trẻ em, ai nấy đều tìm đến dưới gốc cây để thư giãn. Những quả bàng nhỏ màu nâu, hình cầu, chín rụng xuống, tạo thành một lớp thảm mỏng dưới gốc cây. Dưới bóng mát của cây, em thường thấy mọi người ngồi trò chuyện, đọc sách, hoặc chỉ đơn giản là thư giãn và tận hưởng không gian yên tĩnh.
Cây bàng là một phần không thể thiếu trong ký ức của em về công viên. Với vẻ đẹp và bóng mát của mình, cây bàng không chỉ mang đến sự mát mẻ trong những ngày hè oi ả mà còn là nơi để mọi người tìm lại sự bình yên trong cuộc sống hối hả. Cây đã gắn bó lâu dài với không gian công viên, chứng kiến bao thế hệ người đến và đi.
5. Cô trai đã gọi và cảnh báo cá mực khi thấy cá mực và cá cơm bơi gần hải quỳ, nói rằng hải quỳ rất nguy hiểm, yêu cầu chúng tránh xa.
6. Nội dung chính của câu chuyện là thông qua hình ảnh của cô trai và hải quỳ, câu chuyện nhấn mạnh rằng cái đẹp bên ngoài chưa hẳn là tốt, còn cái xấu bên ngoài chưa hẳn là xấu.
7. Nhân vật cô trai là một hình mẫu của sự khiêm tốn và tốt bụng. Dù có vẻ ngoài thô ráp, cô trai thực chất có một trái tim nhân hậu và quan tâm đến sự an toàn của những sinh vật xung quanh, như khi cô cảnh báo cá mực về sự nguy hiểm của hải quỳ. Cô trai không chỉ chăm sóc người khác mà còn có những phẩm chất tốt đẹp ẩn sau vẻ bề ngoài xù xì của mình.
8. Bài học từ câu chuyện là không nên đánh giá một ai đó chỉ qua vẻ ngoài. Những gì chúng ta thấy có thể không phải là tất cả, và chúng ta cần phải hiểu rõ bản chất của sự vật, sự việc để có sự đánh giá công bằng hơn.
9. Dấu gạch ngang được dùng với tác dụng nối các từ ngữ trong một liên danh trong bài đọc là: “xù xì – sần sùi – thô ráp”.
Trong các loài cây thì em thích nhất là cây ổi. Cây ổi trong vườn của ông em đã được trồng hơn tám năm. Nên nó khá to và nhiều cành.
Rễ cây to, dài, đâm sâu xuống lòng đất hút chất dinh dưỡng dể nuôi cây. Thân cây to, võ cây sần sùi, màu nâu xám. Cành cây xòe rộng, tạo thành tán lá xanh mát. Lá cây hình bầu dục, màu xanh đậm, khi gió thổi qua, lá cây xào xạc như tiếng thì thầm.
Quả ổi lúc còn non thì màu xanh, khi chín chuyển sang màu xanh vàng, thơm lừng. Vỏ ổi nhẵn bóng, bên trong là lớp thịt trắng muốt, mềm ngọt, thơm ngon.
Em rất yêu quý cây ổi như yêu quý một người bạn thân thiết, vì nó như là người bạn đồng hành của em trong những ngày hè nóng bức. Em sẽ thường xuyên bón phân, tưới nước, nhổ cỏ, bắt sâu,..., chăm sóc cho cây phát truyển nhanh.