

Nguyễn Phương Linh
Giới thiệu về bản thân



































“Nắng mới” là một trong những bài thơ tiêu biểu của phong trào Thơ mới, thể hiện nỗi nhớ thương mẹ sâu sắc cùng những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm của nhà thơ Lưu Trọng Lư. Mở đầu bài thơ là cảnh một buổi trưa hè với ánh nắng hắt vào song cửa, tiếng gà trưa gợi nên sự xao xác, man mác buồn. Chính khung cảnh ấy đã làm sống lại trong lòng tác giả những kỷ niệm xưa cũ: > Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh nắng mới không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn là “chiếc cầu” đưa nhà thơ trở về với hình ảnh người mẹ năm xưa. Hồi ức hiện lên rõ nét qua hình ảnh mẹ khi tác giả lên mười. Đó là người mẹ giản dị, thân thương trong chiếc áo đỏ đang phơi trước giậu, trong một buổi trưa nắng rực rỡ. Hình ảnh ấy tuy bình dị nhưng đầy cảm xúc: > Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Khổ thơ cuối như một bức tranh ký ức sống động. Tác giả vẫn còn “mường tượng” dáng vẻ mẹ, nét cười đen nhánh ẩn hiện sau tay áo. Hình ảnh ấy khắc sâu trong tâm trí nhà thơ, không gì có thể phai nhòa: > Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ...
Với ngôn ngữ tinh tế, cảm xúc chân thành, bài thơ không chỉ thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng mà còn là tiếng nói đầy yêu thương của một tâm hồn nhạy cảm, luôn hướng về quá khứ. Tóm lại, “Nắng mới” là bài thơ nhẹ nhàng mà sâu sắc, đưa người đọc về với những miền ký ức yêu thương, để thêm trân trọng mẹ, trân trọng những điều tưởng như nhỏ bé nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận. Câu 2. Hai cặp từ/cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1) là: Tằn tiện – phung phí Ở nhà – ưa bay nhảy Câu 3. Tác giả cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có một lối sống, cách nhìn nhận và hoàn cảnh riêng. Những phán xét dễ dãi thường xuất phát từ định kiến và sự thiếu thấu hiểu, dễ dẫn đến sai lầm và làm tổn thương người khác. Việc phớt lờ những lời phán xét không phù hợp và sống đúng với bản thân là điều cần thiết. Câu 4. Quan điểm “Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó” có thể hiểu là: khi con người không chỉ bị ảnh hưởng bởi định kiến mà còn chấp nhận, lệ thuộc vào nó thì đó là điều nguy hiểm. Ta đánh mất chính mình, sống theo cái nhìn của người khác và không còn khả năng tự đưa ra quyết định, từ đó làm mất đi sự tự do và cá tính cá nhân. Câu 5. Thông điệp bản thân rút ra từ văn bản: Hãy tôn trọng sự khác biệt và sống đúng với con người mình, thay vì sống theo định kiến hay sự phán xét của người khác. Việc lắng nghe tiếng nói nội tâm sẽ giúp ta sống chân thành và hạnh phúc hơn.