

Lưu Văn Dũng
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận. Văn bản sử dụng lý lẽ và lập luận để nêu lên quan điểm về việc phán xét người khác, sự ảnh hưởng của định kiến và khuyên người đọc nên rút ra kinh nghiệm để sống một cách tự do, không bị chi phối bởi định kiến.
Câu 2. Chỉ ra 2 cặp từ, cặp cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1).
Hai cặp từ, cặp cụm từ đối lập trong đoạn (1) là:
- Tằn tiện - Phung phí.
- Hào phóng - Keo kiệt.
Câu 3. Vì sao tác giả lại cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng?
Tác giả cho rằng chúng ta không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có hoàn cảnh và quan điểm sống khác nhau. Việc phán xét dựa trên định kiến hoặc quan điểm của bản thân có thể không công bằng và làm tổn thương người khác. Đôi khi, chúng ta có thể không hiểu hết về hoàn cảnh hoặc suy nghĩ của người khác, và vì thế, việc phán xét vội vàng có thể dẫn đến những kết luận sai lầm, tạo ra sự bất hòa và làm tổn thương các mối quan hệ.
Câu 4. Anh/Chị hiểu như thế nào về quan điểm của tác giả: Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó?
Quan điểm của tác giả muốn nhấn mạnh rằng, khi chúng ta chấp nhận và sống theo những định kiến của người khác, chúng ta không còn là chính mình nữa. Định kiến của người khác có thể dẫn dắt chúng ta vào những suy nghĩ và hành động không hợp lý, làm mất đi sự tự do và sự chân thật trong cuộc sống. Điều tồi tệ nhất là khi chúng ta tự mình buông xuôi và không phản kháng lại những định kiến này, làm cho chúng chi phối cuộc sống và quyết định của mình.
Câu 5. Anh/Chị rút ra thông điệp gì cho bản thân từ văn bản trên?
Thông điệp mà tôi rút ra từ văn bản trên là: Không nên vội vàng phán xét người khác và hãy sống theo những gì trái tim mách bảo. Mỗi người có một cách sống và suy nghĩ riêng biệt, và chúng ta không thể hiểu hết tất cả mọi hoàn cảnh của người khác. Điều quan trọng là chúng ta không để mình bị chi phối bởi định kiến của người khác và sống đúng với bản thân, tôn trọng sự khác biệt và lắng nghe cảm xúc của mình.
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản.
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận. Văn bản sử dụng lý lẽ và lập luận để nêu lên quan điểm về việc phán xét người khác, sự ảnh hưởng của định kiến và khuyên người đọc nên rút ra kinh nghiệm để sống một cách tự do, không bị chi phối bởi định kiến.
Câu 2. Chỉ ra 2 cặp từ, cặp cụm từ đối lập được sử dụng trong đoạn (1).
Hai cặp từ, cặp cụm từ đối lập trong đoạn (1) là:
- Tằn tiện - Phung phí.
- Hào phóng - Keo kiệt.
Câu 3. Vì sao tác giả lại cho rằng đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng?
Tác giả cho rằng chúng ta không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có hoàn cảnh và quan điểm sống khác nhau. Việc phán xét dựa trên định kiến hoặc quan điểm của bản thân có thể không công bằng và làm tổn thương người khác. Đôi khi, chúng ta có thể không hiểu hết về hoàn cảnh hoặc suy nghĩ của người khác, và vì thế, việc phán xét vội vàng có thể dẫn đến những kết luận sai lầm, tạo ra sự bất hòa và làm tổn thương các mối quan hệ.
Câu 4. Anh/Chị hiểu như thế nào về quan điểm của tác giả: Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó?
Quan điểm của tác giả muốn nhấn mạnh rằng, khi chúng ta chấp nhận và sống theo những định kiến của người khác, chúng ta không còn là chính mình nữa. Định kiến của người khác có thể dẫn dắt chúng ta vào những suy nghĩ và hành động không hợp lý, làm mất đi sự tự do và sự chân thật trong cuộc sống. Điều tồi tệ nhất là khi chúng ta tự mình buông xuôi và không phản kháng lại những định kiến này, làm cho chúng chi phối cuộc sống và quyết định của mình.
Câu 5. Anh/Chị rút ra thông điệp gì cho bản thân từ văn bản trên?
Thông điệp mà tôi rút ra từ văn bản trên là: Không nên vội vàng phán xét người khác và hãy sống theo những gì trái tim mách bảo. Mỗi người có một cách sống và suy nghĩ riêng biệt, và chúng ta không thể hiểu hết tất cả mọi hoàn cảnh của người khác. Điều quan trọng là chúng ta không để mình bị chi phối bởi định kiến của người khác và sống đúng với bản thân, tôn trọng sự khác biệt và lắng nghe cảm xúc của mình.