Nguyễn Duy Minh
Giới thiệu về bản thân
Trong tác phẩm "Người ngồi đợi trước hiên nhà" của nhà văn Huỳnh Như Phương, hình ảnh dì Bảy hiện lên với vẻ đẹp tâm hồn phi thường, khiến người đọc không khỏi xúc động và trân trọng. Dì Bảy là người phụ nữ Việt Nam tiêu biểu với những phẩm chất cao quý, đức hy sinh thầm lặng, góp phần tô điểm cho bức tranh cuộc sống thêm đẹp đẽ và ý nghĩa.
Dì Bảy là người vợ thủy chung, son sắt, hết lòng yêu thương và chờ đợi người chồng ra trận. Dượng Bảy tham gia chiến tranh để bảo vệ Tổ quốc, hy sinh khi trận đánh Xuân Lộc. Tin dữ ập đến như sét đánh ngang trời, khiến dì Bảy đau đớn tột cùng. Thế nhưng, nỗi đau đó không thể khiến dì khuất phục. Dì vẫn một lòng chung thủy, giữ trọn vẹn tình yêu dành cho chồng, dù biết rằng dượng đã mãi mãi ra đi.
Suốt hai mươi năm trời, dì Bảy vẫn giữ nguyên vị trí ngồi đợi trước hiên nhà, mong ngóng người chồng trở về. Hình ảnh dì Bảy "mỏng manh, gầy guộc, mái tóc bạc trắng" như tượng trưng cho sự kiên nhẫn, chờ đợi phi thường. Dì không hề than vãn, trách móc, mà âm thầm chịu đựng nỗi đau trong tim, hướng về bóng hình người chồng đã khuất.
Dì Bảy không chỉ là người vợ chung thủy mà còn là người mẹ hiền, hết lòng thương yêu con cái. Dù thiếu vắng bàn tay người chồng, dì vẫn một mình tần tảo nuôi nấng con nên người. Dì Bảy hy sinh tuổi xuân, sức khỏe để dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Dì là chỗ dựa tinh thần vững chắc, là nguồn động lực giúp con vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống.
Hơn thế nữa, dì Bảy còn là người phụ nữ Việt Nam tiêu biểu với phẩm chất chịu thương chịu khó, giàu đức hy sinh. Dì sống một cuộc đời bình dị, lam lũ, nhưng luôn lạc quan, yêu đời. Dì dành cả cuộc đời cho gia đình, cho chồng con, không màng đến hạnh phúc bản thân. Dì là tấm gương sáng về lòng vị tha, nhân ái, về tinh thần hy sinh cao cả của người phụ nữ Việt Nam.
Hình ảnh dì Bảy trong tác phẩm "Người ngồi đợi trước hiên nhà" là biểu tượng cho sự hi sinh thầm lặng, cho tình yêu thương vô bờ bến của người phụ nữ Việt Nam. Dì Bảy là nguồn cảm hứng bất tận cho mỗi chúng ta, thôi thúc chúng ta sống một cuộc đời đẹp đẽ, ý nghĩa, biết yêu thương và trân trọng những người xung quanh.
Trong muôn vàn những vì sao lấp lánh trên bầu trời tri thức, em luôn cảm thấy một vì sao sáng hơn cả, tỏa ra ánh sáng dịu hiền và ấm áp, soi sáng con đường em đi. Đó là cô giáo chủ nhiệm lớp em - cô Hương
Cô giáo em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người cô thon thả, mái tóc dài đen mượt luôn được búi gọn gàng sau gáy. Khuôn mặt cô hiền hậu với nụ cười rạng rỡ, đôi mắt đen long lanh toát lên sự dịu dàng và ấm áp. Giọng nói của cô nhẹ nhàng, truyền cảm, như tiếng suối róc rách giữa những ngày hè nóng bức.
Cô Lan là một giáo viên tận tâm, yêu nghề và yêu học trò. Cô luôn dành cho chúng em những bài giảng hay, bổ ích, giúp chúng em hiểu bài một cách dễ dàng. Cô còn quan tâm, động viên chúng em trong học tập cũng như trong cuộc sống. Nhờ có cô, em đã tiến bộ rất nhiều trong môn học của mình.
Em nhớ nhất là ngày em mới chuyển đến lớp cô. Lúc đó, em rất lo lắng và bỡ ngỡ. Cô giáo đã đến bên em, ân cần hỏi han và động viên em. Nhờ có sự quan tâm của cô, em nhanh chóng hòa nhập được với lớp học mới và có thêm nhiều bạn bè.
Cô Lan không chỉ là một người giáo viên mà còn là người mẹ thứ hai của chúng em. Cô luôn dõi theo, dìu dắt chúng em trên con đường học tập và trưởng thành. Em biết ơn cô giáo rất nhiều và sẽ mãi ghi nhớ những bài học quý giá mà cô đã truyền dạy cho em.
Mỗi ngày đến trường, được gặp cô và học nghe cô giảng bài là một niềm vui lớn đối với em. Cô là nguồn động lực giúp em học tập tốt hơn và trở thành một con người có ích cho xã hội. Em sẽ luôn cố gắng học tập và rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của cô.
Cảm ơn cô giáo đã luôn yêu thương, dìu dắt em trên con đường học tập. Em hứa sẽ luôn là một học sinh ngoan ngoãn, chăm chỉ để không phụ lòng mong mỏi của cô.
tuneshare more_vert
It's nine forty five.