

HOÀNG BẢO TRANG
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Phương thức biểu cảm và phương thức bổ trợ Văn bản trên sử dụng phương thức biểu cảm chủ yếu để thể hiện tình cảm và cảm xúc của tác giả về món phở. Bên cạnh đó, còn có sự kết hợp với phương thức thuyết minh khi tác giả giải thích về các yếu tố cấu thành món phở, cũng như phương thức miêu tả để tạo ra hình ảnh sinh động về không gian và cảm xúc của người thưởng thức phở. Câu 2: Chủ đề của văn bản Chủ đề chính của văn bản là tình yêu và sự trân trọng đối với món phở, một món ăn đặc trưng của Việt Nam. Tác giả không chỉ nói về hương vị mà còn về những kỷ niệm và cảm xúc gắn liền với món ăn này, từ đó thể hiện giá trị văn hóa và tinh thần của phở trong đời sống hàng ngày. Câu 3: Phép liên kết a. Trong câu "Thịt chín thơm hơn thịt tái, mùi thơm miếng thịt chín mới biểu hiện đúng cái tâm hồn của phở", phép liên kết là phép lặp từ "thịt" và "thơm", tạo ra sự liên kết chặt chẽ giữa các ý tưởng về hương vị của thịt chín so với thịt tái. b. Trong câu "Thường những hiệu phở không tự trọng, hay thái sẵn thịt chín, thái cứ vụn ra không thành hình thù gì cả, ai đến gọi là rắc vào bát", phép liên kết là phép đối lập giữa "không tự trọng" và "khách hàng không cần ăn no vội", tạo ra sự tương phản giữa sự thiếu chất lượng và nhu cầu của khách. Câu 4: Nhận xét về cái tôi của tác giả Cái tôi của tác giả thể hiện sự nhạy cảm và tình yêu thiên nhiên, con người qua những hình ảnh bình dị, gần gũi. Hình ảnh "bếp lửa hàng phở bến ô tô" và "người nhún nhẩy như trẻ em" cho thấy tác giả không chỉ ghi lại thực tế mà còn cảm nhận sâu sắc về không khí tươi vui và ấm áp của mùa đông ở Việt Nam. Điều này cho thấy cái tôi của tác giả không chỉ có sự quan sát mà còn là sự đồng cảm và chia sẻ với những trải nghiệm của con người trong cuộc sống thường nhật. Câu 5: Phân tích cảm xúc của tác giả Trong đoạn (4), tác giả bộc lộ cảm xúc qua các câu văn như "Dùng những hình ảnh bình dị để nói lên mùa đông ở Việt Nam" và "không gì nên thơ bằng cái hình ảnh một bếp lửa hàng phở". Cảm xúc của tác giả thể hiện sự trân trọng và yêu mến dành cho những hình ảnh giản dị nhưng đầy ý nghĩa, phản ánh nét đẹp trong văn hóa ẩm thực và cuộc sống hằng ngày. Sự so sánh giữa hình ảnh bếp lửa và những kỷ niệm đẹp gợi lên cảm giác ấm áp, gần gũi, khiến người đọc cảm nhận được sự thân thuộc và giá trị tinh thần của món phở trong đời sống.
Bài làm
Trong quan niệm sống của người xưa, tình cảm tương thân tương ái là một đặc điểm nổi bật. Bên cạnh những câu tục ngữ ca dao như "Thương người như thể thương thân", "Nhiễu điều phủ lấy giá gương", câu tục ngữ "Lá lành đùm lá rách" là bài học để nhân dân ta thường nhắc nhở nhau về đạo đức làm người, phải biết yêu thương đùm bọc lẫn nhau. "Lá lành" được tượng trưng bởi những chiếc lá xanh tươi, nguyên vẹn, biểu thị cho những người có cuộc sống hạnh phúc, đầy đủ và may mắn. Trái lại, "lá rách" là những chiếc lá đã bị xé rách, thậm chí trở nên xấu xí do sâu bọ hoặc thời tiết. Biểu tượng này đại diện cho những người có cuộc sống bất hạnh, thiếu thốn và kém may mắn hơn. Tuy nhiên, trên cành cây, những chiếc lá xanh tươi và lá rách vẫn cùng đan cài vào nhau, tương tự như cuộc sống con người, bên cạnh những người may mắn vẫn luôn có những người bất hạnh và kém may mắn hơn. Câu tục ngữ "Lá lành đùm lá rách" gợi lên hình ảnh chiếc bánh chưng, bánh ú nơi những lá lành bao bọc bên ngoài và những lá rách bên trong. Từ đó, ta suy nghĩ đến con người, với những người giàu có và những người nghèo khổ. Những người giàu có cần phải giúp đỡ những người khó khăn, vì nếu không được giúp đỡ, họ sẽ không bao giờ có cơ hội cải thiện hoàn cảnh sống của mình. Thương người như thể thương thân là điều tất yếu. Điều này là truyền thống tốt đẹp mà cha ông ta để lại. Trong cuộc sống, không ai sống một mình. Chúng ta cần quan tâm đến quan hệ gia đình, hàng xóm và xã hội. Dù giàu hay nghèo, chúng ta đều là con người. Chúng ta cần có thái độ sống và phương châm sống là đùm bọc và thương yêu lẫn nhau để tạo nên tình đoàn kết tương thân tương ái. Điều này là cơ sở để xây dựng một xã hội tốt đẹp. Giúp đỡ mọi người cũng là giúp đỡ chính mình, vì chúng ta cần nhau và phải giúp đỡ nhau. Tuy nhiên, việc giúp đỡ phải dựa trên tình cảm trong sáng, tốt đẹp, không phải là sự bố thí và coi khinh.
Ngày nay, câu tục ngữ Lá lành đùm lá rách đã được truyền lại từ đời này sang đời khác, và vẫn giữ được giá trị và ý nghĩa của nó. Đó là bài học về tình thương, về tương thân tương ái và lòng nhân ái, là đạo đức và nhân sinh, giúp mọi người sống hòa thuận, đoàn kết và hạnh phúc hơn.Dù ở miền Nam hay miền Bắc, miền xuôi hay miền ngược, hoặc là Việt kiều ở nước ngoài, tất cả đều là con em của đại gia đình Việt Nam. Các đồng bào của các dân tộc Tây Nguyên đã từng đồng hành với anh hùng Cụ Hồ trong thời gian chống Mỹ. Tình yêu thương và đoàn kết của các dân tộc là cơ sở của tình yêu đất nước. Do đó, chúng ta càng nhận ra trách nhiệm của mỗi người trong việc đóng góp xây dựng khối đại đoàn kết dân tộc.
Bài làm
Trong quan niệm của người xưa ,tình cảm tương thân tương ái là một đặc điểm nổi bật. Bên cạnh những câu tục ngữ ca dao như "Thương người như thể thương thân", "Nhiễu điều phủ lấy giá gương", câu tục ngữ "Lá lành đùm lá rách" là bài học để nhân dân ta thường nhắc nhở nhau về đạo đức làm người, phải biết yêu thương đùm bọc lẫn nhau. "Lá lành" được tượng trưng bởi những chiếc lá xanh tươi, nguyên vẹn, biểu thị cho những người có cuộc sống hạnh phúc, đầy đủ và may mắn. Trái lại, "lá rách" là những chiếc lá đã bị xé rách, thậm chí trở nên xấu xí do sâu bọ hoặc thời tiết. Biểu tượng này đại diện cho những người có cuộc sống bất hạnh, thiếu thốn và kém may mắn hơn. Tuy nhiên, trên cành cây, những chiếc lá xanh tươi và lá rách vẫn cùng đan cài vào nhau, tương tự như cuộc sống con người, bên cạnh những người may mắn vẫn luôn có những người bất hạnh và kém may mắn hơn. Câu tục ngữ "Lá lành đùm lá rách" gợi lên hình ảnh chiếc bánh chưng, bánh ú nơi những lá lành bao bọc bên ngoài và những lá rách bên trong. Từ đó, ta suy nghĩ đến con người, với những người giàu có và những người nghèo khổ. Những người giàu có cần phải giúp đỡ những người khó khăn, vì nếu không được giúp đỡ, họ sẽ không bao giờ có cơ hội cải thiện hoàn cảnh sống của mình. Thương người như thể thương thân là điều tất yếu. Điều này là truyền thống tốt đẹp mà cha ông ta để lại. Trong cuộc sống, không ai sống một mình. Chúng ta cần quan tâm đến quan hệ gia đình, hàng xóm và xã hội. Dù giàu hay nghèo, chúng ta đều là con người. Chúng ta cần có thái độ sống và phương châm sống là đùm bọc và thương yêu lẫn nhau để tạo nên tình đoàn kết tương thân tương ái. Điều này là cơ sở để xây dựng một xã hội tốt đẹp. Giúp đỡ mọi người cũng là giúp đỡ chính mình, vì chúng ta cần nhau và phải giúp đỡ nhau. Tuy nhiên, việc giúp đỡ phải dựa trên tình cảm trong sáng, tốt đẹp, không phải là sự bố thí và coi khinh.
Ngày nay, câu tục ngữ Lá lành đùm lá rách đã được truyền lại từ đời này sang đời khác, và vẫn giữ được giá trị và ý nghĩa của nó. Đó là bài học về tình thương, về tương thân tương ái và lòng nhân ái, là đạo đức và nhân sinh, giúp mọi người sống hòa thuận, đoàn kết và hạnh phúc hơn.Dù ở miền Nam hay miền Bắc, miền xuôi hay miền ngược, hoặc là Việt kiều ở nước ngoài, tất cả đều là con em của đại gia đình Việt Nam. Các đồng bào của các dân tộc Tây Nguyên đã từng đồng hành với anh hùng Cụ Hồ trong thời gian chống Mỹ. Tình yêu thương và đoàn kết của các dân tộc là cơ sở của tình yêu đất nước. Do đó, chúng ta càng nhận ra trách nhiệm của mỗi người trong việc đóng góp xây dựng khối đại đoàn kết dân tộc.
Câu 1: Văn bản trên kết hợp phương thức biểu cảm với các phương thức bổ trợ sau:
+Miêu tả: Tác giả miêu tả chi tiết về bát phở, từ nguyên liệu (bánh, nước dùng, thịt) đến cách thưởng thức và cảm nhận hương vị phở trong các mùa khác nhau.
+Tự sự: Văn bản kể lại những kỷ niệm, trải nghiệm cá nhân của tác giả về phở, ví dụ như việc ăn phở từ khi còn nhỏ, hay những quan sát về cách người Hà Nội xưa ăn phở.
+Nghị luận: Tác giả đưa ra những nhận xét, đánh giá về phở, ví dụ như "ăn phở cho đúng, đúng cái 'gu' của phở, phải ăn thịt chín", hay "hương vị phở vẫn như xa xưa, nhưng cái tâm hồn người ăn phở ngày nay đã sáng sủa và lành mạnh hơn nhiều".
Câu 2:
Chủ đề của văn bản là tình yêu và sự trân trọng của tác giả đối với phở - một món ăn truyền thống, bình dị nhưng lại chứa đựng nhiều giá trị văn hóa và tinh thần của người Việt. Tác giả không chỉ miêu tả phở như một món ăn ngon mà còn như một phần ký ức, một nét đẹp trong cuộc sống thường ngày của người dân Việt Nam.
Câu 3:
a. Phép liên kết trong đoạn văn "Thịt chín thơm hơn thịt tái...": Phép lặp từ ngữ (lặp lại cụm từ "thịt chín").
b. Phép liên kết trong đoạn văn "Thường những hiệu phở không tự trọng...": Phép nối (sử dụng từ "Nhưng" để chuyển ý).
Câu 4: Nhận xét về cái tôi của tác giả được thể hiện trong đoạn văn:
Trong đoạn văn trên, cái tôi của tác giả hiện lên rất rõ nét qua cách ông nhìn nhận và cảm nhận về phở, đặc biệt là trong hai chi tiết sau: Sự quan sát tinh tế và cảm nhận sâu sắc về cuộc sống: Tác giả không chỉ đơn thuần miêu tả phở mà còn lồng ghép những hình ảnh bình dị của cuộc sống thường ngày. Câu văn "Dùng những hình ảnh bình dị để nói lên mùa đông ở Việt Nam, tôi cho không gì nên thơ bằng cái hình ảnh một bếp lửa hàng phở bến ô tô nhiều hành khách quây quanh chờ đợi bát mình, vai rụt xuống một tí, người nhún nhẩy như trẻ em đang thú đời" cho thấy tác giả có khả năng quan sát tỉ mỉ và cảm nhận sâu sắc vẻ đẹp trong những điều giản dị nhất. Ông nhận thấy sự ấm áp, niềm vui và cả sự chờ đợi trong hình ảnh những người khách co ro bên bếp lửa phở, tạo nên một bức tranh sống động về mùa đông ở Việt Nam. Tình yêu và niềm tự hào về văn hóa ẩm thực dân tộc: Việc tác giả nhấn mạnh rằng "Tết, nhà ai cũng bánh chưng, cá kho, thịt đông, nhưng vẫn rất đông người tình cờ mừng tuổi nhau ở những hiệu phở khai trương từ mùng hai Tết" thể hiện tình yêu và niềm tự hào về phở như một món ăn không thể thiếu trong đời sống văn hóa của người Việt. Phở không chỉ là món ăn mà còn là một phần của truyền thống, là nơi mọi người tìm đến để chia sẻ niềm vui và gắn kết tình cảm trong dịp Tết. Tóm lại, cái tôi của tác giả trong đoạn văn này là một người yêu đời, có tâm hồn tinh tế, luôn trân trọng và tự hào về những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.
Câu 5: Tìm và phân tích một số câu văn bộc lộ cảm xúc của tác giả trong đoạn (4):
Trong đoạn (4), tác giả đã khéo léo lồng ghép những cảm xúc cá nhân vào trong những dòng văn miêu tả về phở và cuộc sống xung quanh. Dưới đây là một số câu văn tiêu biểu và phân tích cảm xúc được thể hiện: "Hương vị phở vẫn như xa xưa, nhưng cái tâm hồn người ăn phở ngày nay đã sáng sủa và lành mạnh hơn nhiều...": Câu văn này thể hiện sự hoài niệm về hương vị phở truyền thống, đồng thời cũng cho thấy sự lạc quan và tin tưởng vào sự thay đổi tích cực trong tâm hồn của người Việt hiện đại. Tác giả cảm nhận được sự tiến bộ và phát triển của xã hội qua cách mọi người thưởng thức phở. "Có những lúc, tôi muốn thu thanh vào đĩa, tất cả những cái tiếng rao hàng quà rong của tất cả những thứ quà rong, của tất cả những thứ quà miếng chín trên toàn cõi quê hương chúng ta.": Câu văn này bộc lộ niềm yêu mến sâu sắc đối với những âm thanh đặc trưng của cuộc sống Việt Nam. Tác giả trân trọng những tiếng rao hàng quà rong như một phần không thể thiếu của văn hóa và muốn lưu giữ chúng lại để không bị mai một theo thời gian. "Những tiếng rao ấy, một phần nào vang hưởng lên cái nhạc điệu sinh hoạt chung của chúng ta đấy.": Câu văn này thể hiện sự đồng cảm và gắn bó của tác giả với cộng đồng. Ông nhận thấy những tiếng rao hàng quà rong không chỉ là âm thanh đơn thuần mà còn là một phần của "nhạc điệu sinh hoạt chung", tạo nên bản sắc văn hóa độc đáo của Việt Nam. Như vậy, thông qua những câu văn trên, ta có thể thấy tác giả là một người giàu cảm xúc, luôn quan tâm đến những thay đổi của xã hội và trân trọng những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.
Câu 1
Bên cạnh phương thức tự sự, bài viết đã sử dụng kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm trong khi kể lại các sự việc. Việc kết hợp này đã làm cho các sự việc được kể tăng tính cụ thể, rõ ràng, sinh động, khiến người đọc dễ hình dung quang cảnh và không gian diễn ra hoạt động; yếu tố biểu cảm giúp cho người viết bộc lộ trực tiếp hoặc gián tiếp tình cảm, cảm xúc của mình về hoạt động, vì vậy khơi gợi được sự đồng cảm và thu hút người đọc.
Câu 2
Nói về cảnh đẹp của quê hương đất nước mình
Câu 3
a . chủ đề của đoạn trích này là nói về quê hương và làng quê nơi mình sinh ra
Câu 6
Bài làm
Thông điệp mà em rút ra được từ văn bản đó chính là phong tục truyền thống tốt đẹp của những làng quê. Dù mâm cao cỗ đầy nhưng người dân vẫn phải dâng xôi nấu bằng lá rau khúc để minh chứng cho tấm lòng chân thành, mộc mạc của mình lên các đấng thần linh chứng giám. Người dân làng quê có tình yêu, thái độ quý trọng đối với các truyền thống tốt đẹp dân dã của quê hương. Ở quê em, vào ngày hội làng sẽ luôn nấu xôi gấc và gà luộc bẻ cánh tiên để dâng lên các đấng thần linh để minh chứng cho tấm lòng.
Bài làm Có rất nhiều con đường đưa bạn đến với thành công. Đó có thể là do sự dìu dắt của thầy cô nhưng có lẽ phần lớn nó đến từ tinh thần tự học của con người. Tự học chính là con đường ngắn nhất dẫn con người đến với thành công. Nó giống như tỷ phú Bill gates đã từng đúc kết “nhà trường chỉ đưa cho ta chìa khóa tri thức, còn học là việc cả đời người”. Tự học là việc tự động tìm tòi tiếp thu kiến thức một cách chủ động hoàn toàn không dựa dẫm vào bất cứ ai hoặc đâu. Tinh thần tự học là một trong những đức tính vô cùng quý giá và bổ ích của con người vô cùng cần đối với mọi người nhất là giới trẻ trong xã hội hiện nay. Vậy tự học có lợi ích gì? Đầu tiên những người tự học sẽ tiếp thu kiến thức một cách nhanh chóng và sâu hơn. Bình thường chúng ta có rất nhiều phương pháp học tuy nhiên phổ biến nhất đó là thông qua việc chỉ dẫn của thầy cô giáo. Tất nhiên kiến thức vẫn được trau dồi song không được sâu sát, và nó mang ý nghĩa thụ động cao. Việc bạn tự tìm hiểu, tự mày mò sẽ khiến cho kiến thức đó được lí giải một cách sâu sắc. Những lần sau bạn không cần mất quá nhiều thời gian để tìm hiểu nữa mà thay vào đó nó giống như một phản xạ tức thì, vừa tiết kiệm thời gian vừa triệt để. Thực chất đây là một trong những cách học hiệu quả vừa rèn luyện tư duy, phản xạ vừa rèn luyện tính kiên nhẫn và khả năng sáng tạo của con người. Một minh chứng điển hình cho việc tự học khiến nhiều người ngưỡng mộ có thể kể đến đó chính là Hồ Chủ Tịch. Trong suốt những năm bôn ba khắp năm châu bốn biển tìm đường cứu nước Bác đã mưu sinh bằng đủ thứ nghề, sống trong một môi trường văn hóa đa dạng và Bác đã tự tìm ra đường đi cho Cách mạng bằng việc tự học. Bác tự học tiếng, bằng cách đi làm phụ bếp, bồi bàn thậm chí quét rác chỉ để có cơ hội giao lưu với nhiều tầng lớp xã hội, được mở rộng tầm nhìn. Và trái ngọt cho hơn ba mươi năm bôn ba của Người chính là nền độc lập tự chủ cho dân tộc. Thật vậy trong cuộc sống loài người khi mà mỗi giây trôi qua chúng ta chứng kiến sự ra đời của bao nhiêu phát minh khoa học, bao nhiêu sáng chế thì kiến thức mà con người tiếp thu được thực chất chỉ là một hạt cát bé nhỏ nằm trong sa mạc bao la. Nếu chúng ta không biết tự học không biết tự trau dồi kiến thức hàng ngày hàng giờ thì chúng ta mãi mãi cũng chỉ là những con cá bé nhỏ trong lòng đại dương mênh mông, sẽ chẳng bao giờ biết được những công trình vĩ đại mang tính đột phá đó ra đời và tác động thế nào đến loài người. Dần dần chúng ta sẽ trở thành những con người thụt lùi lạc hậu so với xã hội và nhân loại. Nhà bác học Các Mác đã nói “Bác học không có nghĩa là ngừng học” để biết rằng việc học và tự học chính là trách nhiệm nghĩa vụ và cũng là thiên chức tuyệt vời của con người. Nó là con đường ngắn nhất đưa bạn đến với xã hội tiên tiến này. Trong bất kì xã hội nào thời đại nào thì việc tự học cũng được coi là một việc vô cùng quan trọng với con người. Nó không chỉ giúp bạn có thêm tri thức chinh phục kho tàng vĩ đại của loài người mà nó còn khiến bạn trở nên minh mẫn và yêu đời hơn. Thế nên ngay bây giờ khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường hãy rèn luyện cho mình một tinh thần tự học, tự giác tốt nhất. Hãy vươn ra thế giới nhờ tri thức của mình, vì đó chính là con đường đi tuyệt vời nhất mà bạn có.
Câu 1
Bên cạnh phương thức tự sự, bài viết đã sử dụng kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm trong khi kể lại các sự việc. Việc kết hợp này đã làm cho các sự việc được kể tăng tính cụ thể, rõ ràng, sinh động, khiến người đọc dễ hình dung quang cảnh và không gian diễn ra hoạt động; yếu tố biểu cảm giúp cho người viết bộc lộ trực tiếp hoặc gián tiếp tình cảm, cảm xúc của mình về hoạt động, vì vậy khơi gợi được sự đồng cảm và thu hút người đọc.
Câu 4
Đó là một cái “tôi” nhẹ nhàng sâu lắng, đầy hoài niệm qua những câu chữ nhẹ nhàng, những kỉ niệm tuổi thơ gắn với sân phơi kí ức.
Câu 5
Trong đoạn trích, tính chất trữ tình được thể hiện qua một số yếu tố: - Những hình ảnh đẹp, lôi cuốn, in đậm cái nhìn đầy tình cảm của tác giả .
Câu 6
Bài làm
Bức thông điệp quý giá mà em nhận được từ đoạn văn là : ⇒ Tình yêu với quê hương đất nước rất quan trọng đối với mỗi con người chúng ta . ⇒ Giẫu cho có bình dị , không cao sang bằng nơi khác nhưng chúng ta cũng cần phải biết tôn trọng , nâng cao món ăn truyền thống của quê hương .