Hầu A Phông

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hầu A Phông
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Ngôi kể của văn bản trên là ngôi thứ nhất, nhân vật "cô" tự kể về câu chuyện của mình.

Câu 2:

Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật "cô", người con gái thứ ba của bà Park So Nyo.


Câu 3:

Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn trên là đối lập, tương phản giữa hai hình ảnh: mẹ bị lạc trong đám đông và cô con gái đang tham dự triển lãm sách ở một nơi xa xôi. Tác dụng của biện pháp này là làm nổi bật sự tương phản giữa hai hoàn cảnh, khiến người đọc cảm nhận được sự bất lực và hối tiếc của nhân vật "cô".


Câu 4:

Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện qua lời kể của người con gái là sự quan tâm, yêu thương và hi sinh cho gia đình. Mặc dù mẹ có phong cách và sở thích riêng, nhưng bà vẫn muốn làm hài lòng con cái.

Câu 5:

Chi-hon đã hối tiếc khi không chịu mặc thử chiếc váy xếp nếp mà mẹ đã chọn cho cô.


Những hành động vô tâm, dù nhỏ nhặt, cũng có thể khiến những người thân yêu cảm thấy tổn thương sâu sắc. Đôi khi, chúng ta quá tập trung vào cuộc sống riêng mà quên mất những người xung quanh mình. Những hành động vô tâm này có thể là không để ý đến cảm xúc của người khác, không quan tâm đến nhu cầu của họ, hoặc không thể hiện sự trân trọng và yêu thương. Để tránh những tổn thương không đáng có, chúng ta cần chú ý hơn đến những người thân yêu và thể hiện sự quan tâm, yêu thương chân thành.

Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.

Câu 2:

Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để trốn tránh những trận đòn của ba mình.

Câu 3:Dấu ba chấm trong câu có tác dụng tạo ra một khoảng lặng, một sự suy ngẫm nhẹ nhàng trước khi liệt kê những người mà nhân vật "tôi" chơi cùng.

Câu 4:

Nhân vật người bà trong văn bản là một người phụ nữ dịu dàng, yêu thương và luôn che chở cho cháu mình.

Câu 5:

Gia đình là nơi mà mỗi người được yêu thương, được che chở và được nuôi dưỡng. Qua văn bản, ta thấy được tình yêu thương vô bờ của bà dành cho cháu trai mình, cho thấy gia đình là một phần quan trọng không thể thiếu trong cuộc đời của mỗi người.

Câu 1. Thể thơ của đoạn trích là thơ tự do.

Câu 2. Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với những đối tượng: những cánh sẻ nâu, mẹ, trò chơi tuổi nhỏ.

Câu 3. Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." miệng, tay buông bắt có công dụng đánh dấu lời nói trực tiếp của trò chơi dân gian "Chuyền chuyền một".

Câu 4. Hiệu quả của phép lặp cú pháp "Biết ơn..." được sử dụng trong đoạn trích là nhấn mạnh và làm nổi bật lòng biết ơn của nhân vật trữ tình đối với những đối tượng được nhắc đến, tạo nhịp điệu cho bài thơ.

Câu 5. Thông điệp trong đoạn trích có ý nghĩa nhất đối với anh/chị là lòng biết ơn đối với mẹ và tuổi thơ, những điều đã hình thành nên con người và nhân cách của mỗi người.

Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2. Hai hình ảnh trong đoạn trích cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là: "dưới cát", "gió bão".

Câu 3. Những dòng thơ giúp anh/chị hiểu về con người và mảnh đất miền Trung là: Miền Trung mặc dù phải chịu đựng sự khắc nghiệt của thiên nhiên nhưng con người ở đây vẫn giàu tình yêu thương, sự đôn hậu và keo son.

Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ trong dòng thơ "Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt" có tác dụng nhấn mạnh sự nghèo khổ, khó khăn của mảnh đất miền Trung.

Câu 5. Tình cảm của tác giả đối với miền Trung được thể hiện trong đoạn trích là sự yêu thương, trân trọng và sẻ chia. Tác giả thể hiện sự thấu hiểu và cảm thông với những khó khăn mà người dân miền Trung phải trải qua, đồng thời thể hiện lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc đối với mảnh đất và con người nơi đây.

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là biểu cảm.

Câu 2. Văn bản gợi nhắc đến hai tác phẩm của nhà văn Andecxen:

- *Nàng tiên cá*: qua câu thơ "Em là nàng tiên mang trái tim trần thế/ Bởi biết yêu nên đã hoá con người"

- *Cô bé bán diêm*: qua câu thơ "Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu"

Câu 3. Việc gợi nhắc các tác phẩm của nhà văn Andecxen trong văn bản có tác dụng:

- Gợi dẫn đến những truyện cổ tích của nhà văn Andecxen, mang đến cho người đọc những cảm nhận nhẹ nhàng mà thấm thía từ những câu chuyện cổ

- Mang đến màu sắc cổ tích cho bài thơ

Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh "Biển mặn mòi như nước mắt của em" có giá trị:

- Nhắc đến hình ảnh nàng tiên cá trong câu chuyện cổ của Andecxen nhưng cũng là người phụ nữ hiền dịu, sẵn sàng vượt qua những khó khăn gian khổ trong đời sống thực

- Khiến hình ảnh thơ gần gũi, sinh động, hấp dẫn, giàu sức gợi hơn

Câu 5. Vẻ đẹp của nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối:

- Là người đam mê truyện cổ tích, những câu chuyện đem đến những bài học ý nghĩa của cuộc đời

- Giàu ước mơ, hi vọng vào tương lai, tin tưởng vào một cuộc đời tốt đẹp

- Giàu tình yêu cuộc sống, yêu con người, luôn hướng về những điều tốt đẹp trong tình yêu cuộc sống ¹

Câu 1: Truyện được kể theo ngôi thứ ba.

Câu 2: Người kể chuyện chủ yếu trần thuật theo điểm nhìn của nhân vật Việt.

Câu 3: Biện pháp tu từ so sánh trong câu "Súng lớn và súng nhỏ quyện vào nhau như tiếng mõ và tiếng trống đình đánh dậy trời dậy đất hồi Đồng khởi" có tác dụng tạo ra hình ảnh sinh động, mạnh mẽ về âm thanh của súng và sự quyết tâm của quân giải phóng, đồng thời gợi lại không khí hào hùng của phong trào Đồng khởi.

Câu 4: Qua văn bản, nhân vật Việt được thể hiện là một người chiến sĩ giải phóng quân trẻ tuổi, giàu tình cảm, gắn bó sâu sắc với gia đình và đồng đội. Anh có tinh thần chiến đấu cao, quyết tâm trả thù cho gia đình và sẵn sàng hy sinh vì độc lập tự do.

Câu 5: Câu chuyện về Việt có tác động sâu sắc đến giới trẻ ngày nay bởi nó thể hiện tinh thần yêu nước, ý chí chiến đấu và sự hy sinh của thế hệ cha anh trong cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. Qua đó, giới trẻ có thể hiểu rõ hơn về lịch sử, trân trọng giá trị của hòa bình và tự do, đồng thời noi theo tinh thần chiến đấu và trách nhiệm của thế hệ trước.


Câu 1:Văn bản trên được kể theo ngôi thứ nhất, nhân vật Hoài là người kể chuyện.

Câu 2:Văn bản trên được viết theo phong cách ngôn ngữ văn học, cụ thể là ngôn ngữ truyện ngắn.

Câu 3:Một đặc điểm của thể loại truyện ngắn được thể hiện trong văn bản trên là sự tập trung vào một sự kiện hoặc một chuỗi sự kiện nhỏ để thể hiện tính cách nhân vật và truyền tải thông điệp. Trong văn bản này, việc bắt và thả chim bồng chanh đỏ được sử dụng để thể hiện sự thay đổi trong suy nghĩ của nhân vật Hoài.

Câu 4: Những lời "thầm kêu" của Hoài cho thấy sự thay đổi trong suy nghĩ và thái độ của nhân vật này đối với loài động vật hoang dã. Hoài đã nhận ra giá trị của việc bảo vệ và tôn trọng cuộc sống của các loài động vật, thể hiện qua lời mời gọi đôi bồng chanh trở về đầm và hứa hẹn một môi trường an toàn. Điều này cho thấy Hoài đã trưởng thành hơn trong suy nghĩ và có tinh thần bảo vệ môi trường và động vật hoang dã.

Câu 5:Từ văn bản trên, một giải pháp bảo vệ các loài động vật hoang dã mà chúng ta có thể rút ra là cần nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường sống và quyền tồn tại của các loài động vật hoang dã. Chúng ta nên tạo điều kiện cho các loài động vật này được sống trong môi trường tự nhiên của chúng, không săn bắt hoặc làm hại chúng. Đồng thời, cần giáo dục trẻ em và cộng đồng về tầm quan trọng của bảo vệ động vật hoang dã và môi trường sống của chúng, để hình thành một thế hệ có ý thức bảo vệ thiên nhiên và động vật.