

Lạc Tấn Tài
Giới thiệu về bản thân



































Mỗi quốc gia, mỗi vùng lãnh thổ lại có một bản sắc, một nét đẹp văn hóa khác nhau. Chúng ta cần phải biết giữ gìn bản sắc văn hóa của mình cũng như quảng bá những nét đắc sắc đó đến với bạn bè năm châu. Bản sắc văn hóa dân tộc là những nét văn hóa từ lâu đời của dân tộc được truyền từ đời này sang đời khác đã trở thành những phong tục tập quán, những đặc trưng vùng miền của cả đất nước ta. Bên cạnh đó, bản sắc văn hóa dân tộc còn là những giá trị tạo nên sự khác biệt của mỗi quốc gia, sự phong phú trong lối sống, sinh hoạt tập thể của con người và tạo nên sự đa dạng màu sắc cho cuộc sống. Bản sắc văn hóa dân tộc có tầm quan trọng lớn lao đối với cuộc sống của mỗi người nói riêng và sự phát triển của đất nước nói chung. Bản sắc văn hóa dân tộc hay cụ thể hơn là văn hóa vùng miền là nơi con người giao lưu văn hóa, cùng nhau tôn vinh vẻ đẹp của quê hương mình, cũng là nơi con người gắn kết với nhau, vui đùa. Bản sắc văn hóa dân tộc còn là những đặc trưng về văn hóa của quốc gia đó, là nét làm cho đất nước mình không bị nhầm lẫn với bất kì đất nước nào khác. Tuy nhiên, hiện nay, nhiều nét đẹp trong bản sắc văn hóa dân tộc của Việt Nam ta đang bị mai một, mất dần đi hoặc suy thoái, biến tướng thành nhiều thể loại khác. Chính vì thế, mỗi cá nhân đặc biệt là học sinh chúng ta phải có ý thức tìm hiểu những bản sắc văn hóa vốn có của dân tộc, giữ gìn và phát huy những giá trị đó với bạn bè năm châu. Nhà trường cần tổ chức nhiều hơn những hoạt động để tuyên truyền, mang đến cho học sinh nguồn tri thức về bản sắc văn hóa dân tộc. Mỗi người học sinh cần phải đặt trách nhiệm giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc lên hàng đầu, tích cực trau dồi hiểu biết của mình về những giá trị văn hóa tốt đẹp của nước nhà.
Mỗi quốc gia, mỗi vùng lãnh thổ lại có một bản sắc, một nét đẹp văn hóa khác nhau. Chúng ta cần phải biết giữ gìn bản sắc văn hóa của mình cũng như quảng bá những nét đắc sắc đó đến với bạn bè năm châu. Bản sắc văn hóa dân tộc là những nét văn hóa từ lâu đời của dân tộc được truyền từ đời này sang đời khác đã trở thành những phong tục tập quán, những đặc trưng vùng miền của cả đất nước ta. Bên cạnh đó, bản sắc văn hóa dân tộc còn là những giá trị tạo nên sự khác biệt của mỗi quốc gia, sự phong phú trong lối sống, sinh hoạt tập thể của con người và tạo nên sự đa dạng màu sắc cho cuộc sống. Bản sắc văn hóa dân tộc có tầm quan trọng lớn lao đối với cuộc sống của mỗi người nói riêng và sự phát triển của đất nước nói chung. Bản sắc văn hóa dân tộc hay cụ thể hơn là văn hóa vùng miền là nơi con người giao lưu văn hóa, cùng nhau tôn vinh vẻ đẹp của quê hương mình, cũng là nơi con người gắn kết với nhau, vui đùa. Bản sắc văn hóa dân tộc còn là những đặc trưng về văn hóa của quốc gia đó, là nét làm cho đất nước mình không bị nhầm lẫn với bất kì đất nước nào khác. Tuy nhiên, hiện nay, nhiều nét đẹp trong bản sắc văn hóa dân tộc của Việt Nam ta đang bị mai một, mất dần đi hoặc suy thoái, biến tướng thành nhiều thể loại khác. Chính vì thế, mỗi cá nhân đặc biệt là học sinh chúng ta phải có ý thức tìm hiểu những bản sắc văn hóa vốn có của dân tộc, giữ gìn và phát huy những giá trị đó với bạn bè năm châu. Nhà trường cần tổ chức nhiều hơn những hoạt động để tuyên truyền, mang đến cho học sinh nguồn tri thức về bản sắc văn hóa dân tộc. Mỗi người học sinh cần phải đặt trách nhiệm giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc lên hàng đầu, tích cực trau dồi hiểu biết của mình về những giá trị văn hóa tốt đẹp của nước nhà.
Trong Chân quê, nhân vật "em" hiện lên là một cô gái quê đang đứng trước ngưỡng giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. Hành động "đi tỉnh về" với trang phục thành thị ("khăn nhung, quần lĩnh, áo khuy bấm") cho thấy em đang chịu ảnh hưởng của lối sống thị thành, khiến người yêu (nhân vật "tôi") lo lắng, trách móc. Tuy nhiên, em không phải là người phù phiếm, mà chỉ là nạn nhân của xu hướng đô thị hóa đang làm phai nhạt bản sắc nông thôn. Qua lời van xin tha thiết của anh ("Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa"), Nguyễn Bính khắc họa em như một biểu tượng của sự chuyển đổi tất yếu nhưng cũng đầy tiếc nuối. Hình ảnh "hương đồng gió nội bay đi ít nhiều" chính là dự cảm về sự mất mát những giá trị chân quê trong em. Nhân vật này gợi ra mâu thuẫn giữa cá nhân và cộng đồng, giữa khát vọng đổi mới và nỗi niềm hoài cổ. Qua em, nhà thơ gửi gắm thông điệp sâu sắc: hạnh phúc đích thực bắt nguồn từ sự chân thành, giản dị của tâm hồn thuần hậu.
Trong Chân quê, nhân vật "em" hiện lên là một cô gái quê đang đứng trước ngưỡng giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. Hành động "đi tỉnh về" với trang phục thành thị ("khăn nhung, quần lĩnh, áo khuy bấm") cho thấy em đang chịu ảnh hưởng của lối sống thị thành, khiến người yêu (nhân vật "tôi") lo lắng, trách móc. Tuy nhiên, em không phải là người phù phiếm, mà chỉ là nạn nhân của xu hướng đô thị hóa đang làm phai nhạt bản sắc nông thôn. Qua lời van xin tha thiết của anh ("Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa"), Nguyễn Bính khắc họa em như một biểu tượng của sự chuyển đổi tất yếu nhưng cũng đầy tiếc nuối. Hình ảnh "hương đồng gió nội bay đi ít nhiều" chính là dự cảm về sự mất mát những giá trị chân quê trong em. Nhân vật này gợi ra mâu thuẫn giữa cá nhân và cộng đồng, giữa khát vọng đổi mới và nỗi niềm hoài cổ. Qua em, nhà thơ gửi gắm thông điệp sâu sắc: hạnh phúc đích thực bắt nguồn từ sự chân thành, giản dị của tâm hồn thuần hậu.
Thông điệp: Hãy giữ gìn nét đẹp văn hóa truyền thống của quê hương, đừng chạy theo vẻ hào nhoáng bên ngoài, đừng khoác lên mình những thứ xa lạ, phù phiếm
Biện pháp tu từ ẩn dụ nhân hoá
Tác dụng: - Bộc lộ nỗi tiếc nuối, lo lắng của nhân vật trữ tình (anh chàng quê) khi thấy người yêu dần thay đổi theo lối sống thị thành, đánh mất bản sắc giản dị ban đầu. - Khắc họa xung đột tâm trạng: vừa yêu tha thiết, vừa sợ hãi trước sự biến đổi của em. - Gợi tả tinh tế sự mong manh của những giá trị truyền thống trước làn sóng hiện đại. → Câu thơ không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn chứa đựng triết lý sâu sắc về sự gìn giữ bản sắc quê hương trong dòng chảy thay đổi của cuộc sống.
Tác giả liệt kê hình ảnh yếm lụa sồi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen để miêu tả về sự chân chất, giản dị đúng chất thôn quê ngày xưa của cô gái và liệt kê hình ảnh khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm để miêu tả sự thay đổi của nhân vật “em”.
Nhưng lí giải văn vẻ và sâu sắc hơn thì “chân quê” chính là vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của vùng thôn quê, của những người con quê. Đó là sự chân thật trong lối sống bình dị, giản đơn của người dân quê. Đó là sự chân chất, thật thà, thẳng thắn, hồn nhiền, trong sáng, không chút vụ lợi, tối tăm của người dân quê
Thể thơ lục bát
Ngôi thứ nhất