

Nguyễn Hoàng Phương Thảo
Giới thiệu về bản thân



































cỏ-châu chấu-gà-rắn hổ mang-đại bàng
cỏ-thỏ-rắn hổ mang-đại bàng-hổ
-Cơm, bánh đa, mì.
-Cá, trứng, sữa.
-Bơ, lạc, dầu dừa.
-Các loại hạt,rau,thịt đỏ.
Bũa ăn số 1 đã cân bằng, lành mạnh vì đầy đủ các nhóm chất dinh dưỡng tốt cho cơ thể,bữa ăn số2 chưa lành mạnh vì chứa thực phẩm có nhiều dầu mỡ không tốt cho cơ thể
-Nguồn gốc rõ ràng
-Còn thời hạn
-Được chế biến bảo quả hợp vệ sinh
a,
-lúa-chuột-mèo
-bèo-ốc bươu-ếch
b,
thực vât có khá năng tự tổng hợp chất dinh dưỡng để nuôi sống chính nó và các sinh vật khác nên thực vật thường đứng đầu trong chuỗi thức ăn.
không khai thác quá mức một sinh vật
Cuối mùa đông , những cây bàng ở trường em bắt đầu nảy lộc. Những cây bàng đó đã gắn bó với em trong 4 năm học.
Từ xa nhìn vào, cây bàng như một ngọn nến xanh thắp sáng cả sân trường. Thân cây to lớn, lớp vỏ bên ngoài sần sùi, nhìn là biết cây cũng rất già rồi ! Lá cây to hơn bàn tay người lớn, nhìn như những chiếc quạt nhỏ màu xanh mơn mởn. Cành lá xum xuê, xếp từng tầng, từng tầng lên cao.Trong vòm lá , những chú chim ca hát líu lo, chúng gọi nhũng chú ong, chú bướm, chuồn chuồn..đến chơi cùng.Chúng bay lượn vui vẻ.Nhìn cây có vẻ rất nhộn nhịp nhưng cây vẵn giữ tính cách trầm tữ như một người thầy, ngày ngày quan sát những thế hệ học sinh đi qua.Vào những ngày trời nắng, người thầy ấy cũng trở thành chiếc ô lớn che nắng cho học sinh chúng em.
Dù chỉ còn một năm học nữa là em đã trường nhưng những kỉ niệm trong em về cây vẫn còn mãi. Em mong rằng cây sẽ thật tươi tốt , luôn mang lại cho học sinh nhiều niềm vui và kỉ niệm đẹp.
câu 7:minh là một người bạn tuyệt vời, luôn quan tâm và giúp đỡ bạn bè.
câu 8: ban đầu, tôi không cảm thấy minh thân thiện vì cậu ấy khá trầm tính.
đặt câu:hôm nay, em được cô giáo khen.
câu 9:tình bạn rất quan trọng với mọi người.khi chúng ta không có bạn thì khi mình có gì đó không vui hoặc băn khoăn, mình sẽ khó có thể giải quyết một mình, nhưng khi có người bạn cùng an ủi, động viên và cùng giải quyết điều băn khoăn trong lòng sẽ dễ dàng hơn.
Em đã từng đọc rất nhiều câu chuyện, trong những câu chuyện đó, em thích nhất là câu chuyện "Cô bé Quàng Khăn Đỏ".
Chuyện kể rằng, ngày xưa, trong một căn nhà nọ, có một cô bé thường hay đeo chiếc khăn quàng đỏ nên mọi người gọi cô là cô bé Quàng Khăn Đỏ. Một hôm, mẹ bảo cô bé đi đưa bánh mì cho bà ngoại đang ốm, nhà bà ở phía sâu trong rừng. Mẹ dặn cô không được la cà, phải đi đến nơi về đến chốn.Cô bé vội gật đầu rồi vui vẻ chạy thẳng vào rừng. Thế rồ, vì mải mê đuổi bướm hái hoa nên cô quên luôn lời mẹ dặn. một lúc sau, có một con sói to lớn xuất hiện, nó đến gần cô và hỏi:
- Cô bé, cô đang đi đâu đấy?
-Dạ, cháu đang đi đưa bánh mì cho bà ạ! - Cô bé đáp.
-Thế nhà bà cháu ở đâu?
-Dạ, nhà bà cháu ở sâu trong rừng kia ạ! - Cô vừa nói, vừa chỉ tay về phía sâu trong rừng.
Nói rồi, sói liền chạy thẳng một mạch đến nhà bà cô. Sói mở cánh cửa, bước vào trong và nuốt chửng bà cô bé rồi lên giường nằm đóng giả làm bà.Cô bé Quàng Khăn Đỏ đi đến, thấy cửa mở,cô cũng thấy lạ nhưng cô vẫn bước vào.Vào nhà, cô nhìn thấy bà nằm trên giường trong một diện mạo khác thường, thấy thế, cô liền hỏi:
-Bà ơi, sao tai bà to thế ạ ?
-Tai bà to, để nghe cháu nói rõ hơn.
-Bà ơi, vậy sao mắt bà to thế ?
-Mắt bà to, để nhìn cháu rõ hơn.
-Thế sao, mũi bà to vậy?
-Mũi bà to, để ngửi mùi cháu dễ hơn.
-Vậy sao, miệng bà to thế ạ?
-Miệng bà to, để ăn thịt cháu dễ hơn.
Nói rồi, sói nhảy ra khỏi giường định ăn thịt cô bé. Cô hốt hoảng hét lên kêu cứu.Đúng lúc đó, có bác thợ săn đi ngang qua,nghe thấy tiếng kêu cứu, liền chạy vào rạch bụng con sói để cứu hai bà cháu và tiêu diệt con sói hoang ác.Về nhà, cô kể hết mọi chuyện cho mẹ và hứ lần sau sẽ không la cà, không nói chuyện với người lạ và đi đến nơi về đến chốn.
Câu chuyện này dạy chúng ta không được ham chơi, phải nghe lời người lớn và không giao tiếp, đến gần người lạ.
dấu hai chấm trong câu văn trên có tác dụng báo hiệu sự liệt kê hoặc nhấn mạnh ý trích dẫn trực tiếp.