Trần Thị Thu Thuỷ

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Thị Thu Thuỷ
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Những đoạn, những câu nói về trẻ em và tuổi thơ trong văn bản: "Một đứa bé vào phòng tôi, giúp tôi sắp xếp đồ đạc.", "Thấy cái đồng hồ quả quýt úp mặt xuống bàn, nó lật lại hộ.", "Thấy chén trà đặt phía sau quai ấm trà, nó chuyển đến trước vòi ấm.", "Thấy đôi giày dưới gầm giường một xuôi một ngược, nó đảo lại giúp.", "Thấy dây treo tranh trên tường buông thống thò ra ngoài, nó bắc ghế trèo lên giấu vào trong hộ.", "Nó trả lời: “Không đâu, chẳng qua thấy chúng như thể, cháu cứ bứt rứt không yên!”, "Đúng vậy, nó từng nói: “Đồng hồ quả quýt úp mặt xuống bàn, nó bực bội lắm đấy!", "Chén trà nấp sau lưng mẹ thì làm sao uống sữa được?", "Cái ghế ngồi không đúng chỗ thì làm sao nó vui được?". Tác giả nhắc nhiều đến trẻ em và tuổi thơ bởi vì tác giả muốn khẳng định sự nhạy cảm, tinh tế của trẻ em. 2. Điểm tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ: Cả hai đều có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, dễ bị xúc động bởi những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cả hai đều có khả năng đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc với thế giới xung quanh. Cả hai đều có khả năng sáng tạo, tưởng tượng và thể hiện bản thân một cách tự do, phóng khoáng. Sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả được hình thành trên cơ sở sự đồng cảm sâu sắc với tâm hồn trong sáng, hồn nhiên của trẻ em.

Phân tích bài đọc "Yêu và Đồng cảm"

 

Trẻ em và tuổi thơ

 

Nội dung:

 

Trong bài đọc, tác giả nhắc đến trẻ em và tuổi thơ qua những hành động, lời nói của đứa bé giúp đỡ tác giả sắp xếp đồ đạc.

Những câu nói về trẻ em và tuổi thơ như: "Đồng hồ quả quýt úp mặt xuống bàn, nó bực bội lắm đấy!", "Chén trà nấp sau lưng mẹ thì làm sao uống sữa được?", "Cái ghế ngồi không đúng chỗ thì làm sao nó vui được?".

Lý do:

 

Tác giả nhắc nhiều đến trẻ em và tuổi thơ bởi vì tác giả muốn khẳng định sự nhạy cảm, tinh tế của trẻ em.

Trẻ em có khả năng cảm nhận và đồng cảm với những vật vô tri vô giác, chúng coi chúng như những người bạn, những sinh vật có cảm xúc.

Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về việc cần trân trọng, yêu thương và học hỏi từ sự hồn nhiên, trong sáng của trẻ em.

Sự tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ

 

Điểm tương đồng:

 

Trẻ em và người nghệ sĩ đều có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, dễ bị xúc động bởi những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Cả hai đều có khả năng đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc với thế giới xung quanh.

Trẻ em và người nghệ sĩ đều có khả năng sáng tạo, tưởng tượng và thể hiện bản thân một cách tự do, phóng khoáng.

Cơ sở hình thành sự khâm phục, trân trọng:

 

Sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả được hình thành trên cơ sở sự đồng cảm sâu sắc với tâm hồn trong sáng, hồn nhiên của trẻ em.

Tác giả nhận thấy ở trẻ em những phẩm chất đáng quý mà người lớn thường đánh mất trong cuộc sống bộn bề, đó là sự hồn nhiên, lòng tốt, sự nhạy cảm và khả năng đồng cảm.

Tác giả khâm phục và trân trọng trẻ em bởi vì chúng là những người bạn đồng hành, giúp tác giả nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực, lạc quan hơn.

 

   Câu 1

   Theo tác giả, mỗi người có nghề nghiệp khác nhau sẽ có góc nhìn riêng về sự vật. Ví dụ như cùng một gốc cây, nhà khoa học thấy được tính chất và trạng thái của nó, bác làm vườn thấy sức sống của nó, chú thợ mộc thấy chất liệu, anh hoạ sĩ thấy dáng vẻ của nó.

Câu2

    Cái nhìn của người họa sĩ với mọi sự vật trong thế giới là chỉ thưởng thức dáng vẻ, màu sắc, hình clạng của sự vật, chứ không quan tâm tới giá trị thực tiễn của nó. Họ chỉ thấy thế giới của Mĩ chứ không phải thế giới của Chân và Thiện.

Câu1 :

     Câu chuyện kể về một đứa bé có tấm lòng đồng cảm phong phú, luôn để ý đến vị trí của đồ vật và muốn chúng được dễ chịu. Từ đó, tác giả nhận ra sự đồng cảm của nghệ sĩ với vạn vật, khác biệt với người thường.           

Câu2:

     Theo tác giả, người nghệ sĩ có lòng đồng cảm bao la quảng đại như tấm lòng trời đất, trải khắp vạn vật có tình cũng như không có tình, trong khi người thường chỉ có thể đồng cảm với đồng loại hoặc cùng lắm là với động vật.

 

Câu3

       Việc đặt vấn đề của văn bản nghị luận bằng cách kể lại một câu chuyện có tác dụng:

 

     +,Tạo sự thu hút, hấp dẫn cho người đọc: Câu chuyện giúp người đọc dễ dàng tiếp cận vấn đề, tạo sự tò mò và muốn tìm hiểu thêm.

+, Làm cho vấn đề trở nên dễ hiểu, dễ đi vào lòng người: Câu chuyện giúp người đọc hình dung rõ ràng vấn đề được đặt ra, đồng thời tạo cảm xúc và sự đồng cảm với tác giả.

+, Tăng tính thuyết phục cho bài viết: Câu chuyện là minh chứng cụ thể cho luận điểm của tác giả, giúp người đọc dễ dàng đồng tình với quan điểm của tác giả.

 

 

 

Bài 1

Bài thơ haiku "Mưa mùa xuân reo / một em gái nhỏ / dạy con mèo múa theo" của Kobayashi Issa là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế, gợi lên hình ảnh tươi vui và sống của mùa xuân. Mưa mùa xuân, với những giọt nước nhẹ nhàng và tươi mát, như đang reo vui, mang đến sự sống mới cho vạn vật. Hình ảnh "một em gái nhỏ" xuất hiện trong khung cảnh ấy, tượng trưng cho sự ngây thơ, trong sáng và hồn nhiên của tuổi thơ. Hành động "dạy con mèo múa theo" không chỉ là một trò chơi trẻ con mà còn thể hiện sự kết nối giữa con người và thiên nhiên, giữa sự sống và niềm vui. Qua đó, Issa muốn gửi gắm thông điệp về sự hòa hợp và niềm vui giản dị trong cuộc sống. Bài thơ không chỉ là một bức tranh mùa xuân mà còn là một lời nhắc nhở về giá trị của những khoảnh khắc bình dị, những niềm vui nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống hàng ngày.

 

 

 

Bài 2 

Trong cuộc sống hiện đại, nhiều bạn trẻ đang dần hình thành thói quen "nước đến chân mới nhảy" trong cả học tập và công việc. Đây là một thói quen không tốt, ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu quả công việc và chất lượng cuộc sống. Vì vậy, việc từ bỏ thói quen này là điều cần thiết để mỗi người có thể sống và làm việc hiệu quả hơn.

 

Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ nguyên nhân dẫn đến thói quen "nước đến chân mới nhảy". Một phần do sự thiếu kỷ luật và ý thức tự giác trong việc quản lý thời gian. Nhiều bạn trẻ thường bị cuốn vào các hoạt động giải trí, mạng xã hội mà quên mất nhiệm vụ chính của mình. Bên cạnh đó, áp lực từ học tập và công việc cũng khiến nhiều người cảm thấy mệt mỏi, chán nản và trì hoãn công việc.

 

Hậu quả của thói quen này là rất rõ ràng. Khi công việc bị dồn lại đến phút chót, chúng ta sẽ phải làm việc trong tình trạng căng thẳng, áp lực, dễ dẫn đến sai sót và chất lượng công việc không cao. Hơn nữa, việc thường xuyên làm việc trong tình trạng gấp gáp sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, gây ra các vấn đề về tâm lý như lo âu, stress. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn tác động tiêu cực đến tập thể, gia đình và xã hội.

 

Để từ bỏ thói quen "nước đến chân mới nhảy", chúng ta cần thực hiện một số biện pháp cụ thể. Trước hết, cần lập kế hoạch công việc rõ ràng và khoa học. Hãy chia nhỏ công việc thành từng phần và đặt ra thời hạn hoàn thành cho từng phần. Việc này giúp chúng ta dễ dàng kiểm soát tiến độ công việc và tránh tình trạng dồn việc đến phút chót.

 

Thứ hai, cần rèn luyện tính kỷ luật và ý thức tự giác. Hãy tự đặt ra những nguyên tắc cho bản thân và tuân thủ nghiêm ngặt. Ví dụ, hạn chế thời gian sử dụng mạng xã hội, dành thời gian cố định hàng ngày để học tập và làm việc. Bên cạnh đó, hãy tìm kiếm những động lực để thúc đẩy bản thân hoàn thành công việc đúng hạn, như tự thưởng cho mình sau khi hoàn thành một nhiệm vụ.

 

Cuối cùng, hãy học cách quản lý stress và giữ tinh thần lạc quan. Khi gặp khó khăn, đừng nản lòng mà hãy tìm cách giải quyết vấn đề một cách bình tĩnh và hiệu quả. Hãy nhớ rằng, việc hoàn thành công việc đúng hạn không chỉ giúp chúng ta đạt được kết quả tốt mà còn mang lại cảm giác hài lòng và tự tin.

 

Tóm lại, thói quen "nước đến chân mới nhảy" là một thói quen không tốt, ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống và công việc của mỗi người. Việc từ bỏ thói quen này đòi hỏi sự quyết tâm và nỗ lực từ mỗi cá nhân. Hãy bắt đầu từ những thay đổi nhỏ trong cách quản lý thời gian và công việc, để từng bước xây dựng một lối sống khoa học và hiệu quả hơn.

 

 

Câu 1:

Thể loại của văn bản "Đồng vọng ngược chiều" là truyện ngắn.

 

Câu 2:

Ngôi kể được tác giả sử dụng trong văn bản là ngôi thứ ba. Một câu văn thể hiện ngôi kể đó là: "Theo cái gậy tre dò đường, bà lão rờ rẫm từng bước về phía cửa ga."

 

Câu 3:

Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn "Một tia nắng lọt qua cái chóp thủng, xiên thẳng xuống đất, như đóng đinh bà lão xuống nền đường." là biện pháp so sánh. Tác dụng của biện pháp này là tạo nên hình ảnh mạnh mẽ, gợi cảm giác đau đớn và bất lực của bà lão khi bị ánh nắng "đóng đinh" xuống nền đường, thể hiện sự khắc nghiệt của cuộc sống đối với bà.

 

Câu 4:

Nhan đề "Đồng vọng ngược chiều" có ý nghĩa là sự phản chiếu, sự đồng cảm giữa những con người cùng cảnh ngộ nhưng lại đi ngược chiều nhau trong cuộc sống. Nó thể hiện sự đối lập giữa hai nhân vật chính - bà lão và bé Chi - dù cả hai đều mù lòa và nghèo khổ, nhưng họ lại có những cách ứng xử và cảm nhận khác nhau về cuộc sống.

 

Câu 5:

Qua văn bản, tác giả thể hiện tư tưởng, thông điệp về sự đồng cảm, lòng nhân ái và sự chia sẻ giữa những con người cùng cảnh ngộ. Tác giả muốn nhấn mạnh rằng, dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, con người vẫn cần giữ vững lòng nhân ái và sự đồng cảm với nhau.