

Đặng Đỗ Thiên Di
Giới thiệu về bản thân



































Bà ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi, mái tóc bạc trắng như tuyết phủ kín đầu, đôi mắt hiền từ ẩn sau lớp kính lão, nụ cười hiền hậu luôn thường trực trên môi. Dáng người bà nhỏ nhắn, gầy gò, nhưng đôi bàn tay lại chai sần, thô ráp vì bao năm tháng vất vả.
Bà ngoại là người phụ nữ tảo tần, cần mẫn. Từ khi còn nhỏ, em đã chứng kiến bà thức dậy sớm mỗi ngày, lo toan mọi việc trong nhà. Bà chăm sóc vườn rau xanh mướt, vun trồng từng gốc cây, chăm bón từng luống hoa. Những bữa cơm gia đình ấm cúng, thơm ngon là thành quả của bàn tay khéo léo, chu đáo của bà.
Bà ngoại rất yêu thương con cháu. Mỗi khi em đến chơi, bà luôn dành cho em những lời hỏi han ân cần, những món ăn ngon, những câu chuyện cổ tích hấp dẫn. Bà dạy em cách nấu ăn, cách làm việc nhà, cách đối nhân xử thế. Những lời dạy bảo của bà như dòng suối mát lành, thấm sâu vào tâm trí em.
Bà ngoại là người phụ nữ giàu lòng nhân ái. Bà luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Hàng xóm láng giềng ai gặp khó khăn, bà đều nhiệt tình giúp đỡ, không ngại ngần. Bà là tấm gương sáng về lòng tốt, sự bao dung và đức hi sinh.
Em rất yêu quý bà ngoại. Bà là người mẹ hiền, người bạn tâm giao, là chỗ dựa vững chắc cho em trong cuộc sống. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, trở thành người con ngoan, cháu hiếu để bà luôn vui lòng.
Bà ngoại, người phụ nữ tảo tần, hiền hậu, nhân ái, mãi mãi là người em yêu thương nhất!
Hình ảnh ấy gợi lên một khung cảnh nên thơ, trữ tình, khiến lòng người cảm thấy thanh bình, thư thái. Gió sông man mác, hoa bần tím biếc, cánh hoa rơi nhẹ nhàng, tất cả tạo nên một bức tranh đẹp đến nao lòng. Cảnh vật ấy như một lời ru êm ái, đưa ta về với tuổi thơ êm đềm, hồn nhiên.
Chủ ngữ 1:Gió
Vị ngữ 1:từ phía sông thổi về man mác
Chủ ngữ 2:Những bông hoa bần tim tím
Vị ngữ 2:nở xoè, từng cánh hoa thi nhau rơi xuống rồi cuốn trôi theo dòng nước
Câu văn trên có hai chủ ngữ, hai vị ngữ được nối với nhau bằng dấu phẩy, nên đây là câu ghép.
Nhân vật "tôi" thể hiện tình cảm yêu mến, tự hào và gắn bó sâu sắc với quê hương. Qua những câu văn miêu tả về bến sông, cây bần, những trò chơi tuổi thơ, đặc biệt là món canh chua cá bống sao, ta thấy được sự yêu thương, trân trọng của nhân vật đối với quê hương và những món ăn gắn liền với tuổi thơ.
On Sundays, my family and I usually have a relaxing day. We might go for a hike in the nearby park, have a picnic lunch, or just stay home and watch movies together. It's a great time to catch up and enjoy each other's company.
No, I DON'T
I go to school at 6:50
My favourite food is pizza 🍕
I usually watch a tivi and go to bed in the evening
1. Nope, I wasn't at the park yesterday. I was actually busy studying for my exams.
2. Hmm, that's a tough one. I love a good iced coffee on a hot day, but I also really enjoy a warm cup of tea in the evening.
3. Usually, I like to relax and watch a movie or TV show. Sometimes I'll read a book or catch up with friends.
4. My town is pretty small, so most people get around by car or bicycle. There's also a bus system, but it's not as conven
ient as driving.
1 The children are at the beach
2. It's sunny
3 the girl is eat ice cream
1.Yes it is
2. She would like to eat some mushrooms
3.Tom was at america last sunday
Mặt trời lặn, nhuộm đỏ cả bầu trời, cũng là lúc tôi, chú chim sẻ bé nhỏ, trở về tổ ấm của mình. Cả ngày rong ruổi kiếm ăn, tôi đã nghe được câu chuyện kỳ lạ về một chú chim sẻ khác, một chú chim sẻ rất khác biệt.
Họ kể rằng, chú chim sẻ ấy sinh ra đã không có đôi cánh. Không thể bay lượn như những chú chim sẻ khác, chú ấy chỉ có thể lê lết trên mặt đất, tìm kiếm thức ăn. Nhưng thay vì tuyệt vọng, chú ấy lại luôn lạc quan, vui vẻ. Chú ấy tự chế tạo cho mình một chiếc xe đẩy bằng những cành cây khô, và dùng đôi chân bé nhỏ của mình để đẩy chiếc xe ấy đi khắp nơi.
Tôi nghe kể, chú chim sẻ ấy luôn được mọi người yêu quý. Họ giúp đỡ chú ấy kiếm ăn, cùng chú ấy vui chơi, và luôn dành cho chú ấy những lời động viên, khích lệ.
Tôi không thể tin vào tai mình. Một chú chim sẻ không biết bay, lại có thể sống vui vẻ, hạnh phúc như vậy? Tôi đã từng nghĩ, nếu mình không có đôi cánh, chắc chắn tôi sẽ rất buồn, rất cô đơn. Nhưng câu chuyện về chú chim sẻ ấy đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ.
Tôi chợt nhận ra, đôi cánh không phải là tất cả. Điều quan trọng là tinh thần lạc quan, niềm tin vào cuộc sống, và sự yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau.
Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng sống vui vẻ, lạc quan như chú chim sẻ ấy. Tôi sẽ không bao giờ than phiền về những khó khăn, thử thách mà cuộc sống mang đến. Bởi vì, tôi biết, dù có khó khăn đến đâu, tôi vẫn có thể vượt qua, miễn là tôi giữ vững tinh thần lạc quan và niềm tin vào bản thân.
Tôi sẽ kể câu chuyện của chú chim sẻ ấy cho những chú chim sẻ khác nghe, để mọi người đều biết rằng, cuộc sống luôn ẩn chứa những điều kỳ diệu, và chúng ta có thể sống một cuộc đời hạnh phúc, dù có gặp phải bất kỳ khó khăn nào.