Nguyễn Ngọc Vy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Ngọc Vy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

“Dưới ánh trăng vàng, tiếng trống lân vang rộn ràng khắp xóm làng,

Trung Thu về, lòng trẻ thơ rộn rã niềm vui.”

 

Ký ức về những mùa Trung Thu trong tôi luôn ngọt ngào như hương vị của chiếc bánh nướng thơm phức. Dẫu cuộc sống hiện đại có bận rộn đến đâu, tôi vẫn không thể quên những khoảnh khắc vui tươi, rực rỡ ấy. Tết Trung Thu – ngày hội không chỉ dành cho thiếu nhi mà còn là dịp để gia đình quây quần, sum vầy, trao nhau niềm yêu thương trong ánh sáng dịu dàng của đêm trăng tròn.

 

Nhớ về những ngày xưa cũ, ngay từ đầu tháng tám âm lịch, cả xóm đã rộn ràng chuẩn bị cho đêm Trung Thu. Những chiếc đèn lồng đỏ, vàng, xanh với đủ hình dáng được trẻ nhỏ khoe nhau, tiếng kéo quân rộn ràng như làm sống động cả không gian. Tôi vẫn còn nhớ cảm giác háo hức chờ đợi bố mang về những chiếc bánh trung thu nướng thơm phức, mà đối với tôi lúc ấy là món quà quý giá nhất. Bố còn tự tay làm cho tôi chiếc đèn ngôi sao lớn nhất để cùng bạn bè rước đèn đi khắp làng.

 

Đêm Trung Thu đến, ánh trăng tròn soi sáng cả khoảng sân nhà. Gia đình tôi cùng nhau bày biện mâm cỗ: những chiếc bánh trung thu tròn đầy, trái cây cắt tỉa khéo léo, vài nhánh hoa cúc vàng ươm. Ông nội tôi vẫn thường kể câu chuyện chú Cuội ngồi gốc cây đa – câu chuyện gắn liền với bao mùa Trung Thu tuổi thơ của ông. Tôi ngồi lắng nghe, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác ấm áp, tự hào về những truyền thống đẹp đẽ của dân tộc mình. Truyền thuyết ấy không chỉ là câu chuyện, mà còn là sợi dây vô hình nối tôi với quá khứ, với những giá trị mà ông cha đã truyền lại qua bao thế hệ.

 

Tôi thích nhất khoảnh khắc cả xóm tập trung lại cùng nhau. Tiếng trống lân rộn ràng, tiếng cười nói vang vọng khắp con đường nhỏ. Chúng tôi, những đứa trẻ, tay cầm đèn lồng, miệng hò reo những bài hát rước đèn. Đó là một niềm vui trong trẻo, giản đơn nhưng lại khắc sâu trong trái tim tôi. Ánh mắt của bố mẹ, ông bà nhìn chúng tôi lúc đó cũng đầy tự hào, như muốn truyền thêm cho tôi niềm tin yêu vào cuộc sống.

 

Tết Trung Thu còn mang đến cho tôi một bài học về sự sẻ chia. Đôi khi, tôi bắt gặp những đứa trẻ khác không có đèn lồng hay bánh kẹo. Những lúc ấy, tôi và các bạn thường chia phần bánh, cùng nhau cười đùa dưới ánh trăng. Chính những khoảnh khắc nhỏ bé đó đã khiến tôi hiểu rằng niềm vui không phải ở sự đủ đầy, mà ở sự gắn kết, đồng cảm với mọi người xung quanh.

 

Đêm Trung Thu không chỉ là dịp để vui chơi, mà còn là thời điểm để mỗi người cảm nhận sự ấm áp của tình thân. Ánh trăng tròn sáng tỏ như nhắc nhở chúng ta trân trọng những khoảnh khắc đoàn viên, sum vầy bên gia đình.

 

Năm nay, khi ngồi viết lại những dòng này, lòng tôi bỗng bồi hồi nhớ về những mùa Trung Thu đã qua. Dù cuộc sống có thay đổi, dù ánh trăng hôm nay không còn sáng như trong ký ức, nhưng với tôi, Trung Thu vẫn mãi là ngày lễ đẹp nhất. Đó là ngày để tôi nhắc nhở bản thân rằng, hạnh phúc không nằm ở đâu xa, mà chính là những giây phút giản dị, sum họp cùng gia đình dưới ánh trăng rằm. Và tôi tin, dù đi xa đến đâu, chỉ cần có một ánh trăng tròn, một chiếc đèn lồng nhỏ, thì Tết Trung Thu vẫn sẽ luôn sống mãi trong trái tim tôi.

Câu 1. Văn bản được diễn đạt bởi các yếu tố: tự sự, miêu tả, biểu cảm, và nghị luận.

 

Câu 2. Theo tác giả, cơm hến nhất thiết phải là cơm nguội vì người Huế quan niệm rằng không có vật gì trên đời đáng bỏ đi. Cơm nguội được tận dụng để tạo nên một món ăn độc đáo, mang giá trị văn hóa và tinh thần.

 

Câu 3. Một từ ngữ địa phương được dùng trong văn bản: “ruốc”.

    •    Giải thích: “Ruốc” là một loại mắm được làm từ tôm nhỏ hoặc tép, thường có màu nâu hồng, mùi thơm đặc trưng, được dùng làm gia vị trong các món ăn ở miền Trung Việt Nam, đặc biệt ở Huế.

 

Câu 4. Chủ đề của văn bản: Sự độc đáo, đậm đà bản sắc văn hóa Huế qua món cơm hến, cùng quan điểm giữ gìn giá trị truyền thống trong ẩm thực.

 

Câu 5. Một số từ ngữ, hình ảnh thể hiện tình cảm, cảm xúc của tác giả:

    •    Từ ngữ: “thèm đứt sợi tóc”, “chao ôi là Huế”, “hương vị bát ngát suốt đời người”, “vị cay đến trào nước mắt”.

    •    Cảm nhận: Cái “tôi” của tác giả thể hiện sự yêu thương, trân trọng sâu sắc văn hóa ẩm thực Huế. Tác giả có tính cách giàu tình cảm, hoài cổ và rất nghiêm khắc với sự thay đổi làm mất đi giá trị truyền thống.

 

Câu 6.

Nhà văn cho rằng tính bảo thủ trong khẩu vị là yếu tố quan trọng để bảo tồn di sản vì ẩm thực không chỉ đơn thuần là món ăn mà còn là một phần của văn hóa. Khi những đặc sản truyền thống bị cải tiến quá mức, chúng dễ dàng mất đi bản sắc riêng, trở thành những thứ “đồ giả” không còn linh hồn gốc. Em đồng tình với quan điểm này, vì mỗi món ăn truyền thống đều mang ý nghĩa lịch sử, phản ánh đời sống, tâm hồn và đặc trưng vùng miền. Sự bảo tồn đúng cách chính là cách giữ gìn, tôn vinh bản sắc dân tộc trong dòng chảy hiện đại hóa.