Phùng Thị Ngọc Anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Phùng Thị Ngọc Anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Cuộc sống luôn vận động và phát triển không ngừng. Nó đòi hỏi mọi người phải vận động để theo kịp sự phát triển của xã hội. Người xưa đã nhắc nhở con cháu rằng: “Nếu còn trẻ mà chẳng chịu học hành thì khôn lớn sẽ chẳng làm được việc gì có ích” hoặc “Nhân bất học bất tri lí”. Vậy thì chúng ta cần học thế nào cho đúng, cho có hiệu quả? Và qua kinh nghiệm bao đời được đúc kết, người ta đã nhận ra rằng chỉ có tự học mới là phương pháp hữu hiệu nhất.

Trước hết ta phải hiểu “tự học” là như thế nào? Nếu học là quá trình tìm hiểu, thu nhận kiến thức và hình thành kĩ năng của bản thân thì tự học là sự chủ động, tích cực, độc lập tìm hiểu, lĩnh hội tri thức và hình thành kĩ năng cho mình. 

Tự học có thể không cần sự hướng dẫn của người khác. Quá trình tự học cũng có phạm vi khá rộng: khi nghe giảng, đọc sách hay làm bài tập, cần tích cực suy nghĩ, ghi chép, sáng tạo nhằm rút ra những điều cần thiết, hữu ích cho bản thân. Tự học cũng có nhiều hình thức: có khi là tự mày mò tìm hiểu hoặc có sự chỉ bảo, hướng dẫn của thầy cô giáo … Dù ở hình thức nào thì sự chủ động tiếp nhận tri thức của người học vẫn là quan trọng nhất. 

Nói chung chúng ta cần nhận biết đc tầm quan trọng về ý nghĩa và vai trò của tinh thần tự học. Học là một hành động không thể thiếu đối với tất cả mọi người từ khi sinh ra cho đến suốt cuộc đời. Mỗi người muốn tồn tại phát triển và thích ứng được với xã hội thì cần phải học tập ở mọi hình thức bởi cuộc sống luôn vận động và phát triển không ngừng. Lê Nin đã từng nói: “Học, học nữa, học mãi”. Câu nói đó luôn có giá trị ở mọi thời đại, đặc biệt trong xã hội ngày nay đang hướng tới nền kinh tế tri thức, nó đòi hỏi mọi người phải vận động để theo kịp sự phát triển của xã hội. Chính vì vậy mà tinh thần tự học có vai trò vô cùng quan trọng.

Tuy nhiên bên cạnh những người có tinh thần tự học thì đâu đó vaanx có những người ỷ lại, k coi trọng việc học. Xã hội ngày nay người lớn còn đi học chứ chưa noí đến học sinh chúng ta, nếu k học cửa sổ tương lai dường như đóng lại.

Qua đó, chúng nên renf luyện cho mình tinh thần tự học đồng thời kết hợp với các biện pháp học như: Lập thời gian biểu để quản lí nghiêm ngặt banr thân, tìm tòi học hỏi các điều mới lạ k chỉ trong sách.

Tóm lại, ta cần luyện rèn cho bản thân tinh thần tự học để sau này tương lại rộng mở và là một con dân có ích cho xã hội.


Câu 1: BtPĐ là tự sự kết hợp với miêu tả và liệt kê

Câu 2: Chủ đề của đoạn trích nói veef cây khúc tẻ và caay khúc nếp

Câu 3:

a) Tính mạch lạc trong văn bản trên là cội nguồn của cây rau khúc

b) Phép liên kết trong đoạn văn trên là dùng từ nối là từ "sau đó" để liên kết giữa câu trước và câu sau.

Câu 4: Ở đoạn văn (2) tình cảm cảm xúc của tác giả đc nói lên qua cách diễn tả các loại cây khúc tẻ và cây khúc nếp thể hiện tgia là một người am hiểu đồng thời nói lên tgia là ng rất yêu quê hương và có tầm hiểu biết sâu rộng

Câu 6: Theo cách hiểu của em đoạn văn trên như muốn nhắn nhủ tới chúng ta rằng đối với quê hương tác giả dù cho mâm cỗ có sang trọng đến mấy nhưng lại thiếu đi món xôi làm bằng cây rau khúc thì cũng coi như thiếu đi hồn cốt của quê hương

      Trong kho tàng truyện dân gian có rất nhiều câu chuyện hay và bổ ích. Câu chuyện "bài học đường đời đầu tiên" của tác giả Tô Hoài chắc hẳn ai cũng biết đến. Nhân vật Dế Mèn hung hăng, xốc nổi, coi thường mọi người, luôn coi mình là nhất. Từ nhân vật Dế Mèn, câu chuyện đã có ý nghĩa tác động đến nhận thức của mỗi con người. 
     Trước hết, ta thấy đc Dế mèn là một chàng thanh niên cường tráng cùng với đôi càng mẫm bóng, những cái vuốt ở chân, khoeo chán cứng và nhọn hoắt. Chi tiết "Mỗi khi tôi vũ lên đã nghe tiếng phành phạch giòn giã", lúc đi bộ cả người của Mèn rung rinh một màu náu bóng mỡ có thể soi đc như gương, đi kèm với thán hình đẹp đẽ là cặp râu của Mèn, chàng ta có thể nói là rất hãnh diện về cặp râu ấy với bà con. Những chi tiết trên giúp ta thấy đc Dế Mèn là chàng thanh niên cường tráng, khoẻ mạnh và oai phong. 
     Tuy có vẻ bề ngoài đẹp và khoẻ khoắn, thế nhưng đâu biết đc chàng là một người có tính cách xốc nổi, suy nghĩ nông cạn khác xa bề ngoài của chàng. Bởi sở thân hình to khoẻ, vậy nên Mèn dám cà khịa hết tất cả bà con trong xóm. Khi to tiếng ai cũng nhịn, không dám đáp lại. Điều đó làm cho Mèn tưởng rằng mọi người không dám ho he là vì sợ, nhưng để mà nói bà con nể hơn là sợ, Mèn cứ tưởng là mình đã giỏi và là nhất. Tính cách bốc đồng nhưng lại nghĩ là tài ba nên hành động của Mèn cũng không khác gì: "Quát mấy chị Cào Cào ngoài đầu bờ", "đá chân ghẹo mấy anh Gọng Vó lấm láp cừa ngơ ngác dưới đầm lên". Mọi người càng nhịn, chàng lại càng nghĩ mình ghê gớm, sắp đứng đầu thiên hạ. Do tính các xốc nổi hung hăng nên Dế Mèn đã mắc phải những sai lầm trong cách cư xử mà không hay biết. 
     Ngoài ra, tác giả Tô Hoài đã thành công trong việc sử dụng các biện pháp nghệ thuật đặc sắc và độc đáo khiến nhân vật truyện trở nên gần gũi và chân thực. Không chỉ vậy, cách xây dựng nhân vật và tình huống truyện làm cho câu chuyện trở nên kịch tính và thêm ý nghĩa. 
     Qua câu chuyện "Bài học đường đời đầu tiên" chúng ta đã rút ra bài học rằng không nên hung hăng hống hách kiêu căng nông cạn mà hãy biết suy nghĩ, coi thường người khác. Đồng thời, ta nên lấy nhân vật Dế Mèn để rút kinh nghiệm nếu đã từng mắc phải sai lầm và hoàn thiện bản thân hơn. 
     Tóm lại, câu chuyện "Bài học đường đời đầu tiên" là một câu chuyện rất sâu sắc và đem lại nhiều bài học giá trị và có ích trong cuộc sống.

 

 

Bài học em rút ra sau khi đọc câu chuyện là hãy bình tĩnh, từ từ giải quyết những khó khắn. Không hoảng loạn khi đứng trước hiểm nguy.

Bác nông dân nhờ mọi người đến lấp đầy cái giếng vì bác nghĩ con lừa đã già nếu cứu nó lên thì cũng không lm đc gì

     Trong kho tàng truyện dân gian có rất nhiều câu chuyện hay và bổ ích. Câu chuyện ngụ ngôn "Đẽo cày giữa đường" là một câu chuyện đem đến cho người đọc những bài học về đạo lý sâu sắc. Nhân vật người thợ mộc ham làm giàu và có chí lớn nhưng lại không chín chắn về ý kiến của mình. Từ nhân vật người thợ mộc, câu chuyện đã có ý nghĩa tác động đến nhận thức của mỗi con người. 
     Trước hết, ta thấy được người thợ mộc là một người dễ thay đổi, không có chủ kiến riêng, không có lập trường, suy nghĩ không chín chắn về ý kiến của mình. 
     Người thợ mộc đã dố hết vốn trong nhà để mua gỗ đầu tư cho công việc đẽo cày của mình, cửa hàng của anh ngay vệ đường nên người qua kẻ lại thường ghé vào xem anh ta đẽo cày. Thế rồi một hôm, có ông cụ bảo: "Phải đẽo cho cao, cho to thì mới dễ cày", anh cho là đúng, nên đẽo cái nào cũng to và cao. Mấy hôm sau, lại có một bác nông dân nhìn vào đống cày lắc đầu nói: "Đẽo thế này thì cày sao đc! Phải đẽo vừa nhỏ vừa thấp mới dễ cày", anh nghe cũng có lí, liền đẽo nhỏ và thấp hơn, nhưng đẽo bày đầy ra mà k ai vào mua. Chợt có người lại đến bảo: "Ở miền núi, người ta phá hoang, cày toàn bằng voi cả. Anh mau đẽo to gấp hai, gấp ba như thế này thì bnh cũng bán hết, tha hồ mà lãi", vì ham giàu anh nghe đc nhiều lãi, nên đã đem hết gỗ ra để đẽo loại cày cho voi cày. Nhưng ngày qua tháng lại thời gian cứ trôi đi mà chẳng ai mua đẽo của anh thợ, thế là bnh gỗ anh ta đẽo đều hỏng hết, cái to quá cái lại bé quá, "vốn liếng đi đời nhà ma", đến lúc anh thợ mộc hiểu tin người mà k suy nghĩ là sai lầm thì đã quá muộn. Những chi tiết trên ta nhận thấy rằng người thợ mộc k có chính kiến riêng của mình và nhận lại kết cục thê thảm. 
     Ngoài ra, tác giả của câu chuyện đã thành công trong việc sử dụng các biện phám nghệ thuật đặc sắc và độc đáo khiến các nhán vật của truyện trở nên gàn gũi và chân thực. Đồng thời, cách xây dựng nhân vật và tình huống truyện làm cho câu chuyện thêm ý nghĩa. 
     Qua câu chuyện "Đẽo cày giữa đường" chúng ta rút ra bài học rằng không nên cả tin người mà không chín chắn về ý kiến của mình, và đặc biệt là phải có lập trường cho riêng mình. Hơn thế, ta nên lấy nhân vật người thợ mộc để rút kinh nghiệm nếu đã từng mắc sai lầm giống anh và hoàn thiện bản thân hơn. 
     Tóm lại, câu chuyện "Đẽo cày giữa đường" là một câu chuyện sâu sắc đem lại nhiều bài học ý nghĩa đi sâu vào lòng người.