

TRẦN THÚY BÌNH
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Bài thơ “Chiếc lá đầu tiên” của Hoàng Nhuận Cầm mang đến một không gian trữ tình trong trẻo và đầy rung động của khoảnh khắc giao mùa, đồng thời gợi lên những suy tư sâu lắng về thời gian và cuộc đời. Về nội dung, bài thơ tập trung khắc họa hình ảnh chiếc lá đầu tiên lìa cành trong một buổi sáng mùa đông se lạnh. Chiếc lá không chỉ là một đối tượng miêu tả mà còn là biểu tượng cho sự khởi đầu của một giai đoạn mới, sự chuyển giao giữa cái cũ và cái mới. Qua hình ảnh chiếc lá, tác giả gợi nhắc về sự mong manh, thoáng qua của thời gian, về những điều nhỏ bé nhưng mang trong mình dấu ấn của sự đổi thay. Bên cạnh đó, bài thơ còn thể hiện một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, biết lắng nghe và cảm nhận những biến chuyển âm thầm của thiên nhiên. Về nghệ thuật, Hoàng Nhuận Cầm đã sử dụng một ngôn ngữ thơ giản dị, tự nhiên nhưng giàu sức gợi. Các hình ảnh thơ tươi sáng, giàu màu sắc như "sương trắng", "nắng vàng", "gió heo may" được kết hợp hài hòa, tạo nên một bức tranh thiên nhiên vừa thực vừa ảo. Đặc biệt, việc nhân hóa chiếc lá ("khẽ khàng rơi", "ngập ngừng") khiến cho đối tượng vô tri trở nên có hồn, mang tâm trạng của con người. Nhịp điệu thơ chậm rãi, nhẹ nhàng, phù hợp với cảm xúc man mác, bâng khuâng mà bài thơ muốn truyền tải. Tóm lại, “Chiếc lá đầu tiên” là một bài thơ đẹp, không chỉ ở vẻ bề ngoài mà còn ở chiều sâu nội dung và sự tinh tế trong nghệ thuật biểu đạt. Bài thơ đã chạm đến những cảm xúc sâu kín trong lòng người đọc về sự trôi chảy của thời gian và những khoảnh khắc giao mùa đáng nhớ. Câu 2: Câu văn trong tiểu thuyết "Sáu người đi khắp thế gian": “Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật.” đã gợi lên trong tôi nhiều suy nghĩ về hành động và hậu quả, về sự vô tâm và nỗi đau. Trước hết, câu văn cho thấy một thực tế đáng buồn về sự thiếu ý thức và hành vi tàn nhẫn của con người, đặc biệt là trẻ em. Hành động ném đá vào lũ ếch được miêu tả như một trò đùa, một thú vui tiêu khiển. Tuy nhiên, trò chơi ấy lại mang đến một kết cục bi thảm, cái chết thật sự cho những sinh vật bé nhỏ. Sự tương phản giữa mục đích "đùa vui" và kết quả "chết thật" đã phơi bày sự vô tâm, hời hợt của những người gây ra hành động đó. Họ không nhận thức được rằng, đối với sinh vật khác, những hành động của họ có thể gây ra nỗi đau và mất mát to lớn. Câu văn còn mang một ý nghĩa ẩn dụ sâu sắc. "Lũ ếch" ở đây có thể tượng trưng cho những đối tượng yếu thế, dễ bị tổn thương trong xã hội. "Những viên đá" có thể là những hành động vô ý, những lời nói thiếu suy nghĩ, hoặc thậm chí là những hành vi cố ý gây tổn thương của những người có sức mạnh hơn. Dù chỉ là "đùa vui" hay xuất phát từ sự thiếu hiểu biết, những hành động đó vẫn có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng, thậm chí là "cái chết thật" về mặt tinh thần hoặc thể xác cho những người phải chịu đựng. Qua câu văn này, tác giả James Michener đã gửi gắm một thông điệp mang tính nhân văn sâu sắc. Đó là lời cảnh tỉnh về sự cần thiết của lòng trắc ẩn, sự thấu hiểu và trách nhiệm trong mọi hành động của con người. Chúng ta cần nhận thức được rằng, mọi hành vi, dù nhỏ nhặt đến đâu, cũng đều mang theo những hệ lụy nhất định. Đặc biệt, đối với những đối tượng yếu thế, sự vô tâm và những hành động thiếu suy nghĩ của chúng ta có thể gây ra những tổn thương không thể bù đắp. Vì vậy, mỗi người cần phải học cách đặt mình vào vị trí của người khác, suy nghĩ trước khi hành động để tránh gây ra những nỗi đau không đáng có.
Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ tự do. Câu 2: Phương thức biểu đạt chính trong bài thơ là biểu cảm, kết hợp với miêu tả và tự sự. Câu 3. “Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay” “Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ” “Sân trường đêm – rụng xuống trái bàng đêm” “Mười chú chứ, nhìn xem, trong lớp ấy” “Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên” “Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ” Nhận xét: Những kỷ niệm ấy rất trong sáng, gần gũi và sống động, gợi lại một thời học trò tinh nghịch, hồn nhiên mà ai cũng từng trải qua. Điều đặc biệt là tác giả không chỉ ghi nhớ hình ảnh, mà còn lưu giữ cảm xúc gắn liền với từng khoảnh khắc, biến chúng trở thành dấu ấn sâu sắc trong tâm hồn. Câu 4. Dòng thơ sử dụng biện pháp ẩn dụ và nhân hóa. "Tiếng ve trong veo" gợi âm thanh mùa hè thân thuộc, trong sáng. “Xé đôi hồ nước” là hình ảnh ẩn dụ đặc sắc, tạo cảm giác tiếng ve sắc, vang vọng, làm rung động cả không gian yên ả. Tác dụng: Biện pháp này làm nổi bật sự đột ngột, vang vọng của tiếng ve – âm thanh báo hiệu mùa chia tay học trò, đồng thời gợi nên cảm xúc bồi hồi, tiếc nuối trong lòng người nghe. Câu 5. Em ấn tượng nhất với hình ảnh: “Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.” Lý do: Hình ảnh “chiếc lá buổi đầu tiên” mang tính biểu tượng cao – đó có thể là khoảnh khắc đầu tiên của tình yêu tuổi học trò, là dấu mốc của những rung động đầu đời. Khi “không thấy” chiếc lá ấy nữa, nghĩa là thời gian đã trôi qua, tuổi trẻ đã đi xa, chỉ còn lại nỗi nhớ da diết. Câu thơ vừa gợi tiếc nuối, vừa gợi sự trưởng thành và mất mát nhẹ nhàng – rất xúc động và sâu lắng.