

Nguyễn Mai Lan
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. **Thể thơ** của đoạn trích là **thơ tự do**, không tuân theo một quy tắc nhịp điệu hay vần điệu cố định.
Câu 2. Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với:
- **Cánh sẻ nâu** (biểu tượng cho thiên nhiên, sự sống).
- **Mẹ** (biểu tượng cho tình yêu thương, sự sinh thành).
- **Trò chơi tuổi nhỏ** (biểu tượng cho tuổi thơ, niềm vui trong sáng).
- **Dấu chân trên mặt đường** (biểu tượng cho sự trưởng thành, hành trình học hỏi và đi tới).
Câu 3. **Dấu ngoặc kép** trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." miệng, tay buông bắt có công dụng **nhấn mạnh lời nói** hoặc hành động đặc trưng trong trò chơi, tạo không khí vui tươi, gần gũi, đồng thời làm nổi bật sự quen thuộc và đáng nhớ của trò chơi tuổi thơ.
Câu 4. Phép **lặp cú pháp** ("Biết ơn...") được sử dụng để tạo **nhịp điệu đều đặn**, đồng thời làm nổi bật sự cảm ơn sâu sắc, tôn vinh những điều giản dị nhưng vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Việc lặp lại này thể hiện sự trân trọng và biết ơn đối với các yếu tố đã hình thành nên cuộc sống và bản thân nhân vật trữ tình.
Câu 5. **Thông điệp** có ý nghĩa nhất trong đoạn trích đối với tôi là **lòng biết ơn đối với những điều giản dị trong cuộc sống**. Đoạn thơ khẳng định rằng mỗi khoảnh khắc, mỗi dấu vết trong cuộc đời đều có giá trị và đóng góp vào sự hình thành của con người, từ những điều bình dị nhất như cánh sẻ nâu, trò chơi tuổi nhỏ hay dấu chân trên con đường học hỏi.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là **biểu cảm**, vì tác giả thể hiện cảm xúc, suy tư và tình cảm sâu sắc qua những hình ảnh, hình tượng về tình yêu và sự mất mát.
Câu 2. Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm của nhà văn Andecxen như **"Cô bé bán diêm"** và **"Nàng tiên cá"**. Những tác phẩm này đều chứa đựng những câu chuyện cổ tích đầy đau khổ, hi sinh và tình yêu vĩnh cửu.
Câu 3. Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andecxen trong văn bản giúp tác giả **tạo ra không gian huyền ảo**, vừa mộng mơ, vừa đầy luyến tiếc. Nó cũng giúp làm nổi bật chủ đề tình yêu trong văn bản, thể hiện sự hòa quyện giữa mơ ước và thực tại, và qua đó, làm sâu sắc thêm thông điệp về những khát khao, ước vọng không bao giờ đạt được.
Câu 4. Biện pháp tu từ **so sánh** trong câu thơ "Biển mặn mòi như nước mắt của em" giúp **nhấn mạnh nỗi buồn và sự đau khổ** của nhân vật trữ tình. Biển, vốn dĩ là rộng lớn và vô cùng, được so sánh với **nước mắt** để khắc họa sự mất mát, tiếc nuối, và tình cảm vô cùng sâu sắc mà nhân vật đang trải qua.
Câu 5. Cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối là sự **thấu hiểu và hy sinh**. Dù tình yêu không thể trọn vẹn, nhân vật vẫn thể hiện một thái độ an ủi, dịu dàng đối với người mình yêu, mong muốn đối phương **nghỉ ngơi** và đừng day dứt nữa. Cảm giác tiếc nuối và hy vọng vẫn hiện diện, nhưng là sự **chấp nhận** và kiên cường trong tình yêu, cho thấy vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình.
Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2. Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là:
- "Trên nắng và dưới cát" (biểu hiện của cái nóng, sự khô cằn).
- "Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ" (gió bão là yếu tố thiên nhiên không thể kiểm soát, mang tính khắc nghiệt).
Câu 3. Những dòng thơ "Miền Trung / Eo đất này thắt đáy lưng ong / Cho tình người đọng mật" giúp ta hiểu rằng miền Trung là một vùng đất nhỏ bé, gió bão, nhưng con người nơi đây rất ấm áp, thân thiện, giàu tình cảm, như mật ngọt đọng lại từ sự khắc nghiệt của thiên nhiên.
Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ "Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt" làm tăng tính hình tượng, diễn tả sự nghèo khó, thiếu thốn của mảnh đất miền Trung, cũng như thể hiện sự vất vả, lam lũ của người dân nơi đây.
Câu 5. Tình cảm của tác giả đối với miền Trung là sự yêu thương, trân trọng và xót xa. Tác giả ca ngợi vẻ đẹp tiềm ẩn của vùng đất này, nhưng cũng không giấu được nỗi đau về sự khắc nghiệt của thiên nhiên và cuộc sống khó khăn của người dân miền Trung. Tình cảm ấy cũng được thể hiện qua sự nhắc nhở về sự mong mỏi của mẹ già.
gfgb
gfhfh