

PHETMISAY PHANTHAVILAY
Giới thiệu về bản thân



































Câu1:Trong cuộc sống, mỗi con người là một cá thể riêng biệt với suy nghĩ, tính cách, lối sống và hoàn cảnh khác nhau. Chính sự đa dạng ấy đã tạo nên một xã hội phong phú và nhiều màu sắc. Vì vậy, tôn trọng sự khác biệt của người khác là một hành động cần thiết, thể hiện thái độ sống văn minh, nhân ái và hiểu biết. Khi chúng ta biết tôn trọng người khác, chúng ta đang mở lòng để lắng nghe, để thấu hiểu và để chấp nhận những điều không giống mình. Điều đó giúp giảm đi những định kiến, mâu thuẫn và tạo dựng mối quan hệ hài hòa giữa con người với con người. Ngược lại, việc áp đặt quan điểm cá nhân và coi thường sự khác biệt dễ dẫn đến hiểu lầm, xung đột, thậm chí là chia rẽ trong xã hội. Tôn trọng sự khác biệt không có nghĩa là đồng tình tuyệt đối, mà là biết chấp nhận cái khác như một phần tự nhiên của cuộc sống. Mỗi chúng ta cần rèn luyện sự bao dung và lắng nghe để sống hòa hợp hơn trong một thế giới đầy những khác biệt muôn hình vạn trạng.
Câu2:. Bức tranh thiên nhiên và tâm trạng:
• Mở đầu bài thơ là không gian của trưa hè nắng mới, tiếng gà trưa gáy não nùng, ánh nắng hắt bên song, tất cả gợi nên một khung cảnh yên ả nhưng buồn man mác.
• Cảnh vật như đồng điệu với tâm trạng con người – đó là sự “rượi buồn”, nỗi nhớ về “thời dĩ vãng”, những “ngày không” đã qua.
. Nỗi nhớ mẹ và tuổi thơ:
• Tác giả nhớ lại tuổi thơ khi còn nhỏ – “tôi lên mười” – cùng hình ảnh người mẹ phơi áo đỏ trước giậu. Ánh nắng, màu áo, giậu thưa – tất cả trở thành biểu tượng của ký ức.
câu1:Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.
câu2:Hai cặp từ/cụm từ đối lập:
• Tằn tiện – phung phí
• Hào phóng – keo kiệt
(Có thể chấp nhận: thích ở nhà – ưa bay nhảy hoặc bỏ bê gia đình – ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống)
câu3:Tác giả cho rằng đừng dễ dàng phán xét người khác vì mỗi người có một lối sống, quan điểm và hoàn cảnh riêng. Việc phán xét theo cái nhìn chủ quan, phiến diện dễ dẫn đến hiểu lầm, tạo ra định kiến và khiến ta mệt mỏi, đánh mất sự cảm thông và tôn trọng lẫn nhau.
Câu4:Quan điểm này cho thấy nếu con người sống theo định kiến của người khác mà không có chính kiến riêng, họ sẽ mất đi sự tự do, đánh mất bản sắc cá nhân và sống trong lo âu, sợ hãi. Điều đó còn tệ hơn cả việc bị người khác đánh giá, vì bản thân đã tự giới hạn mình trong khuôn mẫu do người khác đặt ra.
Câu5:Tôi rút ra thông điệp rằng: hãy tôn trọng sự khác biệt và đừng vội phán xét người khác. Đồng thời, hãy lắng nghe chính mình, sống thật với bản thân thay vì chạy theo định kiến xã hội. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể sống tự do, hạnh phúc và ý nghĩa hơn.