

Vũ Anh Khoa
Giới thiệu về bản thân



































Tấm Cám
(Một truyện cổ tích Việt Nam)
Tấm là cô gái ngoan,
Mồ côi mẹ rất sớm,
Ở với mẹ ghẻ ác,
Cùng Cám – em khác lòng.
Một lần đi bắt tép,
Tấm chăm chỉ được nhiều,
Cám lừa Tấm đi tắm,
Trộm hết mang về tiêu.
Tấm ngồi khóc bên giếng,
Bụt hiện ra dịu dàng,
Cho Tấm con cá bống,
Nuôi dưới ao mát lành.
Mẹ con Cám phát hiện,
Bắt cá bống đem ăn,
Tấm buồn đau thầm lặng,
Chôn xương dưới góc sân.
Xương hóa nên chim vàng,
Hót hay và khôn ngoan,
Bay theo Tấm mọi chốn,
Bảo vệ nàng dịu dàng.
Tấm nhặt thóc trộn lẫn,
Chim bay đến giúp ngay,
Tấm được đi dự hội,
Nhờ Bụt giúp váy giày.
Tấm đánh rơi chiếc hài,
Vua nhặt được trên đài,
Lệnh ai mang vừa giày,
Sẽ làm vợ vua ngay.
Tấm vừa chân chiếc giày,
Lên làm hoàng hậu quý,
Cám ganh ghét mưu hại,
Giết Tấm bằng gian tà.
Nhưng Tấm không biến mất,
Hóa thân qua bao lần:
Chim vàng anh, cây thị,
Trở lại làm người trần.
Cuối cùng nàng trở lại,
Giữ ngôi vị chính cung,
Cám và mẹ gian ác,
Nhận hậu quả vô cùng.