

Raven
Giới thiệu về bản thân



































Tóm tắt "The Prince and the Pauper":
Câu chuyện kể về hai cậu bé sống ở nước Anh thời vua Henry VIII:
- Edward là hoàng tử – con trai của nhà vua.
- Tom Canty là một cậu bé nghèo, sống ở khu ổ chuột.
Tình cờ, hai cậu bé gặp nhau trong hoàng cung vì Tom lén vào lâu đài. Cả hai phát hiện mình có ngoại hình giống hệt nhau. Vì tò mò, họ hoán đổi quần áo để trải nghiệm cuộc sống của nhau.
Nhưng bất ngờ, lính gác đuổi Tom (trong vai hoàng tử) ra khỏi cung vì nghĩ cậu là đứa ăn mày, còn Edward (trong vai Tom) thì bị mắc kẹt bên ngoài, không ai tin cậu là hoàng tử.
Câu chuyện theo chân cả hai cậu bé:
- Tom cố gắng đóng vai hoàng tử và dần học cách cư xử như một người trị vì.
- Edward trải qua những khổ cực của dân nghèo và hiểu rõ hơn về sự bất công trong xã hội.
Cuối cùng, sau nhiều biến cố, Edward trở lại hoàng cung đúng lúc lễ đăng quang diễn ra. Sự thật được làm rõ, Edward được công nhận là vua Edward VI, còn Tom được nhà vua quý trọng và thưởng công xứng đáng.
Thông điệp:
Câu chuyện nói về sự công bằng, lòng nhân ái và việc hiểu biết cuộc sống của người khác sẽ giúp ta trở thành người tốt hơn. Nó cũng phê phán sự bất công và chia cách giàu nghèo trong xã hội.
Trong suốt những năm tháng cắp sách đến trường, em đã được học với nhiều thầy cô giáo đáng kính. Nhưng người để lại trong em ấn tượng sâu sắc và tình cảm yêu quý nhất là cô Lan – giáo viên dạy môn Ngữ văn của em.
Cô Lan khoảng ngoài ba mươi tuổi, dáng người thanh mảnh và luôn toát lên vẻ dịu dàng, gần gũi. Khuôn mặt cô tròn đầy, làn da trắng hồng và luôn rạng rỡ với nụ cười hiền hậu. Mái tóc đen dài được cô búi gọn gàng sau gáy. Mỗi khi giảng bài, ánh mắt cô ánh lên vẻ say mê và giọng nói trầm ấm, truyền cảm khiến chúng em như bị cuốn vào từng lời giảng. Cô thường kể thêm những câu chuyện thú vị, sinh động liên quan đến bài học, giúp chúng em hiểu bài một cách dễ dàng và thêm yêu môn văn hơn.
Không chỉ giỏi chuyên môn, cô Lan còn là người rất quan tâm, tận tình với học sinh. Dù học sinh học giỏi hay còn yếu, cô đều nhẹ nhàng hướng dẫn, không trách mắng mà luôn động viên để các bạn cố gắng tiến bộ. Với em, cô như một người mẹ thứ hai luôn ân cần, bao dung và sẵn sàng lắng nghe khi em gặp khó khăn.
Em rất yêu quý và kính trọng cô Lan. Cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là tấm gương sáng về đạo đức và lòng nhân ái để em noi theo. Em mong rằng sau này dù lớn lên, em vẫn sẽ luôn nhớ về cô với tất cả sự biết ơn và trân trọng.
Bài giải
độ dài của cầu Nhật Tân là:
780 × 500 = 390000cm = 3,9 km
Đ/S: 3,9 km
Ngô
vào Google dịch hoặc Translate
= 2
Anemone
C. supportive
Chuyển .... thành x
\(\frac54\) × x = \(\frac78\)
x = \(\frac78\) : \(\frac54\) = \(\frac78\) × \(\frac45\)
x = \(\frac{28}{40}\) = \(\frac{7}{10}\) .
Trong thời đại toàn cầu hóa và bùng nổ công nghệ hiện nay, cuộc sống ngày càng thay đổi nhanh chóng, kéo theo yêu cầu mỗi cá nhân phải linh hoạt, thích nghi để không bị tụt lại phía sau. Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng: “Cuộc sống ngày càng đòi hỏi phải thay đổi để đáp ứng, mỗi người dù ở đâu cũng cần phải nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống hiện đại nên không nhất thiết phải giữ gìn, phát huy truyền thống quê hương.” Theo em, đây là một quan điểm thiếu toàn diện và có phần lệch lạc.
Không thể phủ nhận rằng để thành công trong xã hội hiện đại, con người cần đổi mới tư duy, tiếp cận tri thức mới, và bắt nhịp với nhịp sống hiện đại. Tuy nhiên, sự phát triển không đồng nghĩa với việc phủ nhận cội nguồn, gạt bỏ những giá trị truyền thống đã góp phần hình thành bản sắc văn hóa và nhân cách của mỗi con người. Truyền thống quê hương không chỉ là những phong tục, tập quán, mà còn là đạo lý, là lòng yêu nước, là tinh thần đoàn kết, nhân ái – những giá trị bền vững cần được gìn giữ trong mọi thời đại.
Một người có thể làm chủ công nghệ, nói tiếng nước ngoài lưu loát, sống ở thành phố lớn, nhưng nếu không còn hiểu, không còn trân trọng truyền thống quê hương, người đó dễ trở nên mất gốc và lạc lõng giữa xã hội. Ngược lại, khi biết kết hợp hài hòa giữa hiện đại và truyền thống, cá nhân không chỉ khẳng định được bản sắc riêng mà còn góp phần làm giàu cho cộng đồng. Ví dụ, nhiều người trẻ hiện nay đã biết tận dụng mạng xã hội để quảng bá di sản văn hóa, ẩm thực quê hương ra thế giới – đó là minh chứng rõ ràng cho sự hòa nhập mà không hòa tan.
Thực tế cho thấy, những quốc gia phát triển như Nhật Bản, Hàn Quốc hay các nước châu Âu đều rất chú trọng bảo tồn văn hóa truyền thống, vì họ hiểu rằng truyền thống chính là sức mạnh mềm, là niềm tự hào dân tộc và là nền tảng vững chắc cho sự phát triển bền vững.
Tóm lại, trong dòng chảy không ngừng của thời đại, chúng ta cần thay đổi để tiến bộ, nhưng không bao giờ được quên nguồn cội. Giữ gìn và phát huy truyền thống quê hương không hề đi ngược lại với sự phát triển, mà ngược lại, chính là một phần không thể thiếu trong hành trình khẳng định bản sắc và xây dựng tương lai.