BÙI TỐ TÙNG DƯƠNG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của BÙI TỐ TÙNG DƯƠNG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Ngôi kể của văn bản trên là ngôi thứ ba.

Câu 2. Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn bên trong nhân vật (hay còn gọi là điểm nhìn tâm lý). Câu chuyện được kể qua tâm lý và cảm xúc của con gái bà Park So Nyo, người đang cảm thấy sự ân hận và day dứt khi nhớ lại quá khứ và tìm hiểu lý do mẹ bị lạc.

Câu 3. Biện pháp nghệ thuật được sử dụng là hoán dụ. Hoán dụ thể hiện qua việc "cầm trên tay bản dịch tiếng Trung cuốn sách" để làm nổi bật công việc của nhân vật chính trong khi mẹ bị lạc. Tác dụng của biện pháp này là làm nổi bật sự đối lập giữa công việc và tình huống nguy cấp của mẹ, thể hiện sự vô tâm, thiếu quan tâm của nhân vật chính đối với mẹ lúc ấy, đồng thời thể hiện sự xa cách và chia cắt giữa gia đình.

Câu 4. Người mẹ trong tác phẩm thể hiện những phẩm chất hiền hậu, hy sinh, kiên cườngyêu thương vô điều kiện. Dù bị lạc giữa đám đông, mẹ vẫn là người luôn chăm sóc, bảo vệ và là điểm tựa vững chắc cho con gái.

Câu 5.

   Chi-hon hối tiếc vì không thể dành nhiều thời gian hơn cho mẹ, không thể nhìn nhận và thấu hiểu những hy sinh của mẹ cho gia đình, và những lời nói, hành động vô tâm của mình khiến mẹ cảm thấy cô đơn, lạc lõng. Những hành động vô tâm, dù là vô tình hay cố ý, có thể khiến những người thân yêu trong gia đình tổn thương. Đôi khi, chúng ta không nhận ra rằng những lời nói không suy nghĩ, những cử chỉ thiếu quan tâm có thể làm tổn thương người khác, đặc biệt là những người đã dành cả cuộc đời yêu thương và hy sinh cho chúng ta. Để tránh những tổn thương này, mỗi người cần biết trân trọng, quan tâm và dành thời gian cho gia đình, vì chỉ có tình yêu và sự quan tâm mới giúp gắn kết mọi người trong gia đình.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là : tự sự

Câu 2. Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để tránh bị ba đánh. Mỗi khi phạm lỗi và thấy ba chuẩn bị đánh mình, Ngạn thường chạy sang nhà bà để tìm sự che chở và an ủi.

Câu 3. Dấu ba chấm trong câu này có tác dụng nhấn mạnh sự thiếu thốn bạn bè trong thời thơ ấu của Ngạn, đồng thời gợi lên sự thân thuộc và gần gũi với mẹ và bà nội. Dấu ba chấm cũng thể hiện sự ngập ngừng, ám chỉ rằng cậu bé không có bạn đồng lứa để chơi, chỉ có mẹ và bà nội làm bạn.

Câu 4. Nhân vật người bà trong văn bản là một người hiền hậu, yêu thương và luôn bảo vệ cháu. Bà dịu dàng an ủi, chăm sóc Ngạn mỗi khi cậu gặp khó khăn, không bao giờ từ chối yêu cầu của cậu. Bà luôn thể hiện tình cảm trìu mến, yêu thương qua hành động và lời nói, khiến Ngạn cảm thấy an toàn và ấm áp.

Câu 5. Gia đình có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Gia đình là nơi giúp chúng ta cảm nhận được sự yêu thương, che chở và bảo vệ. Trong văn bản, nhân vật Ngạn tìm thấy sự an ủi và bảo vệ từ bà nội mỗi khi gặp khó khăn. Gia đình cũng là nơi để chúng ta tìm thấy sự chia sẻ, cảm thông và cảm giác bình yên, nhất là trong những lúc gặp phải thử thách trong cuộc sống. Sự gắn kết và tình yêu thương trong gia đình là nguồn động lực vững chắc, giúp mỗi cá nhân phát triển và trưởng thành một cách tốt đẹp.