. Em hãy sáng tác một bài thơ lục bát ngắn về chủ đề mùa hè.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Tham khảo:
Giữa sân trường em, cây bàng sừng sững như một người bạn thân thiết của bao thế hệ học trò. Từ xa, cây bàng nổi bật với tán lá rộng, xòe ra như một chiếc ô khổng lồ che nắng che mưa cho chúng em mỗi giờ ra chơi.
Thân cây bàng to, chắc khỏe, lớp vỏ sần sùi với những vết nứt nẻ như dấu ấn của thời gian. Rễ cây ăn sâu vào lòng đất, vươn lên mạnh mẽ như một biểu tượng của sự bền bỉ và kiên trì. Từ thân cây, những cành lớn vươn ra bốn phía, nâng đỡ hàng trăm chiếc lá xanh mát.
Lá bàng to, dày, khi xuân về thì xanh tươi mơn mởn, đến mùa thu lại chuyển sang màu vàng rực rỡ rồi đỏ thẫm, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đầy màu sắc. Khi đông đến, lá bàng rụng hết, chỉ còn lại những cành cây khẳng khiu vươn lên trời cao như đang đợi chờ mùa xuân ấm áp quay về.
Mùa hè, cây bàng trở thành chốn trú ẩn lý tưởng cho lũ học trò. Dưới tán lá rợp bóng, chúng em vui đùa, đọc sách, trò chuyện hay đơn giản chỉ là tận hưởng làn gió mát lành thổi qua. Những chú ve sầu ẩn mình trong tán lá, ngân nga khúc nhạc rộn ràng của mùa hè, làm cho không gian sân trường trở nên sống động hơn.
Mùa thu, cây bàng thay lá, những chiếc lá vàng rơi lác đác trên sân, tạo thành một tấm thảm mềm mại. Mỗi lần gió nhẹ thổi qua, lá bay lượn trong không trung như những cánh bướm nhỏ xinh.
Cây bàng không chỉ là một phần của sân trường mà còn gắn liền với biết bao kỷ niệm của tuổi học trò. Dưới gốc bàng, chúng em cùng nhau ôn bài, vui chơi, chia sẻ những câu chuyện buồn vui. Đôi khi, những dòng lưu bút, những dòng chữ khắc vội trên thân cây cũng trở thành những dấu ấn khó phai trong lòng mỗi học sinh.
Cây bàng đã gắn bó với trường em từ bao đời nay, như một người bạn hiền hòa lặng lẽ dõi theo từng bước trưởng thành của chúng em. Mai này dù có rời xa mái trường, em vẫn sẽ nhớ mãi hình ảnh cây bàng thân thương – một phần ký ức đẹp đẽ của tuổi học trò.
Trong sân trường em có rất nhiều cây xanh, nhưng nổi bật nhất vẫn là cây bàng già đứng ở góc sân. Từ ngày em còn là học sinh lớp Một đến bây giờ, cây bàng vẫn đứng đó, vững chãi, lặng lẽ dõi theo từng bước trưởng thành của bao thế hệ học trò. Với em, cây bàng không chỉ đơn thuần là một cái cây che mát mà còn như một người bạn thân thiết, một biểu tượng quen thuộc của mái trường thân yêu.
Cây bàng cao lớn, thân cây to bằng cả vòng tay em ôm không xuể. Vỏ cây màu nâu sẫm, xù xì, có những vết nứt và vết khắc tên học sinh từ nhiều năm trước. Nhìn vào đó, em cảm thấy như thời gian đã đọng lại trên thân cây. Tán lá bàng rộng, xòe ra như chiếc dù khổng lồ che mát cả một góc sân. Vào mùa hè, lá bàng xanh mướt, to bản, mỗi lần gió thổi qua lại xào xạc như tiếng thì thầm kể chuyện xưa. Chúng em thường ngồi học dưới gốc bàng mỗi khi có tiết học ngoài trời, hoặc tụ tập chơi đùa, đá cầu, nhảy dây trong giờ ra chơi. Mùa thu đến, lá bàng dần chuyển sang màu vàng rồi đỏ rực, nhẹ nhàng bay trong gió và phủ đầy mặt sân, trông như một tấm thảm rực rỡ sắc màu. Mỗi lần nhặt một chiếc lá bàng, em lại ép vào trang vở như giữ lại một chút kỷ niệm. Khi đông về, cây bàng rụng hết lá, chỉ còn lại cành khẳng khiu, nhưng đến mùa xuân, những chồi non lại bắt đầu nhú lên, báo hiệu một năm học mới bắt đầu.
Cây bàng đã gắn bó với em suốt những năm tháng học trò. Mỗi lần ngắm cây, em lại thấy nhớ những buổi sáng sớm đứng xếp hàng dưới bóng cây, những giờ ra chơi ríu rít tiếng cười, và cả những giọt nước mắt ngày chia tay dưới gốc bàng thân quen. Em yêu cây bàng vì vẻ đẹp bình dị, vì những kỷ niệm ấm áp mà nó mang lại. Em mong cây sẽ mãi xanh tươi, mãi là người bạn đồng hành của bao thế hệ học sinh trường em.

"Phấp phới" thường được xem là tính từ trong tiếng Việt, mô tả trạng thái bay, lay động nhẹ nhàng trong không khí, thường là của cờ, hoa, hoặc các vật thể mềm mại khác.


Phảng phất vừa là động từ (thoảng nhẹ qua), vừa là tính từ (lờ mờ, không rõ rệt).
Ví dụ:
- Động từ: Mùi hương hoa phảng phất đâu đây.
- Tính từ: Nét buồn phảng phất trên gương mặt
⭐Những vì sao⭐
Những vì sao lấp lánh
Long lanh cả bầu trời
Tôi cứ ngỡ kim cướng
Trên khoảng trời bao la.


Cây phượng trường em
Những bông hoa nhỏ
Cánh mịn nhung êm
Sân trường thắm đỏ
Rực rỡ bên thềm


"Chúng tôi là những chị em
Đều như những trái bóng tròn xinh xinh"
=> Những chị em đó đều có chữ "o"
"Chị tôi đội mũ trên đầu"
=> Chị tôi là chữ "ô"
"Em trai rất thích bộ râu của mình"
=> Em tôi là chữ "ơ"
Ve ngân gọi nắng trưa hè
Phượng hồng rực đỏ bờ tre nghiêng mình.
Gió lùa qua kẽ lá xinh,
Tuổi thơ ríu rít chân tình rong chơi.
Trưa hè nắng rọi khắp nơi,
Mồ hôi lấm tấm vẫn cười hồn nhiên.
Tiếng ve như gọi triền miên,
Một mùa ký ức dịu hiền trong tim.
Nắng vàng trải khắp con đường,
Ve kêu râm ran, gọi mừng hè về.
Sông xanh lấp lánh long lanh,
Trẻ thơ nô đùa bên cạnh mênh mông.
Gió đưa hương lúa ngọt ngào,
Cây xanh vẫy gọi giữa sao trời đêm.
Mùa hè rộn rã tiếng cười,
Tựa như tình bạn chẳng phai, chẳng quên.